Anh liên tục hít sâu, để gió lạnh thổi một lúc, cuối cùng mới bước phòng.
Chờ đến khi Trình Kính Tùng , Cố Nghiên yên ở giường, cô bọc ở trong chăn, chỉ lộ mỗi đầu.
Sau khi thấy , Cố Nghiên lập tức rời ánh mắt đang háo hức mong chờ khỏi , ngượng ngùng chằm chằm bức tường đỉnh đầu, tay chân ở trong chăn dám động đậy một tí nào.
Không chỉ Cố Nghiên thấy khẩn trương, Trình Kính Tùng cũng đặt tay chân mới .
Thế là, khi lên giường, cứ thẳng đơ ở đó, cứng đơ hơn cả con cá ướp muối treo nhiều ngày.
"Anh, lạnh ?" Anh tiến đến, Cố Nghiên nhịn rùng một cái, chẳng lẽ là từ trong kẽ nứt của băng chui ?
"Không dùng nước nóng." Giọng của Trình Kính Tùng khi trả lời cô, mang theo sự khàn khàn kìm chế.
Cố Nghiên chút nên lời, đó : "Vậy để em, ủ ấm cho nhé?"
“Không cần cần!!” Trình Kính Tùng giống như mèo giẫm đuôi, cách một lớp chăn đè cô xuống, “Anh sợ em cũng lạnh cóng"
Vẫn là lạnh hơn, như sẽ suy nghĩ lung tung.
“Vậy cũng .” Cố Nghiên thấy cố chấp như , nghĩ đến bản cô ở giường ấm áp, nghĩ một lát nữa sẽ tự nóng lên, đành từ bỏ.
“Em thổi tắt đèn, nếu thì lãng phí lắm.” Cô thêm.
"Để thổi cho" Trình Kính Tùng đến gần, trực tiếp thổi một .
Theo ánh đèn vụt tắt, trong phòng trong chớp mắt chìm bóng tối, yên tĩnh, chỉ còn thở nhẹ nhàng của hai .
Trời càng tối, thì càng khiến cho suy nghĩ miên man viển vông, thời khắc Trình Kính Tùng ý nghĩ hối hận vì thổi tắt đèn.
Cố Nghiên lúc đầu cũng nghĩ về điều đó, nhưng khi giày vò cả ngày, mệt mỏi khiến cô nhanh chóng chìm giấc mộng.
Trình Kính Tùng thấy tiếng hít thở của cô gái bên cạnh từ rối loạn đến bình , thì cô ngủ thϊếp .
ngủ !
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/song-lai-mot-doi-ga-cho-mot-chang-vang-chan-chinh/chuong-85.html.]
Thân thể mới còn lạnh buốt, giờ nóng như cái bếp lò, cực kỳ nóng, lợi dụng ánh trăng chiếu rọi cô gái xinh hằng mơ ước , khống chế tiến gần.
Cho đến khi môi sắp chạm gương mặt của cô, Trình Kính Tùng mới bỗng nhiên tỉnh táo .
Chát!
Vừa tưởng tượng những suy nghĩ xa như , Trình Kính Tùng ngay lập tức giơ tay tự giáng cho hai cái tát.
Đáng chết!
Sao thể những suy nghĩ như với Nghiên Nghiên.
Thế nhưng cô giống như một cái bánh bao trắng nõn hấp dẫn, cái thứ thể khiến ăn hai cái tát là sẽ từ bỏ.
Trình Kính Tùng vẫn còn định ngo ngoe động đậy, nuốt nước bọt, hận thể nhào tới hôn mấy cái thật mạnh.
cuối cùng... Anh vẫn mạo phạm cô, chỉ giơ bàn tay to lên, xoa xoa đầu cô cho đỡ thèm.
“Nghiên Nghiên, ngủ ngon, mơ nhé” Một lúc , chỉ thấy khẽ thì thầm.
Cả đêm đó, Trình Kính Tùng gần như ở trạng thái nửa ngủ nửa tỉnh.
Mỗi khi ngủ một lúc đột nhiên bừng tỉnh, đó cảm thấy thất vọng mất mát, tưởng rằng tất cả những gì xảy hôm nay chỉ là giấc mộng của bản .
Mãi cho đến khi thấy Cố Nghiên thực sự bên cạnh , trái tim đang đập cuồng loạn của mới dần bình tĩnh .
May mắn , đây là mơ.
Anh thực sự kết hôn với cô gái trong mộng của Thật! Là thật Thật!
DTV
Mặc dù đêm qua ngủ ngon, nhưng hôm Trình Kính Tùng vẫn dậy sớm.
Anh liếc Cố Nghiên thấy Cố Nghiên đang đối mặt với .
Dáng vẻ khi ngủ của cô ngọt ngào, ở trạng thái thả lỏng thư thái, mái tóc đen nhánh như rong biển xõa khuôn mặt nhỏ nhắn, khiến làn da mỏng manh nhẵn mịn của cô càng thêm như sương như tuyết.