Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Lúc Cố Nghiên nhận kẹo cưới, Triệu Kiến Minh chằm chằm gương mặt xinh của Cố Nghiên, ánh mắt tối tăm, tức giận và cam tâm.
Nếu cô sống c.h.ế.t gả cho thì “ thứ nhất nên đành chọn thứ tương đối” .
“Cố Nghiên, chị cũng chúc mừng em, em và Trình Kính Tùng cũng sắp chuyện .” Cố Nguyệt thấy chồng tương lai chằm chằm phụ nữ khác, nhất là phụ nữ là phụ nữ mới tự đến tận nhà cầu hôn, trong lòng lập tức vô cùng chán ghét, giọng điệu cũng trở nên âm dương quái khí (*).
(*) kỳ quái; quái gở (chỉ tính cách, hành động quái gở, giống bình thường.
“ , lễ đính hôn của thực sự chỉ nửa cân bánh óc chó thôi ?” Khi cô hỏi câu , khoé mắt giương lên, một vẻ vô cùng cảm giác ưu việt.
Giống như là , Cố Nghiên Cố Nghiên, cô cô xem chẳng giá chút nào, sính lễ chỉ nửa cân bánh óc chó.
Mà như , và cô chính là khác một trời một vực.
Đồng thời cũng là đang nhắc nhở Triệu Kiến Minh, Cố Nghiên coi như là đính hôn với Trình Kính Tùng .
Cố Nghiên dáng vẻ từ cao xuống đó của cô , môi mỏng khẽ giương lên, thoải mái thừa nhận, “, nửa cân bánh óc chó.”
DTV
“Cái gì mà bánh óc chó, cái gì mà lễ đính hôn, đồng ý hai đứa nó đính hôn, hôm khác sẽ mua trả .” Mẹ Cố lập tức tiếp lời. Bà vẫn trông mong Cố Nghiên tìm mối , thể để Cố Nghiên mang tiếng .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/song-lai-mot-doi-ga-cho-mot-chang-vang-chan-chinh/chuong-24.html.]
Cố Nghiên cũng lười tranh cãi với bà . Cãi thì cái gì. Dù tất cả đều Trình Kính Tùng thì cô lấy chồng, gì còn ai mai mối cho cô gái như cô nữa.
Nhất là nhà chút vốn liếng.
Cố Nguyệt hiển nhiên cũng nghĩ đến điểm , thể phủ nhận .
“Cố lão nhị, sính lễ tam chuyển nhất vang , hai ngày nữa cũng đưa tới cho các .” Mẹ Triệu bên giống như là kích thích đại phòng nhà họ Cố, cất cao giọng bổ sung thêm.
“Thứ vốn là đưa hôn lễ một ngày là , bây giờ đưa thời hạn chứng tỏ nhà họ Triệu coi trọng cô con dâu Cố Nguyệt .”
“Được .” Thím Cố và chú Cố lập tức ngoác tận mang tai.
Mỗi họ một tiếng là một nét mặt Cô, ba Cố và Cố Đại Bảo sa xẩm.
Phải rằng những thứ vốn là thuộc về nhà bọn họ.
“Cảm ơn chồng.” Cố Nguyệt thấy coi trọng như thì đuôi mày khoé mắt đều là vui mừng và hổ, vội vàng kính cẩn cảm ơn.
Mẹ Triệu vô cùng hài lòng với sự nhún nhường của cô , thoải mái : “Cảm ơn cái gì, chúng sắp trở thành một nhà , còng khách sáo như gì.”