Cuối cùng   cứu  cô gái của ,  kịp vui mừng bao lâu, bên ngoài cửa  vang lên một tiếng động lớn.
Cánh cửa gỗ  c.h.é.m mất một mảng lớn,   thấy đôi mắt đỏ ngầu của kẻ sát nhân.
 khẽ nhếch mép, giơ ngón giữa về phía ,   ,  chờ chính là giây phút .
Nhân lúc kẻ sát nhân đang c.h.é.m cửa,  chạy  ban công, dùng dây cứu sinh trượt xuống.
Không nhanh  chậm mà chạy,  chờ đến khi kẻ sát nhân cũng trượt xuống theo sợi dây, mới tăng tốc.
 lao  theo lộ trình  định, mãi đến khi chạy  một con đường nhỏ hẻo lánh mới dừng .
Kẻ sát nhân thấy   chạy nữa, cầm ngược chiếc rìu, chậm rãi bước về phía .
Ngay khi  sắp  tới bên cạnh ,  hét về phía một bóng  ở đằng xa:
“Dì Vương, con trai dì  g.i.ế.c cháu!”
14
  dì Vương hôm nay   ca đêm, con đường  là lối về nhà duy nhất của dì , vì    dụ kẻ sát nhân đến đây, để  đối mặt với dì Vương.
Khi  thấy tin nhắn của dì Vương,  phát hiện  điểm bất thường, dì Vương thường gửi tin nhắn cho  là từng đoạn  dài, gửi hết một  những gì  .
Thế nhưng  , những gì dì  gửi cho   là từng câu một, ngắt quãng, tin nhắn  ,   do dì Vương gửi.
Hơn nữa,  cũng  thiết  định vị     ở  , nó ở trong một cái móc treo  điện thoại của .
Đó là một móc treo phiên bản giới hạn do một trò chơi  thường chơi tặng, chỉ một   ít  chơi mới  công ty game tặng.
Sau khi nhận  hàng,   vui mừng  lâu, cứ ngỡ  gặp vận may lớn.
Kết hợp với câu  kẻ sát nhân để  tại hiện trường, kẻ  thể lấy điện thoại của dì Vương, tặng  móc treo, và còn trách  cướp đồ của , chỉ  một  duy nhất.
Đó chính là con trai của dì Vương.
Con trai của dì Vương,   từng gặp mặt,   vấn đề về thần kinh luôn ở lì trong phòng , ngày đêm chơi game   ngoài.
Mỗi  nhắc đến con trai, dì Vương  luôn sầu não, vì , dì   chuyển tình yêu dành cho con trai sang .
Dì Vương luôn , ước gì  là con gái dì , luôn  đồ của dì  chính là của , luôn đối xử  với  như ...
 những hành động ,   con trai dì ,  chỉ cách một cánh cửa,  thấy hết, dù     ngoài, nhưng  càng    khác cướp mất  .
Vì , con trai dì Vương  nảy sinh ý định g.i.ế.c , sự ghen tỵ vặn vẹo đến cực độ, khiến ngay cả ở chợ đêm  cũng  g.i.ế.c .
Đối phó với loại  ,  báo cảnh sát cũng vô ích, ngay cả khi  bắt  khi  tay,  cũng sẽ   giam giữ lâu.
Sau khi  ngoài,  vẫn sẽ nhắm  .
Cách giải quyết duy nhất, chính là  rõ  chuyện  mặt ,    ,  kẻ sát nhân đang kinh ngạc, trầm giọng :
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/sieu-thoat/chuong-9-full.html.]
“Thứ nhất,   hề như những gì  tưởng tượng,  hề  cướp  của . Thứ hai, tình cảnh    do chính  tự  gây . Nếu  thật sự yêu   đến , thì  nên bước  khỏi căn phòng để  thế vị trí của , chứ   nghĩ đến việc g.i.ế.c . Anh  như , chỉ khiến   càng thêm đau lòng mà thôi.”
Kẻ sát nhân chậm rãi kéo mặt nạ xuống, để lộ  khuôn mặt trắng bệch  lâu  thấy ánh mặt trời.
Dì Vương vỗ đùi, vứt bỏ chiếc túi xách trong tay, hét lên  lao tới giật lấy chiếc rìu khỏi tay .
Dì  giơ tay lên, nhưng mãi  đánh xuống, cuối cùng, dì  ôm chặt lấy con trai .
“Là   , ngày   nên vì con thi đại học   mà mắng con. Bấy nhiêu năm nay,  vẫn luôn chìm đắm trong sự tự trách và hối hận mà  thể thoát  . Con trở thành  nông nỗi , đều là  của ...”
Khuôn mặt con trai dì Vương   bất kỳ biểu cảm nào, nhưng những giọt nước mắt lớn cứ rơi tí tách từ khóe mắt.
Hắn mở miệng,  một lúc lâu  mới phát   một câu  khàn khàn yếu ớt.
“Mẹ, con sai .”
15
Cuối cùng, dì Vương  dẫn con trai   tự thú.
Giết   thành, nhưng vì tự thú và thái độ , cuối cùng   tuyên án hai năm tù treo.
Dì Vương  ngừng rơi lệ, nắm c.h.ặ.t t.a.y  mà xin , nhưng   hề trách dì , ngược  còn liên tục an ủi.
Bởi vì cuối cùng    đổi   phận của , thoát khỏi quỹ đạo   định sẵn.
Từ nay về , cuộc đời  sẽ thực sự thuộc về chính , lấy điện thoại , bộ phim  gần kết thúc.
Bạch Cẩn  nghỉ việc, trở thành một nhà văn nổi tiếng, cảnh  hiện tại là cô  đang phát biểu tại buổi ký tặng sách.
Lúc , bài phát biểu cũng sắp kết thúc.
Một ý nghĩ táo bạo và hoang đường chợt xuất hiện trong đầu .
“Nâng ly” cô  cầm lấy micro, khẽ cất lời.
“Cuối cùng,   cảm ơn một  bạn  mà   từng gặp mặt. Hạ Nguyệt, cảm ơn bạn.”
Bạch Cẩn ngẩng đầu lên, chúng  cách màn hình mà  ,  mặt cả hai đều nở nụ .
“Tạm biệt.”
“Tạm biệt.”
Chúng  đồng thời vẫy tay, thanh tiến trình của bộ phim cũng dần chạy đến cuối.
Giao diện biến mất,  phát hiện   thể tìm thấy bộ phim “Lưu Bạch” nữa, Bạch Cẩn  thoát khỏi cốt truyện trong sách, bước sang một cuộc đời   mới.
Còn , cũng  đón chào một cuộc sống mới thực sự, ngẩng đầu lên, ánh nắng  vặn, một tương lai với vô vàn khả năng đang chờ đợi .
- Hết -