Sinh tử bất tương phùng - Chương 7

Cập nhật lúc: 2025-11-03 09:16:28
Lượt xem: 103

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/2LQDldxyH5

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

9

 

Ta đột nhiên cảm thấy thật mệt mỏi.

 

Một tháng gửi thư cho cha nương, hôm qua họ hồi âm hỏi quyết tâm hòa ly , nếu hạ quyết tâm, họ sẽ lập tức tới Kinh thành đón về nhà.

 

Nếu Hoàng đế nước Yến chịu, họ chỉ đành thể dẫn mười vạn Miêu quân đ.á.n.h Kinh thành đòi .

 

Ngôi vị Hoàng đế Mạnh Sóc mới vững, căn bản thể cứng đối cứng với Miêu Cương.

 

Hiện tại mỗi một hô hấp trong Hậu cung đều khiến vô cùng khó chịu, cha, nương, hai mau tới đón Diểu Diểu về nhà !

 

“Thanh Vãn, thả nàng . Vân An, chúng .”

 

Đã còn lưu luyến, chuyện tranh giành tình cảm cũng liên quan gì đến nữa.

 

“Nam Diểu Diểu, ngươi ! Mau giải cổ cho Mạnh ca ca!” Tiêu Nguyệt xông tới giữ tay , ánh mắt hung ác.

 

Ta hất tay nàng , Thanh Vãn lập tức chặn nàng .

 

“Yên tâm, Mạnh ca ca của ngươi sẽ c.h.ế.t. nếu ngươi dám đến tìm gây phiền, ngươi sẽ c.h.ế.t.”

 

Tiêu Nguyệt lập tức ngậm miệng, nhưng thần sắc vô cùng khó lường.

 

Thanh Vãn buông nàng , “Quý phi nương nương, tiễn.”

 

chúng hai bước, Thanh Vãn đột nhiên kêu lên một tiếng đau đớn.

 

Ta vội vàng , thì Tiêu Nguyệt rút thanh chủy thủ bên hông, nhân lúc chúng phòng mà đ.â.m thẳng lưng Thanh Vãn.

 

Trong nháy mắt, đầu óc trống rỗng. Ta theo bản năng chạy tới đỡ nàng, “Thanh Vãn, Thanh Vãn! Thái y! Người ?! Mau mời thái y!”

 

Vân An từng tận mắt chứng kiến cảnh tượng đẫm m.á.u như , sợ tới mức run rẩy, nhưng cũng giúp đỡ Thanh Vãn.

 

Nhàn cư vi bất thiện

Thanh Vãn nửa mặt đất, m.á.u tươi trào khóe miệng, mồ môi ướt hai bên thái dương.

 

Ta nhanh chóng phát hiện đám cung nữ thái giám trông coi gốc hải đường đều mắt điếc tai ngơ lời , mà Tiêu Nguyệt càng đắc ý dạt dào, “Nam Hoàng hậu, đừng tốn công vô ích nữa! Bệ hạ truyền khẩu dụ, lệnh của Quý phi ưu tiên hàng đầu, phượng vị của ngươi chỉ là hữu danh vô thực mà thôi! Nếu sợ ngươi c.h.ế.t sẽ khó lòng công đạo với Miêu Cương, đao đ.â.m tim ngươi !”

 

Ta c.ắ.n răng, để ý đến nàng , “Thanh Vãn, đừng ngủ, cố gắng chịu đựng một chút! Vân An, mau, giúp gọi thái y!”

 

Vân An gật đầu, vội vàng chạy ngoài.

 

nàng vội vòng trở về, lấy một miếng nhân sâm nhét miệng Thanh Vãn, “Nhân sâm giúp cường phế thuận khí. Thanh Vãn tỷ tỷ, chờ !”

 

Dứt lời, nàng nâng váy chạy .

 

Tiêu Nguyệt chế giễu, “Hừ, Nam Diểu Diểu, ngươi nhẫn tâm tra tấn Mạnh ca ca, lấy mạng nha của ngươi, để ngươi cảm giác quan tâm thương tổn thống khổ tới cỡ nào! Hối hận , chỉ là dã nữ Miêu Cương cũng dám cướp ý trung nhân, tranh đoạt hậu vị của !”

 

Ta rõ nàng đang gì, chỉ bặm môi che miệng vết thương của Thanh Vãn, thầm cầu mong Vân An mau chóng dẫn thái y tới.

