Có vẻ cảm thấy đuối lý,   choáng vàng ngây cả .
Sau một lúc lâu, bà mới nghẹn ngào xin  :
“Thực xin , Tân Di, mấy năm nay ba  nhiều ít xem nhẹ,  để ý con, nhưng chị con vô tội, khi đó nó vẫn là một đứa trẻ,    cái  gì……”
 hít sâu một : “Mẹ, con lặp   nữa, Lục Tùy An là bạn trai con, con sẽ  nhường.”
“Cái gì của con sẽ là của con. Từ hôm nay trở , con cũng sẽ  nhường Ôn Hân Nhiên nữa .”
Nói xong,  cúp máy.
Gió đêm hè  lành lạnh,  đưa tay sờ những giọt nước mắt đang chảy đầy  mặt.
Không còn chút nào buồn ngủ.
Khi sinh ,    khó sinh suýt chút nữa thì bỏ mạng.
Bố  mê tín cho rằng mệnh của  khắc , nên  đầy tháng ông  ném  cho bà ngoại ở quê.
Mãi cho đến khi  lên sơ trung, bà  qua đời vì bệnh,  mới  đưa trở  cái gọi là "nhà" của .
Ba   như  tỉnh dậy từ trong mộng, bắt đầu bồi thường cho . Cho  nhập học tại trường sơ trung  nhất thành phố,  cùng lớp với Ôn Hân Nhiên
"Nhiên Nhiên, Tân Di  mới chuyển đến, còn thứ xa lạ, con  chiếu cố thật  cho em nhé!"
Cô gái mặc một chiếc váy đặt may  , nhiệt tình mà ôm lấy , mỉm  ngọt ngào.
"Mẹ yên tâm , con là chị gái, con sẽ bảo vệ  em gái của ."
  chút thụ sủng nhược kinh mà  chằm chằm  bàn tay đang nắm tay , kéo , khóe môi lộ  một nụ  vụng về.
Chị gái  hoạt bát vui vẻ,  trai  thì dịu dàng ôn hòa, ba   tuy còn xa lạ nhưng họ  quan tâm đến .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/soi-doi-lot-tho/chuong-3-chuyen-cu-dau-long.html.]
Nhìn chung, ngôi nhà mới khá ấm cúng.
 thời gian    kéo dài  bao lâu.
Chuyển trường   bao lâu,      trong lớp ngầm cô lập.
"Nhìn xem, quần áo cô  quá mộc mạc,  cũng ngây ngốc, loại    thế nào để  trường chúng  học?"
",  một tuần , cả ngày vùi đầu  bàn học, ngoài học  vẫn là học, giả bộ  học sinh ngoan?"
Trong giờ  chơi, mấy nữ sinh tụm  ở bên ngoài bàn tán ầm ĩ,  đếm xỉa gì đến sự tồn tại của .
Đột nhiên, một  trong  họ hỏi: "Hân Nhiên, cô  thực sự là em gái của  ? Cậu thành tích , lớn lên cũng xinh . Làm  mà   một đứa em gái là đồ quê mùa thế?"
 liếc  chiếc áo khoác đỏ do bà ngoại may mặc  , cúi đầu im lặng.
Ôn Hân Nhiên tế nhị nhíu mày : "Tân Di đúng thật là em gái ruột của tớ, chỉ là vẫn luôn gửi nuôi ở nông thôn thôi. Các  đừng  như  nữa."
  thấy trong lòng cảm thấy ấm áp.
Sau đó, mỗi khi   dị nghị, Ôn Hân Nhiên luôn    đỡ bảo vệ .
Chỉ là    tại , tình trạng của  ở trong lớp luôn   chuyển biến  , ngược  càng ngày càng tệ hơn.
Cho đến một hôm  giờ học,  ở  trực nhật với một bạn nam, nhưng    “ cẩn thận” tạt nước   , còn đem  nhốt ở trong phòng học  một bóng .
Ngày hôm ,  đến tìm   để đòi công đạo,  vô tình đụng    bày  vẻ mặt lấy lòng, tranh công với Ôn Hân Nhiên:
"Nhiên Nhiên, tớ  dựa theo lời   để . Bây giờ là mùa đông, con nhà quê đó khẳng định  lạnh đến hỏng"
Mà Ôn Hân Nhiên   hình tượng "mặt trời nhỏ"  đây, một tay chống cằm, đôi mắt hạnh nhân to tròn đầy lạnh lùng.
 
"Vậy  ,   cô  —"
"Gia đình   dễ , tình thương của cha  và sự chăm sóc của  trai chỉ  thể thuộc về ."