Sinh tử bất tương phùng - Chương 3
Cập nhật lúc: 2025-11-03 09:13:54
Lượt xem: 111
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/2g34BBhjFr
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
4
Trong thời gian , bởi vì cảm xúc đổi quá nhanh, thể cũng mệt mỏi ít.
Vừa đúng dịp Vân An Quận chúa theo Anh Vương phi cung thỉnh an, liền giữ nàng trò chuyện cho khuây khỏa.
Vân An là biểu của Mạnh Sóc, theo lí mà chính là Hoàng quốc thích. Có điều Vân An may mắn như , từ khi sinh nhũ mẫu hãm hại mang đến trấn nhỏ tráo đổi với nữ nhi của .
Hai năm vô tình gặp , kinh ngạc diện mạo của nàng giống Anh Vương phi tới tám phần, vì cất công điều tra, mới thể giúp nàng nhận tổ quy tông.
Khi gặp Vân An, nàng vẫn còn là một nha đáng thương chủ nhân tùy ý đ.á.n.h đập hành hạ.
Bởi vì từ nhỏ cha nương yêu thương, tính tình Vân An chút rụt rè khép kín, mất hơn nửa năm mới thể khiến nàng mở rộng lòng hơn một chút.
“Hoàng tẩu, những chuyện gần đây qua, nương cũng buồn bực, khi đến đây ý bái kiến bệ hạ một phen, tẩu đừng thương tâm.”
Năm nay Vân An mới mười bốn tuổi, đang là độ tuổi ngây thơ rực rỡ nhất. Nàng chỉ nghĩ con sẽ cải tà quy chính, nào nam nhân một khi cố chấp sẽ vô cùng khó đầu.
“Ta thương tâm. Có gì đáng để thương tâm chứ, dù nam nhân như y phục, thích thì đổi bộ khác là .”
Vân An chớp chớp đôi mắt to tròn, “Như cũng ?”
Ta mỉm , “Sao ? Chẳng lẽ chỉ nam nhân nạp , còn nữ tử thể đổi phu? Nào đạo lí như chứ!”
Thanh Vãn ở bên cạnh bất đắc dĩ lên tiếng, “Nương nương, đừng dạy hư Quận chúa.”
Vân An bật , “Ta đồng ý với Hoàng tẩu nha. Trước đây khi hầu hạ chủ mẫu của Vương viên ngoại, bà thường xuyên ức h.i.ế.p kẻ yếu, rõ ràng vô cùng bất mãn chuyện trượng phu nạp mười thất nhưng tỏ là rộng lượng, che giấu lửa giận mà sắp xếp chuyện trong phủ thỏa đáng. bà lành gì, mỗi khi vui sẽ phát tiết lên hạ nhân, nàng đ.á.n.h hơn một trăm , vô cùng đáng sợ, may mà đôi phu thê khi nam bá nữ đó ban c.h.ế.t, tịch thu gia sản . Ý của là, Hoàng tẩu, nếu chấp nhận việc phu quân nạp thì cũng đừng giữ trong lòng, đổi phu quân khác là xong. Ca ca cũng tệ , là Trạng nguyên nổi tiếng khắp Kinh thành, nếu tẩu chê, sẽ hỏi .”
Ngay cả Thanh Vãn còn nhịn mà bật thành tiếng, huống hồ là . Ta liên tục xua tay, “Không , Hoàng tẩu của phong bế trái tim , càng rời xa nam nhân càng thoải mái tự tại.”
Hơn nữa gửi thư về Miêu Cương, nhất vẫn là rời nước Yến càng nhanh càng .
Vân An lo lắng buồn bực sinh bệnh, thường xuyên cung thăm , mỗi đến đều mang theo nhiều d.ư.ợ.c liệu, là bổ khí huyết, cường thể, như mới sức để dạy dỗ tiểu nhân.
Ta cũng nhất nhất nhận lấy, nhưng ăn mà dành để nuôi cổ trùng.
Dược liệu cho con , cũng bổ cho cổ trùng.
5
Ta quyết đồng ý chuyện Tiêu Nguyệt tiến Hậu cung, vì trong Kinh thành bắt đầu nổi lên những lời đồn đại về nàng , nào là “Không hổ, cố chấp ở trong cung”, “Thật đáng thương, chỉ là một kẻ danh phận”, thậm chí còn là “Sau cần gả nữa, gia đình sẽ chấp nhận ”.
