Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
                    mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
                    https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB
                    
                        
                             
                        
                    
                    MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
                 
                
                    
Trong căn tin,  gọi bốn món ăn và một món canh.
 
Sườn kho tàu, trứng hấp thịt, cánh gà chiên Coca, cải Hồng Kông xào, canh nghêu bí đao.
 
Không hổ là trường cấp ba  nhất Giang thành, chỉ căn tin thôi cũng khiến   tự hào mà.
 
  gãi đầu:
 
“Ối, nhỡ gọi nhiều quá. Lãng phí thì   cho lắm, chắc  cũng  ăn tối nhỉ? Ăn cùng với  nhé?”
 
Tống Hiểu Lê im lặng chốc lát, cuối cùng   cầm đũa lên, đôi môi nhỏ nhắn bắt đầu hé mở.
 
  cổ tay gầy gò lộ  khỏi ống tay áo đồng phục của  . Thật  những cô gái như lớp trưởng đây mới là  thật sự cần giúp đỡ.
 
 bọn họ  xinh ,  than vãn, vì  bọn họ nghiễm nhiên trở thành đám cỏ dại cằn cỗi trong ký ức của thời thanh xuân rực rỡ, bọn họ chẳng bao giờ  tư cách trở thành nữ chính trong những bộ phim thần tượng.
 
Kiếp ,  chẳng những  cứu chính  mà cũng  cứu   nữa.
 
Sau khi ý định đó cắm rễ trong lòng,  lên tiếng:
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/song-lai-hoan-doi-than-phan-cung-em-gai-tham-doc/chuong-5.html.]
 
“Ai da, đồ thị hình nón khó quá ,   mà chẳng hiểu gì luôn. Lớp trưởng,  học giỏi như , chi bằng phụ đạo cho  nhé?”
 
Tống Hiểu Lê ngậm thịt kho tàu trong miệng, vẻ mặt hoang mang hiện rõ câu  “chúng    lắm ?”.
 
 chẳng cho   cơ hội từ chối,  nắm lấy bả vai  nọ   khoái trá:
 
“Thế quyết định như  nhé! Mình sẽ trả tiền dạy kèm cho !”
 
 đưa nửa  tiền sinh hoạt mà   cho lớp trưởng, kiếm một cái cớ thật  là “trả  tiền dạy kèm”.
 
Tống Hiểu Lê  100 tờ tiền màu đỏ trong phong thư mà chấn kinh đến chẳng thốt  lời.
 
Thật  dù là kiếp   kiếp  thì nhà họ Cố cũng  bao giờ bạc đãi con gái nuôi về chuyện ăn mặc  phí sinh hoạt.
 
Số tiền mà Cố Tri Việt xem là mấy đồng tiền lẻ  cũng đủ để bà nội của Tống Hiểu Lê mua thuốc và đóng viện phí.
 
Thậm chí   còn  thể thuê một phòng trọ nhỏ ở bên ngoài, tránh xa  ba bạo lực .
 
Sau khi hẹn lịch học kèm với lớp trưởng xong xuôi,   về nhà.