Sinh tử bất tương phùng - Chương 8

Cập nhật lúc: 2025-11-03 09:17:01
Lượt xem: 161

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/Lf9NukroY

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

10

 

Thanh Vãn c.h.ế.t, nhưng nội tạng đ.â.m thủng, thiếu chút nữa thể cứu . Hiện tại tuy nàng còn nguy hiểm tính mạng nữa, nhưng cũng tĩnh dưỡng một năm mới thể hồi phục.

 

Ta đưa Thanh Vãn xuất cung, sắp xếp cho nàng một biệt viện ở ngoại thành. Trước khi nàng , cố ý nhét bản đồ phòng thủ của nước Yến tay áo của nàng.

 

Sau bảy ngày chịu đựng Phệ Tâm cổ, cuối cùng Mạnh Sóc cũng thể khỏi điện Thái Hòa, nếu sợ là triều đình sẽ loạn lạc mất.

 

Hắn giận dữ chạy đến Trường Nhạc cung chất vấn tay độc ác như .

 

Ta trả lời.

 

Hắn nổi cơn thịnh nộ, lệnh cho Ngự lâm quân bao vây lấy Trường Nhạc cung của , biến tẩm cung của thành một chiếc lồng sắt, nếu lệnh của sẽ ngoài.

 

Mấy hôm , Mạnh Sóc dẫn Tiêu Nguyệt tới tìm .

 

Ta những ngày nay bọn họ tìm ít thái y, thậm chí là cổ sư Miêu Cương, chỉ vì thể trừ cổ cho Tiêu Nguyệt.

 

cổ của chẳng lẽ dễ giải như ? Cổ trùng mà hao tâm tổn huyết dưỡng , ai thể giải .

 

“Diểu Diểu, rốt cuộc thế nào nàng mới chịu buông tha cho Nguyệt Nhi?!”

 

“Bệ hạ, Nguyệt Nhi chỉ cùng ngài nắm tay sánh bước, rốt cuộc Nguyệt Nhi sai ở chứ?” Lúc đây, Tiêu Nguyệt chẳng còn dáng vẻ điêu ngoa như ngày thường, sự yếu ớt nhu nhược của nàng càng khiến Mạnh Sóc đau lòng.

 

Ta ăn cơm suốt một ngày, sắc mặt tái nhợt, chỉ nghỉ ngơi, “Đế hậu hòa ly, cổ sẽ giải.”

 

“Không !” Mạnh Sóc lập tức phủ nhận.

 

Nhàn cư vi bất thiện

Ta nhạy bén nhận sắc mặt Tiêu Nguyệt thoáng đổi, nàng căm tức ném một ánh mắt ghen ghét về phía .

 

Tuy lời thề của Mạnh Sóc là giả, nhưng ba năm chúng ở bên là thật.

 

Hắn yêu , cũng lưu luyến thanh mai của .

 

Mạnh Sóc , thế gian nào chuyện như , phụ Như Lai phụ nàng?

 

Thấy thể thương lượng với , Mạnh Sóc chuyển sang uy hiếp, “Diểu Diểu, nếu nàng đáp ứng, trẫm chỉ thể xuất binh đến Miêu Cương, bắt cha nàng giải cổ cho Nguyệt Nhi! Không Miêu Cương chống lưng, để trẫm xem nàng còn dám ngang tàng như !”

 

Hắn bỏ những lời đe dọa ngoan tuyệt, đó ôm Tiêu Nguyệt trở về điện Thái Hòa.

 

Ta thu gom hoa lê phơi nắng một tháng . Bột hoa dính đầu ngón tay , tỏa hương bốn phía.

 

11

 

Mạnh Sóc vạn vạn ngờ, mới kịp chuẩn quân binh tiến công Miêu Cương, Miêu quân đ.á.n.h thẳng Kinh thành.

 

Có bản đồ nước Yến của , cha và ca ca nhanh chóng công phá mười ba thành phía nam, một đường thế như chẻ tre tiến Tử Cấm thành.

 

Theo lí mà , tin tức chiến sự hẳn sớm đưa Hoàng cung, nhưng với sự tương trợ của Anh vương, thư chiến báo khả năng đến tay Mạnh Sóc.