Nhàn cư vi bất thiện
Họ đồn càng khó , càng vui vẻ.
Mạnh Sóc thích.
Hắn xông tẩm điện của .
Khi thể thon dài vận long bào vàng rực tiến tới, trái tim vẫn theo bản năng mà rung động từng hồi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/sinh-tu-bat-tuong-phung/chuong-3.html.]
khi nhận bước chân hướng về phía vì mà là vì Tiêu Nguyệt, giống như dội một chậu nước lạnh, thất vọng tới tận xương.
“Diểu Diểu, là Hoàng hậu nước Yến, nàng nên rộng lượng mới .”
Ta miễn cưỡng nâng mí mắt, “Mạnh Sóc, hẳn nên , tâm nhãn của còn nhỏ hơn một hạt đậu xanh.”
“Diểu Diểu, là trẫm với Tiêu gia. Ba năm nước Yến đại nạn, triều chính hỗn loạn, Tiêu gia tố tham ô, trẫm hạ lệnh xử lí cả Tiêu phủ. Hai năm nay lật án cũ, trẫm mới Tiêu gia chịu đại oan, nhưng Tiêu gia đều c.h.ế.t trong đại hạn, chỉ còn một Tiêu Nguyệt.”
“Ồ, liên quan gì tới ?”
Mạnh Sóc nổi giận, bình tĩnh xuống mặt , bóc cho một quả quýt mật Lĩnh Nam.
Hắn vẫn luôn như , mỗi khiến tức giận đều sẽ cẩn thận bóc vỏ quýt, kể cả những đường xơ xung quanh, đó đút cho từng múi môt.
Đáng tiếc, bốn mùa trong năm đều quýt, càng đáng tiếc, quýt đường đầu hạ thật chua.
“Đương nhiên liên quan đến nàng. Phu thê vốn là một thể, nàng vĩnh viễn là Hoàng hậu mà trẫm yêu nhất. Diểu Diểu, Nguyệt Nhi nhập cung cũng ảnh hưởng đến nàng, nàng chỉ ở bên cạnh mà thôi.”
Lời của khiến cảm thấy buồn nôn.
Thay lòng đổi chính là lòng đổi , mà chen chân chính là chen chân.
Nếu đường đường chính chính thừa nhận thích Tiêu Nguyệt, lẽ còn coi trọng một chút.
đổ tội lên đầu Tiêu Nguyệt, đúng là vô sỉ đến cực điểm.
Ta đẩy bàn tay đang cầm múi quýt chua của , lạnh nhạt đuổi ngoài, “Mạnh Sóc, nạn của Tiêu gia, cũng cảm thấy đáng tiếc, nhưng đó là của chứ , thể đòi hỏi sự thỏa hiệp của để trả giá lầm. Nếu thật sự bồi thường cho Tiêu Nguyệt, thể tứ hôn cho nàng một vương công quý tộc xứng đôi, cần đích chiếu cố như . Ta chỉ một câu thôi, Tiêu Nguyệt nhập cung, trừ phi c.h.ế.t.”
Mạnh Sóc vốn là Hoàng đế vạn , bao giờ chịu nghẹn khuất đến như ?
Trước đây tuy chúng thường xuyên đùa giỡn, nhưng cũng bao giờ thật sự nổi giận với .
Cho nên, đây là đầu tiên thấy sự ngang ngược chua ngoa cũng như tính tình khó chịu của .
“Nam Diểu Diểu, mấy năm nay đúng là trẫm quá dung túng cho nàng , để nàng rốt cuộc ai mới là chủ nhân Hoàng cung !”
“Cho nên? Chàng thu hồi phượng ấn?” Ta thản nhiên đối diện với cơn giận của .
Phượng ấn trong tay là do Thái hậu đích truyền thừa, khi tạ thế để di chỉ, “Ngày nào Nam thị còn tại vị, ngày đó vẫn sẽ chấp chưởng hậu cung.”
“Mạnh Sóc, nếu phượng ấn, thì phế .”
Hắn thật sâu, nghĩ đến điều gì, bỗng nhiên thở dài một , xoay rời .
Ta đoán, hẳn nghĩ tới ngày kết hôn, khi cất lời thề liệu tự hỏi chính bản , một khi cưới Nam Diểu Diểu, thể sẽ hối hận ?
Nghĩ tới đây, châm chọc một tiếng, tự giúp trả lời.
— Hối hận.