Còn về Phùng Đình Đình...
Phùng Đình Đình  bán thông tin cá nhân của Diệp Như Hề  nhiều , nhưng đều  gây c.h.ế.t . Lần , Diệp Như Hề cũng bán thông tin của Phùng Đình Đình một , suýt chút nữa khiến cô  và đứa con của cô , Cảnh Uy gặp  họa sát .  cuối cùng Diệp Như Hề cũng tạo cơ hội cho bọn họ giải quyết  nguy cơ mất mạng...
Coi như huề  .
Dù  cô  cũng là phụ nữ đang mang thai, Diệp Như Hề  thể nào đánh cô  một trận để trút giận .
Xem như nể mặt đứa bé vô tội .
Ngược , Phùng Đình Đình giống như phát điên. Cô  đột nhiên xông về phía Diệp Như Hề gào thét:
"Diệp Như Hề, cô   ! Cô  đến  chọc tức c.h.ế.t Đoạn Minh Hiên,    hứa cho chúng  hai ống thuốc thức tỉnh dị năng ! Cô  bồi thường  mới  !"
Cảnh Uy cũng  dậy theo, hung dữ : " , hai    ! Nghe  nhà cô khá giả lắm, chắc là   ít thứ , nhất định dễ dàng kiếm  thuốc thức tỉnh dị năng hơn chúng ! Kiếm cho chúng  hai ống mới  rời khỏi đây!"
Phùng Đình Đình: "Không,  ba ống!"
Đứa bé trong bụng cô  cũng   một ống dự phòng!
Cảnh Uy cảm thấy, Diệp Như Hề trông  vẻ yếu đuối,  thể nào là dị năng giả . Còn về dị năng ám thị tinh thần gì đó của  trai Diệp Như Hề... Nghe giống như dị năng hệ phụ trợ, chắc chắn năng lực chiến đấu  cao lắm.
Bọn họ   phòng  , sẽ  trúng chiêu dị năng ám thị tinh thần nữa!
Nếu , bọn họ  giải quyết Đoạn Minh Hiên, tại  còn  tốn công cố ý dẫn   đến đây, để  , một  thường,  tay?
Vừa , Phùng Đình Đình cũng nghĩ như .
Phải , ngủ chung một giường, quả nhiên  thể  hai loại !
Vốn dĩ nể mặt đứa bé, Diệp Như Hề hiếm khi nổi lòng , định tha cho hai   một con ngựa...
Diệp Như Hề:...
Đã tự  vạch trần  phận dị năng giả ,  mà còn  hai  thường trắng trợn cướp bóc...
Thẩm Thanh Húc:...
Nếu vì  mà g.i.ế.c bọn họ thì  đến mức, nhưng bảo    so đo thì cũng  thể nào!
Nửa phút ,  sự thôi miên của dị năng tinh thần do Thẩm Thanh Húc gây , Phùng Đình Đình, Cảnh Uy hai , đồng loạt ngất xỉu.
Để đề phòng Phùng Đình Đình  ngã sảy thai, Diệp Như Hề còn dùng tinh thần lực đỡ cô  một cái. Sau đó, Phùng Đình Đình liền ngã lên t.h.i t.h.ể của Đoạn Minh Hiên, hơn nữa  là kiểu mặt đối mặt.
Chiếc áo sơ mi khoác   Phùng Đình Đình còn đang mở, mặc bộ đồ hầu gái, ôm Đoạn Minh Hiên.
Đoạn Minh Hiên  c.h.ế.t hẳn:...¥%&#!
Theo thể chất của Cảnh Uy và Phùng Đình Đình, bọn họ sẽ ngủ mê nửa tiếng, hẳn là Cảnh Uy tỉnh  .  chỉ cần xung quanh  tiếng động, Phùng Đình Đình sẽ nhanh chóng tỉnh ...
Diệp Như Hề   thể tưởng tượng  cảnh tượng đó!
Mười phút .
Diệp Như Hề đem tất cả vật tư dự trữ trong nhà 701, 702, thu hết   gian, ngay cả đồ nội thất, nồi niêu xoong chảo cũng  chừa. Cô chỉ để  hai bộ đồ thể thao nam nữ, tránh để bọn họ cứ thế  mà   ngoài,  chói mắt  khác.
Dám cướp bóc Diệp Như Hề, thì  chuẩn  tâm lý  vét sạch!
Dù  những thứ , vốn dĩ cũng   của bọn họ, đều là của Đoạn Minh Hiên.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/so-tay-ngu-thu-cua-nu-phu-trong-mat-the/chuong-75-gay-ong-dap-lung-ong.html.]
Diệp Như Hề tuy  thiếu vật tư thông thường, nhưng  thể giữ ,   quyên góp cho chính phủ hoặc cho căn cứ của những  sống sót  uy tín , để họ phân phát cho những  thường khác.
Rời khỏi khu chung cư cao cấp, hai  em  ,  ăn ý  về phía khu biệt thự cao cấp bên cạnh.