 

Chát!

 

Trên mặt truyền đến cơn đau bỏng rát, đau đớn ngã nhào xuống đất.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/sinh-tu-bat-tuong-phung/chuong-7.html.]

 

Thanh Vãn vốn đang dựa , cũng vì mà đập xuống nền đá cứng ngắc.

 

Ta kịp phản ứng , là một roi quật thẳng mặt .

 

Mặt của bong da tróc thịt, m.á.u tươi đầm đìa, tầm mắt lập tức trở nên mơ hồ, dùng mắt trái mới thấy Tiêu Nguyệt đang cầm roi đuôi sói, từ cao xuống đầy khinh miệt, “Nam Diểu Diểu, đây là kết cục của ngươi khi dám đắc tội với ! Không còn khuôn mặt , để xem ngươi dùng cái gì quyến rũ Mạnh ca ca! Nữ tử Miêu Cương là bảo vật?! Ta khinh, thứ hồ li tinh thấp hèn!”

 

Nàng cong môi chế giễu, mà hiển nhiên sự ngạo mạn của nàng là bởi vì Mạnh Sóc chống lưng phía .

 

Nam Diểu Diểu ơi là Nam Diểu Diểu, để bản rơi tình cảnh , ngươi đúng là thất bại.

 

Ta học võ từ nhỏ, xưa nay chiêu đều sắc bén mạnh mẽ, nếu từ ngày Hậu cung nước Yến tập luyện nhiều, Tiêu Nguyệt tư cách chạm roi .

 

Thấy roi của Tiêu Nguyệt hạ xuống, vung tay bắt lấy ngọn roi, đó dùng sức giật về phía .

 

Sau khi dậy, sắc mặt cực độ âm trầm, từng bước tới gần Tiêu Nguyệt.

 

Tiêu Nguyệt ngờ thoạt mảnh mai yếu ớt thể sức khống chế nàng như , hoảng sợ lùi mấy bước.

 

“Tiêu Nguyệt, ngươi c.h.ế.t, sẽ thành cho ngươi.”

 

“Người… Người ?! Mau tới đây!”

 

Lúc , đám cung nữ thái giám cuối cùng cũng hướng về phía chúng .

 

Ta hung hăng quật roi xuống đất, tiếng roi xé gió phát âm thanh chói tai, “Bổn cung xem ai dám?!”

 

Bọn họ hai mặt , cuối cùng dám động đậy nữa, khiến Tiêu Nguyệt khỏi hoảng hốt bỏ chạy.

 

Một roi của quất thẳng chân của nàng , khiến nàng ngã nhào xuống đất, y phục xốc xếch, tóc tai rũ tung.

 

Ta tiến lên dùng chân giẫm lên y phục của nàng , túm tóc nàng , ép nàng ngẩng đầu .

 

Tiêu Nguyệt đau, thét lên, “Buông !”

 

Nhân vật phản diện c.h.ế.t vì nhiều, một lời, gấp roi thành đoạn ngắn, bình tĩnh đ.á.n.h mặt nàng .

 

Ngay lập tức, mặt nàng sưng vù, m.á.u chảy đầm đìa, thương tích chằng chịt.

 

Vẫn cảm thấy hả giận, lấy trong ống tay áo bình cổ, thả Đoạn Trường cổ mới luyện gần đây, thi cổ ngữ lên cơ thể Tiêu Nguyệt.

 

“Ngươi đang gì?! Nam Diểu Diểu, g.i.ế.c đền mạng! A a a, ngươi dám hạ cổ lên ?!”

 

Mặc kệ nàng kêu thét điên cuồng, dậy, hung hung quất nàng vài roi nữa, tới khi cảm thấy mệt mới , “Đoạn Trường cổ, c.h.ế.t rời kí chủ, lấy ruột thức ăn, lấy m.á.u đồ uống, tới khi ăn hết ruột ngươi mới chịu chui . đến lúc đó, hẳn ngươi cũng chỉ còn là một cỗ xương ?”

 

Tiêu Nguyệt kinh hoàng tuyệt vọng, đó lập tức ôm bụng lăn lộn mặt đất, rõ ràng cổ trùng bắt đầu kiếm ăn.

 

lúc , thái y rốt cuộc cũng tới.

 

“Hoàng hậu nương nương, phượng nhan của ngài…”

 

“Không cần, cứu Thanh Vãn !”

 

Loading...