Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
                    mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
                    https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
                    
                        
                             
                        
                    
                    MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
                 
                
                    
Bùi Băng Lan ngơ ngẩn cả .
 
“Lòng ngươi chỉ  là so bì, ngươi cảm thấy  chịu đựng sự nghèo hèn trong 18 năm; ngươi  nhận   phỉ thúy. Vậy bây giờ ngươi đang dùng thời gian  việc gì? Dùng nó đố kỵ, đánh bại ? Cho dù   đưa  hòa  là  thì ngươi cho rằng ngươi thắng  ?”
 
Bùi Băng Lan   chọc tức, cầm đoản đao lao về phía ,   đánh  với nàng  kêu cứu.
 
“Vô dụng thôi, những  bên ngoài đều    hôn mê cả , hôm nay chúng  sẽ cùng ch-ếc ở đây.”
 
Nhân lúc nàng  sơ ý,  đẩy nàng ngã xuống, nhưng nàng   vô tình va  giá cắm nến, chẳng mấy chốc ngọn lửa bén  màn giường cháy bùng lên.
 
Ta sửng sờ, đột nhiên  mắt hiện lên ngọn lửa ngập trời ở kiếp .
 
Lẽ nào tất cả đều tốn công vô ích, cuối cùng  vẫn rơi  kết cục như thế  ?
 
Bùi Băng Lan ngã xuống đất,  ngọn lửa lan rộng, gần như điên cuồng mà  lớn: "Cũng , như thế  cũng , dù  cũng    quan tâm tới ."
 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/song-lai-khong-con-ngu-ngoc/chuong-25.html.]
Ta xách tay áo nàng lên, giáng cho nàng một bạt tai thật mạnh.
 
“Đồ ngu!”
 
Bùi Băng Lan   đầy oán hận.
 
Ngọn lửa  dường như  kích phát tất cả nỗi sợ hãi của , khiến  lỗ chân lông    đều run rẩy.
 
“Ngươi  ch-ếc thì đừng  kéo theo  khác, ngươi  thắng một  !”
 
“Ngươi  , phụ hoàng hạ chỉ sắc phong ngươi  Công chúa là do Bùi tướng  dâng tấu, ông  tự thỉnh ngươi  Công chúa    hòa . Ngươi cho rằng đó là ý của phụ hoàng mẫu hậu  ?”
 
Lời ca ca  ngày đó chẳng qua chỉ là cho đỡ tức, nhưng Bùi tướng  năm  bảy lượt dâng tấu, cuối cùng phụ hoàng mới hạ quyết tâm.
 
“Quả thực  ý đưa ngươi  hòa , nhưng  ngươi  gả   là lão già sắp ch-ếc. Sao phụ hoàng  thể nhẫn tâm gả ngươi cho ? Phụ hoàng  gả ngươi cho  kế thừa tiếp theo của Đột Quyết,  vẫn  thành hôn, ngươi qua đó tương đương với  Thái tử phi, ngươi  hài lòng cái gì nữa?”
 
“Ngươi   cảm giác   ai thương tiếc là như thế nào ? Là , là  của năm đó tự  kháng nghị còn  ngươi lợi dụng,  ai thèm quan tâm  gả cho ai! Không dễ dàng gì  mới  thể  đổi hết tất cả,    thể ch-ếc?”