Bọn họ  xem xem, cái phòng thí nghiệm  của nhà họ Đoạn rốt cuộc là chuyện gì!
Lại  đến bên , Cảnh Uy  khi tỉnh , phát hiện Phùng Đình Đình và t.h.i t.h.ể của Đoạn Minh Hiên đang ôm   mật, lập tức quát lớn một tiếng.
Phùng Đình Đình cũng  đánh thức, cũng là một trận la hét.
Vất vả lắm mới đợi hai  bình tĩnh,  phát hiện vật tư trong nhà 701, 702 đều  dọn sạch...  là sét đánh ngang tai!
Những ngày , mỗi ngày bọn họ chỉ lo ân ái mặn nồng, tình  ý ,  lo ăn uống hai . Lúc , cả hai  thể  lo lắng cho kế sinh nhai.
Ngay cả căn hộ cao cấp 701, 702  như , cũng vì bọn họ g.i.ế.c Đoạn Minh Hiên mà trở nên  còn an  nữa.
Trước đó, Đoạn Minh Hiên  dẫn theo vệ sĩ, nhưng vệ sĩ nhà họ Đoạn, sớm muộn gì cũng sẽ tìm đến cửa.
Cảnh Uy và Phùng Đình Đình ngay trong đêm liền rời khỏi khu chung cư , tìm một cửa hàng  , đập vỡ cửa kính  dùng bàn chặn chỗ vỡ, tạm thời ẩn náu.
Vợ chồng nghèo trăm việc buồn, huống chi bọn họ còn   vợ chồng, chỉ là một đôi gian phu dâm phụ.
Sau khi Cảnh Uy  ngoài tìm kiếm thức ăn mấy ngày, thức ăn tìm  chỉ  thể miễn cưỡng duy trì  c.h.ế.t đói, suýt chút nữa  zombie cắn.
Hai  bất đắc dĩ, đầu quân cho một thế lực gần đó  chiếm giữ một trung tâm thương mại, thủ lĩnh là dị năng giả, tên là Hắc ca.
Cảnh Uy cao to, vạm vỡ, trong  những  thường cũng coi như là  nổi bật, Hắc ca  hoan nghênh   gia nhập.
Phùng Đình Đình năm nay mới mười chín tuổi, da trắng dáng , cho dù nhan sắc   là đỉnh cao, nhưng cũng  gọi là tệ.
Cô  coi như là gia nhập với  phận  nhà của Cảnh Uy.
Chỉ là, mới gia nhập  mấy ngày, trong một  Cảnh Uy cùng những dị năng giả,  thường khác lập đội  ngoài tìm kiếm vật tư, Phùng Đình Đình liền chủ động bò lên giường của Hắc ca,   ý với cô .
Có dị năng giả để dựa dẫm, ai   chọn Cảnh Uy,  chỉ là một  thường cơ chứ?
Cho dù Hắc ca năm nay  hơn bốn mươi tuổi, dung mạo  xí, hàm răng vàng khè, phương diện  còn ngắn nhỏ nhanh...   là gì so với việc   là dị năng giả hệ hỏa a!
Phùng Đình Đình còn chủ động , nếu Hắc ca  thích, cô   thể uống thuốc phá thai, bỏ đứa bé trong bụng.
 Hắc ca   cần,   thích phụ nữ mang thai.
Khi Cảnh Uy  thành nhiệm vụ trở về, phát hiện Phùng Đình Đình mà   coi như vợ để bảo vệ, dù trong tay chỉ  ba phần ăn,  thà để   đói cũng sẽ chia cho cô  hai phần,  mà cô   phản bội  , nương tựa  Hắc ca.
Cảnh Uy  khi trải qua sự đánh đập của xã hội, lúc   hiểu rõ sự chênh lệch thực lực giữa  và dị năng giả lớn đến mức nào.
Hắn  dù  phẫn nộ   cam lòng đến   chăng nữa, cũng chỉ  thể ngậm bồ hòn  ngọt, nếu  thì ?
Tìm Hắc ca tính sổ ư? Hay là tìm Phùng Đình Đình,   trở thành đàn bà của Hắc ca, tính sổ?
Hắn  đều  dám.
Chuyện quá đáng hơn là, Hắc ca còn thích chơi trò ntr, thường xuyên dẫn Phùng Đình Đình đến khu vực   ngủ để chơi trò chơi tình ái đủ kiểu...
Bản edit của Mắm Muối Chanh Đường siêu dễ thương. Đọc xong nhớ phô lô tui nha, hoặc theo dõi tui bên page Mắm Muối Chanh Đường. Ngày nào cũng có truyện hay cho mấy ní đọc hoài không chán luôn nè :3
Cảnh Uy rõ ràng là đang tỉnh, nhưng chỉ  thể giả vờ ngủ.
Người xưa  câu “gieo gió gặt bão”, quả nhiên  sai!
Khi gậy ông đập lưng ông, mới  nó đau đớn đến nhường nào!