Ninh Hương gật đầu với , “Năm gặp.”
Lâm Kiến Đông cô lên xe, chỗ cũ xe buýt khởi động vẫy tay với Ninh Hương bên cửa sổ xe. Đợi cho đến khi còn thấy xe nữa, mới thu nụ mặt về đại đội Điềm Thủy.
Về đến nhà, chỉ thấy trong nhà náo nhiệt là . Kết quả hai chữ song hỷ cửa lớn bước nhà, còn kịp cảm nhận bầu khí sôi động mà đám cưới nên thì bỗng nhiên những khác vây quanh.
khác còn kịp gì, Trần Xuân Hoa dẫn đầu hỏi: “A Tam con về , những chuyện báo , chuyện về A Hương, là thật giả ? Con thôi, những ngày trong thôn đều đồn ầm lên! “
Lâm Kiến Đông hỏi đến sững sờ, lòng nghĩ nhân vật chính của gia đình hai ngày nên là chú rể lão Tứ ? Anh chỉ xách hành lý bước , ai chuyện lão Tứ lấy vợ, lòng ai ai cũng nghĩ về Ninh Hương .
Sau một lúc, Lâm Kiến Đông thanh thanh giọng mở miệng : “Ngay cả ảnh cũng , đương nhiên là thật.”
Những khác lời , lập tức kinh ngạc, trong khi Trần Xuân Hoa nắm chặt ống tay áo của Lâm Kiến Đông “Mau mau mau, mau kể cho chúng , A Hương lợi hại ! Mẹ của ơi! Chuyện mà mơ cũng dám! “
Vân Mộng Hạ Vũ
Lâm Kiến Đông kéo đến hết cách, đành bảo an tĩnh chút. Sau đó nhà để hành lý xuống uống một ngụm nước tìm một chỗ xuống, bộ dáng đó giống như đây khi đội trưởng đội sản xuất họp .
Sau khi tất cả đều xuống, trong tay còn cầm một cái cồng, gõ một cái , “Nào, câu chuyện bắt đầu!”
Tiếp đó kể, những khác trợn tròn mắt chằm chằm , tựa hồ như sợ sót nửa câu từ trong miệng . Sau đó, một xong thậm chí còn bắt đầu , ở bên cạnh cầm khăn tay lau nước mắt.
Trần Xuân Hoa cũng đang , chú rể Lâm Kiến Bình ở bên cạnh bà hỏi, “Sao ?” Trần Xuân Hoa trực tiếp xí một câu, “Mày hiểu cái rắm!”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/song-lai-mot-doi-lam-me-ke/chuong-335.html.]
Thực bản bọn họ cũng rõ , chính là Lâm Kiến Đông kể đến đoạn Ninh Hương gặp đó liền nhịn hốc mắt ẩm ướt nữa. Lại đến việc giàu, để các thợ thêu cuộc sống liền nhịn .
Việc tổ chức kết hôn của Lâm Kiến Bình náo nhiệt hai ngày, mà khách khứa lui tới cùng chuyện phiếm, tất cả đều chuyện Ninh Hương lên báo. Với tư cách cùng quê cùng thôn mà , mặt mỗi đều cảm thấy vô cùng vinh dự!
Ra ngoài mặc kệ là đến , một khi đến việc cô gái là thôn thôn , là cô trưởng thành, từ nhỏ thông minh giỏi giang, khi lớn lên kiến thức thể gánh vác việc, thì trong lòng trong mắt mặt đều tràn đầy tự hào và kiêu ngạo!
Sau khi hôn lễ của Lâm Kiến Bình kết thúc, đến mấy ngày liền đến giao thừa.
Tư tưởng giải phóng hai ba năm, mùa xuân năm nay càng thoải mái náo nhiệt hơn hai năm . Dĩ nhiên là mười mấy nhà họ Lâm vẫn cùng ăn tết, niềm vui tân hôn của Lâm Kiến Bình cộng thêm ăn mừng ngày tết, vui vẻ gấp đôi.
Năm nay Ninh Hương và Vương Lệ Trân về quê, hai trực tiếp đón giao thừa trong thành, cùng trang trí đồ tết, giao thừa thì dán chữ Phúc lên cửa, cạnh cửa thì dán câu đối, còn treo cả hai cái đèn lồng đỏ lớn mái ngói.
Mùng một đầu năm nhiều hàng xóm dẫn con tới cửa chúc tết, vô cùng náo nhiệt chúc mừng năm mới, đều xem Ninh Hương thành nhân vật lớn. Bọn họ báo , hiện tại Ninh Hương trong mắt bọn là bình thường.
Trong nhà Lâm Kiến Đông vô cùng náo nhiệt ăn tết đến mùng bảy tháng giêng, đó xe trở về trường học.
Vào buổi tối một ngày khi , rửa mặt xong thu dọn đồ đạc trong phòng, cả Lâm Kiến Quốc cùng hai Lâm Kiến Quân và em tư Lâm Kiến Bình bỗng nhiên cùng đến tìm , xem sắc mặt liền là chuyện gì đó nghiêm túc.
Lâm Kiến Đông lấy bọn họ đến nhà, trực tiếp một câu: “Xem là chuyện.”
Mà ba em phòng một câu thừa nào, trực tiếp nhét một túi đeo vai đầy tiền tay Lâm Kiến Đông. Lâm Kiến Đông tò mò, mở khóa kéo thấy bên trong đều là tiền, vô thức liền ngẩn .
Anh cả Lâm Kiến Quốc để chuyện, tự mở miệng : “Bọn đều thương lượng cùng chị dâu cả, chị dâu hai của em và em dâu mới , tiền là ba nhà bọn cùng gom, đều là tiền dư để dành, em cầm mà dùng. Hai năm nay tiền trong tay bọn kiếm đều là em dẫn dắt mà . Hiện tại em cùng A Hương chuyện lớn, bọn khẳng định giúp một tay.”