 

Lại , Mạnh Sóc thật sự thiên phú Hoàng đế.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/sinh-tu-bat-tuong-phung/chuong-8.html.]

Xử án cẩn trọng, khiến Tiêu gia suy tàn.

 

Hạn hán cách xử lí, khiến dân lưu quốc loạn.

 

Dùng tinh, khiến triều đình hỗn loạn.

 

Thiên vị vô lí, khiến trưởng nữ của Thừa tướng tự vẫn.

 

, tiểu cô nương hạ lệnh cấm túc , vì quá hổ và giận dữ mà tự tuẫn.

 

Nguyên nhân chỉ bởi Mạnh Sóc, mà do Tiêu Nguyệt lan truyền khắp nơi lời đồn trưởng nữ nhà Thừa tướng còn trong sạch.

 

Thanh danh của nữ tử quan trọng như sinh mệnh, Tiêu Nguyệt ngàn vạn nên hủy hoại danh tiết của nàng.

 

Mà Mạnh Sóc thì ?

 

Trong lòng dân chúng, là tội vô trách.

 

Trong n.g.ự.c tim phổi, là tội vô tuệ.

 

Làm việc trách nhiệm, là tội vô đức.

 

Lời thành thật, là tội vô tín.

 

Thừa tướng hận Mạnh Sóc hại nữ nhi của , Anh vương Mạnh Sóc đức xứng vị, sự kết hợp của , cùng cha nội ứng ngoại hợp.

 

Ngày Hoàng thành phá, Mạnh Sóc quỳ gối mặt .

 

Hắn than thở lóc, yếu đuối vô năng mà tự đ.á.n.h chính , cầu xin lui quân.

 

Ngự lâm quân vẫn bao vây quanh Trường Nhạc cung, nhưng chẳng ai trong họ khả năng động mảy may.

 

Ta đạp một cái ngã lăn đất, nhướn mày đ.á.n.h giá sự chật vật của , đó mới bình thản xuống, dùng tay nắm lấy cằm , “Bây giờ ngươi còn phong Tiêu Nguyệt phi ?”

 

Hắn lắc đầu, “Không, Diểu Diểu, nàng hiểu lầm ! Từ đầu đến cuối trong lòng chỉ nàng! Chính Tiêu Nguyệt lấy c.h.ế.t để ép buộc , là nàng uy h.i.ế.p !”

 

Ta chán ghét lau tay, dậy Tiêu Nguyệt phía , “Nghe thấy ? Lời của nam nhân thể tin. Trúc mã của ngươi, lúc chẳng hề do dự vứt bỏ ngươi .”

 

Sắc mặt tái nhợt của Tiêu Nguyệt trở nên vô cùng đáng sợ, nàng gào thét điên loạn như thể thấy những gì , “Ngươi bậy! Nếu vì ngươi ép buộc, Mạnh ca ca thể những lời như ?! Nam Diểu Diểu, sai lầm lớn nhất của Mạnh ca ca chính là cưới ngươi!”

 

Ta gật đầu, “ , của , đương nhiên là trách ! Trách giúp khai thông đường thủy của Trường Giang, lấy nước Miêu Cương giải quyết hạn hán nước Yến. Trách mở rộng con đường kinh thương, giúp nước Yến phục hưng kinh tế. Trách giúp phê duyệt tấu chương, định triều chính. Tiêu Nguyệt, cũng trách sự xuất hiện của , chậm con đường đầu thai rạng rỡ của các ngươi.”

 

, đời thứ gì gọi là ngôi may mắn chứ? Đều là do ngu ngốc coi tiền như rác, âm thầm giúp xử lí tất cả.

 

Cho nên, Mạnh Sóc, sự phản bội của ngươi tha thứ thế nào đây?

 

Mạnh Sóc rốt cuộc nhớ những chuyện từng xảy , kích động nhào tới bên chân cầu xin tha thứ.

 

Ta kéo vạt váy khỏi tay , nhanh chậm bước khỏi Trường Nhạc cung.

 

Cha đang chờ đón về nhà.

 

Loading...