Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
                    mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
                    https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB
                    
                        
                             
                        
                    
                    MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
                 
                
                    
 may mắn là  , ông trời cho  cơ hội  .
 
  định tiếp tục dung túng cho cô !
 
Vương Tĩnh   giường, bộ đồ lót ren đầy vết tích    hành hạ.
 
Cô   kiêu ngạo vì điều đó:
 
"Giang Trì, tớ   với  , phụ nữ  thể chỉ  học. Không  đàn ông, cuộc sống còn gì ý nghĩa?"
 
Vương Tĩnh mặt đầy đắc ý, tự cho rằng cô   bạn trai yêu thương, nên cao hơn chúng  – những kẻ độc .
 
  xong,  khỏi bật :
 
"Vậy phiền  đừng dẫn bạn trai về ký túc xá nữa  ? Sao, giờ nghèo đến mức   tiền thuê phòng ?"
 
Vương Tĩnh  câu hỏi đột ngột của   sững sờ.
 
Ánh mắt hận thù  chằm chằm  .
 
Phải  rằng bạn cùng phòng của , Vương Tĩnh,  đến mức   tiền thuê phòng.
 
Cô    cố tình  .
 
Theo lời cô , sinh viên đại học trưởng thành cần theo đuổi cảm giác mạnh,  thực hiện đến cùng.
 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/song-lai-choi-ch-ec-ban-cung-phong-vo-liem-si/chuong-2.html.]
Người mà hằng ngày  đổi túi xách và quần áo hàng hiệu,  thiếu tiền đến mức đó ?
 
Nhìn những dấu vết  chịu nổi của đàn ông cố ý để  khắp ký túc xá, cảm giác buồn nôn trào lên trong cổ họng .
 
Không chỉ , bạn trai của Vương Tĩnh dường như  bệnh nặng.
 
Mỗi  đến ký túc xá của chúng ,   đều  cố tình để  dấu vết trong  gian riêng của mỗi .
 
Hoặc dùng sữa tắm của chúng , hoặc dùng khăn tắm của chúng .
 
Thậm chí  lúc họ còn ngang nhiên sử dụng giường của chúng  để  chuyện đó.
 
Vương Tĩnh biện minh:
 
"Dù  cũng là cùng một ký túc xá, ngủ giường của ai chẳng giống , dùng đồ của ai chẳng ?"
 
 thật sự chỉ   khẩy.
 
Cô   sợ bệnh, nhưng  thì sợ!
 
Bây giờ, tình huống giống y như kiếp .
 
Nghỉ lễ 1/5, các bạn cùng phòng khác đều về nhà.
 
Chỉ   vì nhà quá xa trường,   mua  vé, nên  thể về nhà, đành  ở  trường.
 
Cô  càng  kiêng dè gì nữa!