Hai cô gái , một nghiệp cấp hai, một chỉ học một năm tiểu học. Vừa lúc thông báo khôi phục kỳ thi đại học, họ ý nghĩ sẽ đăng ký, nhưng khi thấy Ninh Hương đăng ký thì họ cũng thử xem.
Hai cứ thương lượng như , một đường thẳng về nhà.
***
Ninh Hương lấy đơn đăng ký, cục đá trong lòng cũng coi như rơi xuống đất. Kỳ thật khi cô chuyện thi đại học trong năm học vấn tiểu học thi lên đại học, nhưng kỳ thật tự cô cũng trải qua cho nên mới thấp thỏm.
Hiện tại đơn đăng ký lấy , trái tim thấp thỏm cũng yên trở .
Trở nhà thuyền, kẹp đơn đăng ký sách, tâm tình Ninh Hương nhẹ nhõm xào rau nấu cơm, ăn cơm xong cô cửa đến công xã một chuyến. Chạy đến xã mua bán mua một cây bút máy giá rẻ và một bình mực nhỏ.
Mua bút và mực xong, Ninh Hương từ công xã vội trở về nhà thuyền lấy đơn đăng ký , dùng bút máy cắm bình mực bơm mực đó nghiêm túc điền thông tin cá nhân của lên đơn đăng ký.
Từng nét bút điền xong thông tin, cô cầm đơn đăng ký lên cẩn thận thổi cho khô, chờ đến khi bút tích đều khô, cô hít sâu một , trì hoãn thêm một phút một giây nào mà vội chạy tới bộ đại đội gửi đơn đăng ký cho Hứa Diệu Sơn.
Hứa Diệu Sơn cầm đơn đăng ký của cô, : “Ừm? Chữ cũng tồi.”
Anh mơ hồ nhớ rằng, hai năm cô và Giang Kiến Hải đến bộ đại đội đòi ly hôn, lúc điền thỏa thuận ly hôn, tên của vẫn còn xiêu xiêu vẹo vẹo. Xem mấy năm nay bỏ công ít, chữ cũng như .
Ninh Hương Hứa Diệu Sơn nhận lấy đơn đăng ký, khen thì tự nhiên cùng hàn huyên vài câu, đó cũng ngoài mà vẫn ở cạnh bàn việc, ý định .
Hứa Diệu Sơn nghi hoặc, ngẩng đầu cô: “Sao ? Còn chuyện gì?”
Ninh Hương nhấp môi: “Bí thư Hứa, ... Có thể… Có thể đóng dấu cho ?”
Nghe xong lời , Hứa Diệu Sơn bỗng dưng sửng sốt một chút, đó lập tức tiền: “Sao ? Cô còn sợ đen đơn đăng ký của cô , chính là phát cho cô mặt nhiều thợ thêu như , thể đóng dấu ?”
Ninh Hương vội vàng giải thích: “Bí thư Hứa, ý , chỉ là…”
“Hiểu mà.”
Hứa Diệu Sơn cắt ngang lời cô, kéo ngăn kéo lấy con dấu của Uỷ ban đại đội, ấn đủ mực xong “cạch” một cái đóng dấu một hình tròn đỏ thẫm lên đơn đăng ký, đóng xong nữa về phía Ninh Hương: “Thế thiết thực chứ?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/song-lai-mot-doi-lam-me-ke/chuong-163.html.]
Thế là thiết thực, Ninh Hương gật mạnh đầu đáp lời “Ừm”, “Cảm ơn bí thư Hứa.”
Hứa Diệu Sơn vẫn là câu : “Đăng ký thì ôn tập cho .”
Ninh Hương nữa gật đầu: “Được.”
Vân Mộng Hạ Vũ
***
Ra khỏi văn phòng Hứa Diệu Sơn, Ninh Hương hít thật sâu chậm rãi thở . Trong khoảnh khắc bỗng cảm thấy khí bên ngoài mát mẻ hơn vài độ, hít thở đến nỗi phổi cũng loại cảm giác ngọt ngào.
Sau đó khi cô cửa lớn của bộ đại đội, mắt bỗng xuất hiện hai thợ thêu của phường thêu, đều là 17-18 tuổi. Bởi vì tuổi nhỏ nên tham gia với lâu, cảm giác tồn tại ở phường thêu thấp.
một đại đội thường việc cùng với ở phường thêu, quen là khả năng.
Hai thợ thêu , một tên Tiểu Yến, một tên Thải Phượng.
Ninh Hương chào hỏi hai họ, bọn họ hỏi Ninh Hương: “Chị A Hương, chị tới nộp đơn đăng ký ?”
Ninh Hương gật gật đầu: “Chị nộp , các em cũng tới đăng ký ?”
Tiểu Yến ngượng ngùng: “Không , thấy chị đăng ký nên cũng thử, vì mới tới đây.”
Ninh Hương cổ vũ các cô: “Cơ hội như , cố gắng thi thử xem , thi đậu cũng tiếc nuối.”
Thải Phượng ngược hề tự tin như Tiểu Yến, gật gật đầu : “Dù cố gắng hết là .”
Nói xong lời Ninh Hương rời , bảo bọn họ nộp đơn đăng ký . cô vài bước Thải Phượng lên tiếng gọi .
Cô đầu , chỉ Thải Phượng : “Chị A Hương, về chị đều tới phường thêu , chúng cùng ôn tập. Còn thể bảo ba Lâm khi tan cùng đến đây, là học sinh cấp ba đó.”
Ninh Hương một chút, ngẫm chính một vùi đầu ôn tập hai năm, hiện tại xác thật cần tìm một bạn cùng giao lưu học tập. Người nhiều thì ý nghĩ cũng nhiều, mạch suy nghĩ đa dạng, đối với việc hiểu kiến thức cũng càng sự trợ giúp.
Vì thế cô gật gật đầu: “Được đó.”
Tiểu Yến và Thải Phượng vui vẻ, cứ như tay khoác tay tiến bộ đại đội.