Sống Lại Một Đời Làm Mẹ Kế - Chương 164

Cập nhật lúc: 2025-06-01 23:11:44
Lượt xem: 163

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Bởi vì xác định thông báo khôi phục kỳ thi đại học phát muộn, mà kỳ thi năm 1977 tháng 12 cho nên thời gian cho ôn tập vô cùng ít, tính toán đấy cũng chỉ hơn một tháng.

Thời gian ôn tập ngắn, đăng ký thi nhiều, như thì ý nghĩa, độ khó khi tham gia thi vô cùng lớn, thể về mặt ý nghĩa thì quả thật như thiên quân vạn mã cùng qua một cây cầu gỗ.

Tiểu Yến và Thải Phượng cầm đơn đăng ký từ từ văn phòng của Hứa Diệu Sơn đụng mặt mấy khác tới lấy đơn đăng ký. Trong mấy đó gặp đó một là em của Ninh Hương —— Ninh Lan.

Ninh Lan dĩ nhiên cũng là buổi sáng tin tức, buổi chiều tới bộ đại đội lấy đơn đăng ký. Những chỉ trình độ cấp hai đều tới đăng ký, cô đường đường là một nghiệp cấp ba đương nhiên càng tới đăng ký.

Ai cũng đều , đây là một cơ hội đổi vận mệnh của , một cơ hội thật sự công bằng cho tất cả . Nó xem gia đình, xem hộ khẩu, xem giới tính, xem quá khứ, chỉ xem thành tích thi cử .

Nếu cô thể thi đậu đại học, cô thể thoát khỏi cái gia đình cô chán ghét .

Cho nên lúc ăn cơm buổi tối, cô liền nhắc đến chuyện với Ninh Kim Sinh và Hồ Tú Liên, chỉ : “Mẹ, bắt đầu từ ngày mai con công nữa, con ở nhà sách ôn tập.

Nghe lời , trong nháy mắt Hồ Tú Liên theo bản năng chỉ phiền, bà tức giận hỏi: “Mày gì?”

Ninh Lan nâng mắt lên liếc bà một cái, nhanh hạ xuống: “Con đăng ký thi đại học , con chuyên tâm ôn tập chuẩn thi.”

Ninh Kim Sinh chằm chằm, mở miệng chính là: “Ai cho mày thi?”

Ninh Lan còn kịp , Hồ Tú Liên : “Mày còn học hả? Tao khuyên mày nhân lúc còn sớm thì bỏ ý định , nhanh tìm một gả mới đúng. Mày học từ tiểu học đến cấp ba, tốn bao nhiêu tiền lãng phí bao nhiêu thời gian, ích lợi gì hả? Tình trạng nhà chúng mày chứ, dư tiền cung cấp cho học, mày thành thành thật thật tìm một mà gả, đừng nghĩ đông nghĩ tây.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/song-lai-mot-doi-lam-me-ke/chuong-164.html.]

Ninh Lan bình thở, âm thanh chuyện dám lớn tiếng, ngẩng đầu lên Ninh Kim Sinh và Hồ Tú Liên: “Con hỏi đều, đại học căn bản cần tốn tiền, học phí thì cần, mỗi tháng còn trợ cấp mười mấy tệ tiền phí sinh hoạt phí. Sau khi nghiệp thì trăm phần trăm phân công, đều là bát sắt.”

Ninh Kim Sinh và Hồ Tú Liên nhai cơm thì bán tín bán nghi.

Ninh Lan thấy bọn họ lời nào, tiếp tục : “Nếu con thi đậu, mỗi tháng con tiết kiệm ăn cơm một chút, vốn dĩ sức ăn của con ít, một tháng thì thể ăn hết bao nhiêu tiền, tiền sinh hoạt trợ cấp tiết kiệm thì con gửi về nhà. Chờ đến khi nghiệp phân công công việc, việc định, đem thể hiện cho nhà , tiền lương mỗi tháng cũng nhiều, trong nhà cũng thể sống một chút.”

Lời khiến Ninh Kim Sinh và Hồ Tú Liên động tâm, nghĩ thầm thiên hạ còn loại chuyện ? Đi học tốn tiền, mỗi tháng còn thể gửi tiền về nhà, chờ khi nghiệp thể an phân công công việc, tay cầm bát sắt?

Vân Mộng Hạ Vũ

Mười mấy năm , xã hội đều học vô dụng, thế nào mà một sớm biến thiên, học coi trọng như ?

Những việc đều là thật ?

Ninh Lan thấy Ninh Kim Sinh và Hồ Tú Liên vẫn lời nào, cũng hai bọn họ đang suy nghĩ gì, tự cúi đầu thầm một câu: “Ninh A Hương cũng đăng ký, vì con thể thi? Con nghiệp cấp ba đàng hoàng mà.”

Ninh Hương cũng đăng ký? Hồ Tú Liên cau chặt mày: “Ninh A Hương? Nó đến cả lớp 2 tiểu học cũng học xong, việc thi đại học hồi phục thì liên quan gì với nó? Nó trò gì cho thiên hạ ?”

Ly hôn ầm ĩ đến long trời lở đất còn đủ, ở chung loạn với Vương Lệ Trân còn đủ, mà cũng học theo thi đại học?

Người học hết lớp hai tham gia thi đại học, cũng sợ rớt cái răng hàm, tự nó thấy mất mặt nhưng cha như bọn họ cảm thấy đỏ mặt. Thật là nuôi thành một đứa con gái ngoan, trò cho thiên hạ hết đến khác.

Ninh Lan trả lời: “Cô đăng ký , bên phía bí thư Hứa cũng thông qua .”

Ninh Kim Sinh và Hồ Tú Liên đồng thời cạn lời, Hồ Tú Liên huơ đũa trong tay: “Hồ Tú Liên từng nuôi đứa con gái như , thật là trò gì cũng , một ngày khác bàn tán chê lưng thì trong lòng nó thoải mái.”

Loading...