8.
Ông bác Cả mang theo hai trăm bộ áo bông cũ và mười cân mì rang, đúng hẹn xuất hiện  cửa siêu thị: "Tô Mai Mai,  đến !"
Hệ thống: "Show Time! Đèn neon sáng rực, chào mừng một vị khách quý~~!"
  đống áo bông chất thành núi nhỏ, hệ thống hiểu ý: "200 bộ áo bông  mài mòn nghiêm trọng, giá khởi điểm: 200 tiền tệ."
"Mười cân mì rang thông thường (kết cấu thô), giá khởi điểm: 10 tiền tệ."
Quả nhiên, giây tiếp theo    đấu giá với giá cao nhất: "200 bộ áo bông  mòn nghiêm trọng, giá khởi điểm: 200 tiền tệ   đấu giá, giá thành công: 2.000.000 tiền tệ."
"'Mười cân mì rang thông thường (kết cấu thô), giá khởi điểm: 10 tiền tệ   đấu giá, giá thành công: 100.000 tiền tệ."
Hai triệu một trăm ngàn tiền tệ   tài khoản, hệ thống vui đến mức  đơ.
 thấy ông bác Cả  vẻ  tâm sự, cứ đợi ông mở lời.
Một lúc , cuối cùng ông cũng  nhịn : "Tô Mai Mai, ở đây chị  thuốc ?"
 vỗ trán, chỉ nghĩ đến việc cho họ ăn, mà quên mất rằng thuốc men cũng  quan trọng trong hành trình của họ. Trước đây   chuẩn  sẵn, nhưng  tìm cơ hội để đưa cho ông.
May mà ông bác Cả  chủ động mở lời.  còn  kịp gật đầu,    thấy hệ thống  nấu mì xong cho ông bác Cả .
Nay  khác xưa, hệ thống keo kiệt hôm nay  nấu cho ông bác Cả mì vằn thắn cao cấp. Bên trong còn  đủ loại viên oden. Đùi gà, thịt bò, chân giò lợn như  mất tiền, chất đầy bát.
Khóe miệng  giật giật, còn  kịp  gì, ông bác Cả  bưng bát mì lên  mặt : " hiểu, ăn xong   đúng ?"
Mười phút , đồ ăn  sạch bách.
"Ợ…! Bây giờ    chứ?" Ông bác Cả ôm bụng   ghế,  thể thấy rõ là ông khó chịu vì  hệ thống cho ăn quá no.
Thật thà quá, ăn no  mà vẫn cố ăn thêm.  lấy  hai viên thuốc tiêu hóa nhét  miệng ông.
Ông giật  phun : "Đây là thuốc ?   uống!   thể mang về cho  trong Đội  uống ?"
 xoa đầu: "Ông bác… À , Tô Ái Quốc,  ăn cái   , thuốc thì    nhiều!"
Ông bác Cả  : "Vậy   là điều kiện gì? Chúng  cần  nhiều  lượng thuốc. Chị  yêu cầu gì cứ . Đội trưởng chúng   , chị  gì cũng sẽ cố gắng đưa cho chị. Bây giờ   thì   đưa!"
 hỏi hệ thống: "Cậu  nhập bao nhiêu thuốc ?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/sieu-thi-van-gioi/chap-4.html.]
Hệ thống đắc ý: "Một ngàn hộp penicillin, một ngàn hộp cefixime, amoxicillin thì cái gì cũng . Thuốc Vân Nam Bạch Dược các thứ thì nhập theo thùng. Đủ cho cả Đội dùng đến năm năm ."
 suy nghĩ một chút: "Đổi cefixime thành một lượng lớn oxytetracyclin. Ở đây   cách để thử phản ứng, thể chất của họ cũng khác với  tương lai của chúng , vạn nhất    dị ứng thì  ."
  sang  với ông bác Cả: "  thể cho  năm mươi hộp penicillin, năm mươi hộp oxytetracyclin, và một lượng lớn thuốc trị chấn thương, thuốc trị bỏng lạnh."
Ông bác Cả giãn mày : "Chị  gì?"
  chút khó xử. Bản  vốn dĩ chỉ  giúp đỡ, thêm  đó họ  đổi hết đồ cho  , thật sự  nghĩ    gì.
Hệ thống đưa  một ý: "Chị Mai, đổi túi của họ ! Quần áo rách nát còn bán  10.000 tiền tệ,   lý gì túi vải bố   bán  giá cao."
Mắt  sáng lên: "Lần    đổi những chiếc bao tải của các . Một chiếc bao tải  sẽ đổi cho  một chiếc ba lô và bất kỳ một hộp thuốc nào. Vẫn là quy tắc cũ, hai trăm chiếc trở lên. Cậu về thương lượng với Đội trưởng xem   ."
Ông bác Cả  chút vội vàng, đỡ cái bụng no căng   ngoài: "Tô Mai Mai, chị đợi ,  sẽ    mười lăm phút!"
Nhìn dáng vẻ vội vã của ông,  : "Không vội,  lúc nào cũng ở đây!"
Ông bác Cả lắc đầu: "Một đống  đang chờ thuốc của  để cứu mạng đấy. Chị   ,  một  bạn của  chân  hoại tử như quả lê thối. Bác sĩ Vương  nếu   thuốc,  thể  cắt chân. Vậy thì     là Hầu Tử nữa, mà là  què !"
Nước mắt  suýt rơi .  ước gì bây giờ  thể nhét hết đồ   ông bác Cả  để ông mang .
Lý trí mách bảo   thể  . Quy tắc của siêu thị là trao đổi, hơn nữa    ông bác Cả và đồng đội cảm thấy nợ .
 giả vờ tỏ  lo lắng: "Tô Ái Quốc,    nhanh về nhanh nhé. Số bao tải   quan trọng với !"
Ông gật đầu,   gì nữa, chạy nhanh  ngoài siêu thị.
Trạm Én Đêm
Siêu thị cách Đội của ông chỉ bốn trăm mét, nhưng  khác   thấy chúng .
…
Lúc đó Tô Ái Quốc    thể kiếm  thuốc,   đầu  thẳng. Bác sĩ Vương sợ  chuyện, vội vàng  báo cáo với Đội trưởng.
Từ Vân Sinh bảo cô  giữ bí mật,  tăng tốc đuổi theo Tô Ái Quốc.
Anh    thấy cái gọi là "trung tâm giao dịch" mà Tô Ái Quốc , nhưng tận mắt chứng kiến Tô Ái Quốc biến mất tại chỗ,   xuất hiện.
Anh  mở to mắt, theo bản năng  thò tay  túi lấy thuốc lá,  nhận  lúc  trong túi còn sạch hơn cả mặt.
Tiện tay nhổ một nắm lá thông nhỏ nhai trong miệng,   quá cần một chút bình tĩnh.