“Bởi vì danh tiếng của A Hương em đó, sản phẩm thêu của Mộc Hồ chúng càng bán chạy, một năm tiền chúng kiếm đều nhiều hơn so với mỗi năm , dù là thợ thêu ở đại đội nào, chỉ cần nhắc tới em là cũng khen em đó.”
Ninh Hương nhịn lên: “Đều là việc mà .”
Thế là một đám thợ thêu liền nhiều về chuyện sản phẩm thêu, đến vô cùng vui vẻ.
Nói xong những chuyện , khó tránh khỏi về chuyện nhà cửa, vẫn là hỏi Ninh Hương một câu: “Về nhà ?”
Vân Mộng Hạ Vũ
Nụ mặt Ninh Hương đổi, vô tư đáp: “Không, cũng ý định trở về.”
Mọi như thế, vô thức đều sững sờ. Hồng Đào nhớ rõ chuyện lúc Ninh Hương ly hôn, bọn họ cũng “tận tình khuyên bảo” khuyên Ninh Hương đừng ly hôn, một loạt chuyện chứng minh lòng của bọn họ cũng là thật sự.
Chị tùy cơ ứng biến, hiện tại rõ tính cách Ninh Hương, Ninh Hương chủ ý và cách nghĩ của , những thứ bọn họ gọi là khuyên bảo tử tế, đối với Ninh Hương thể đều là xuôi tai, căn bản cô cũng cần.
Một vấp ngã thì một bài học, Hồng Đào vội mở miệng : “Hay là năm nay em đến nhà chị ăn tết , nhà chị năm nay lúc giao heo thì giữ heo nhiều thịt, nhiều bánh tổ.
Những thợ thêu khác nhanh hiểu ý của Hồng Đào, ai thức thời mà nhắc đến nhà họ Ninh, đều những chủ đề khác với Ninh Hương. Đều giành Ninh Hương đến nhà họ ăn tết, nhưng Ninh Hương đương nhiên là nhà ai cũng đồng ý.
Năm nay Ninh Hương trốn đông trốn tây nữa mà là quang minh chính đại ở nhà Vương Lệ Trân.
Hai giống như đây, cùng bánh quế hoa, cùng nấu cơm đồ ăn, cùng ăn cơm cùng băm nhân bánh sủi cảo, cùng đợi qua mười hai giờ đêm châm pháo b.ắ.n pháo hoa.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/song-lai-mot-doi-lam-me-ke/chuong-312.html.]
Bắn pháo hoa xong trở trong nhà, Vương Lệ Trân lấy tiền hơn năm trăm tệ mà bà kiếm khi bày quầy bán hàng nửa năm nay, đưa đến trong tay Ninh Hương : “Trước nghèo đến nỗi trong tay tiền, năm nay tiền , tiền mừng tuổi, mau nhận để dành dụm .”
Ninh Hương tiền : “Cháu từng tuổi còn cầm tiền mừng tuổi ?”
Vương Lệ Trân liếc cô một cái: “Cháu bao nhiêu tuổi chứ? Nhanh nhận lấy, tiền sinh hoạt và tiền vốn bà đều giữ . Chủ yếu nhiều tiền như để ở chỗ thì bà yên tâm, mỗi ngày ngủ đều dám ngủ, sợ đến trộm tiền.”
Ninh Hương nhịn bật : “Được, cháu giữ giúp bà.”
Cùng một bầu khí bỏ cũ đón mới trong ngày lễ, một nhà bốn nhà họ Ninh chiếc lều tường ở hai bên, mặt bàn bày bữa cơm ngon nhất mà cả nhà ăn kể từ một năm rưỡi đến nay.
Bởi vì trong nhà gặp nạn, cả nhà ở nhà hai em của Ninh Kim Sinh ăn uống, ăn lâu liền ăn thành mâu thuẫn lớn, dẫn đến quan hệ em hiện giờ vô cùng , đến cả năm mới cũng cùng đón, nhà ai đón ở nhà nấy.
Năm nay trong nhà thể ăn bữa cơm khá là vui vẻ trong đêm giao thừa như thế , chủ yếu là vì cuối năm nay, nhà họ rốt cục thể thở nhẹ một , cần năm mới còn lo lắng tới cửa đòi tiền, đến cả thịt cũng kịp ăn.
Tiền và lương thực thiếu đội sản xuất, lúc tập thể chia cho nhà thì trực tiếp khấu trừ. Vì khấu trừ tiền và lương thực cho đội sản xuất, nhà bọn họ chỉ chia một chút đồ, còn dùng tiền bù một chút.
Tổng cộng Ninh Kim Sinh hai đến đội sản xuất mượn lương thực, thứ nhất là nhà họ Triệu phá xong cướp xong, ông dựng lên nhà lều bắt đầu về nhà sinh sống, đến đội sản xuất chỉ mượn lương thực mà còn mượn mười lăm tệ. Một khác là vụ thu năm ngoái, nhà họ Triệu tới cướp lương thực mà họ dùng để ăn trong nửa năm, thực sự cách nào, chỉ thể đến đội sản xuất mượn thêm một .
Chỉ riêng mượn còn lên, của tập thể chia cho cũng chịu lỗ, vì thế trực tiếp tính tính để khấu trừ luôn. Đương nhiên như cũng nhà khác thiếu lương thực cùng tiền của đội sản xuất như thế , lúc tập thể chia cho mỗi nhà như cũng đều như .
Mà tiền họ dùng bù là lấy từ thịt heo vỗ béo trong năm nay, đến cuối năm thì đổi ở trạm thịt heo mà . Tiền heo ngoại trừ bù tiền cho đội sản xuất, còn trả tiền cho chị em của Hồ Tú Liên, Hứa Diệu Sơn và đội trưởng đội hai.
Số tiền và lương thực thiếu em Ninh Kim Sinh thì cũng trả một phần, nhưng trả hết bộ.