Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Sống Lại Một Đời Làm Mẹ Kế - Chương 318

Cập nhật lúc: 2025-06-05 13:53:36
Lượt xem: 86

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/AKOms4MFnX

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Nếu Sở Chính Vũ không có loại tâm tư kia đối với cô, làm bạn bè ngược lại là rất tốt, tính cách cậu ấy quả thật rất thú vị, nhưng rõ ràng cậu ấy vẫn có mong đợi khác đối với cô, cũng không phải đơn giản xem cô như bạn bè, vẫn tiếp tục làm bạn bè như vậy rất không thích hợp.

Bởi vì Sở Chính Vũ sẽ tiếp tục bỏ ra về mặt tình cảm đối với cô, trong quá trình họ chung sống thì sẽ càng rơi vào sâu hơn, nếu cuối cùng cô cũng không ý định ở cạnh cậu ấy, như vậy sự mong đợi của cậu ấy là hư không, đến lúc đó sẽ càng thêm tổn thương, cũng giống như cô đang xem cậu ấy như lốp dự phòng.

Dao sắc chặt đay rối, dù là đối với ai, đều là tốt nhất.

Từ bỏ chuyện phiền não về chuyện tình cảm, trong học kỳ này Ninh Hương lại yên tâm làm rất nhiều tác phẩm, mỗi một món đều rất nhẹ nhàng mà bán ra ngoài. Lúc tác phẩm đến nơi có tiêu chuẩn cao hơn, cô cũng sẽ đi xem thế giới, mở rộng kiến thức, trong quá trình này cũng quen biết được rất nhiều người.

Người ưu tú trước giờ đều không cần cố tình đi duy trì quan hệ cá nhân của mình, đặc biệt sau khi con người thành công, kết giao bạn bè sẽ trở nên dễ dàng hơn rất nhiều, không cần tốn công duy trì quan hệ, càng không cần khổ tâm làm.

Bởi vì kết bạn với rất nhiều người, Ninh Hương làm việc trong thành hiển nhiên cũng trở nên dễ dàng hơn rất nhiều. Cô cứ vậy mà nhờ người thuận miệng hỏi một chút, rất nhanh sẽ có người giúp cô tìm được một căn nhà dân trong thành.

Những năm này, ở trong thành thị vẫn chưa có nhà thương phẩm, các đơn vị sẽ xây một vài nhà lầu các loại, phân cho nhân viên công tác của đơn vị. Cũng chính là nhà mà sinh viên của thời đại này, sau khi tốt nghiệp được phân công việc, nếu may mắn thì sẽ được phân đến ở.

Không có nhà thương phẩm có thể mua bán, không có công việc tạm thời cũng không được phân nhà, muốn an gia ở trong thành dĩ nhiên chỉ có thể mua nhà dân. Chính Ninh Hương cũng hiểu rõ, trước mắt nhà dân đều là nhà ngói, có một tầng, cũng có hai tầng ba tầng.

Nhà Ninh Hương nhờ người tìm được là nhà lầu nhỏ có hai tầng, phong cách kiến trúc độc đáo của Tô Thành, tường trắng ngói đen. Nhà cũng là xây theo sông, phía sau có bãi sông có thể tới bờ sông giặt quần áo, chỉ là nhà ở những năm này có chút lâu năm, tường trắng bên ngoài có vài vết nứt, còn bị tróc ra một chút.

Bất quá chỉnh thể thoạt nhìn vẫn là không tồi, vì thế Ninh Hương liền tốn mấy ngàn tệ để mua căn nhà này.

Mua xong còn phải mua chút công cụ vật liệu, sau đó lôi kéo Lâm Kiến Đông cùng đến chỗ người làm thuê trong thành, bảo họ chọn giúp cô một công nhân đáng tin cậy, rồi dẫn theo công nhân đến nhà cô quét vôi trong ngoài lại một lần.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/song-lai-mot-doi-lam-me-ke/chuong-318.html.]

Vân Mộng Hạ Vũ

Thường ngày Lâm Kiến Đông đi học cũng là như vậy, ngoại trừ nhiệm vụ học tập mỗi tuần, anh còn bỏ thời gian ra cùng Ninh Hương tìm tài liệu để vẽ bản thảo. Bình thường có chút linh cảm sáng tác, anh sẽ lấy bút vẽ ra, nếu Ninh Hương thấy được, anh sẽ chỉnh lại lần hai.

Cùng Ninh Hương vẽ bản thảo hơn hai năm, giữa hai người đã sớm trở nên vô cùng ăn ý. Lâm Kiến Đông cũng bởi vì vẽ nhiều, ngày thường chính mình cũng có nghiên cứu, hiện tại trình độ vẽ tranh đã rất cao, một mình vẽ ra một tác phẩm cũng không có vấn đề gì quá lớn.

Ngoại trừ thảo luận vẽ bản thảo với Ninh Hương, cuối tuần anh cũng đi bày quán kiếm thêm chút thu nhập. Anh và Ninh Hương giống nhau, không rảnh rỗi nổi, chỉ cần có thời gian có cơ hội đều suy nghĩ để làm chút chuyện, bằng không sẽ cảm thấy mình đang lãng phí thời gian quý giá.

Có lẽ có một ngày cuộc sống hoàn toàn giàu có, ổn định không còn ưu sầu rồi thì sẽ thả lỏng lại, hưởng thụ một chút vậy.

Gần đây giúp Ninh Hương làm nhà, lúc nhàn rỗi anh liền tạm thời để mấy chuyện như bày quầy qua một bên.

Ninh Hương tìm anh cũng là vì trước kia lúc anh làm đội trưởng đội sản xuất, các chuyện lớn bé trong đội anh đều quản. Anh có thể chọn ra công nhân có tay nghề tốt, giao tiếp với công nhân cũng dễ dàng, cũng có thể nhìn ra được chuyện này làm tốt hay là không tốt.

Tóm lại loại chuyện này có Lâm Kiến Đông ở đây, Ninh Hương sẽ không bị công nhân làm qua loa, cũng sẽ không quá mức bận tâm, rất nhẹ nhàng là có thể giải quyết hết.

Sau khi trong ngoài nhà đều được quét vôi lại, Ninh Hương lại mua một ít đồ dùng trong nhà, giường chiếu chăn đệm, còn có nồi chén ấm trà ly trà gì đó, mang tất cả vật dùng hằng ngày bố trí vào căn nhà trống rỗng.

Cô biết làm những việc này nhất, mỗi phòng nên phối hợp như thế nào, mỗi chỗ nên bố trí như thế nào, tỉ mỉ đến mỗi một góc nhỏ, qua tay cô bố trí, cả căn nhà đều tràn đầy hương vị ấm áp.

Sau khi quét vôi và bố trí xong, Ninh Hương đứng ở trong nhà nhìn bốn phía một phen, đối với căn nhà thứ hai mà sau khi trọng sinh mình ra sức kiếm được vẫn là hài lòng như cũ, cô quay đầu cười với Lâm Kiến Đông, nói: “Có thể đón bà Lệ Trân đến rồi.”

Cô rốt cuộc chân chính có gia đình thuộc về mình.

Loading...