Ninh Hương ở nhà trông cửa hàng, yên tâm thêu thùa. Khi Lâm Kiến Đông ngoài kinh doanh, Vương Lệ Trân sẽ tới cửa hàng để giúp xem cửa hàng và bán đồ, cũng thể coi là giúp Ninh Hương và Lâm Kiến Đông chia sẻ một chút.
Một ngày cuối tháng 11, Lâm Kiến Đông vội ngoài trời mưa lạnh vã từ về nhà, khi bước cửa thì quần áo ướt gần hết. Ninh Hương vội vàng lấy khăn tắm giúp lau đầu cùng mặt, đó nhanh chóng để tắm nước nóng.
Vì vẫn luôn chạy ngoài trời suốt nửa năm, phần lớn thời gian đều ngủ tàu, Lâm Kiến Đông gầy hơn đây ít. Sau khi tắm rửa xong ngoài trông vẫn vẻ mệt mỏi, ghế sô pha và lắc lắc đầu cho tỉnh táo.
mà trong mắt ánh sáng, khi uống nửa cốc nước nóng, với Ninh Hương và Vương Lệ Chân, “Trước đây là kinh doanh nhỏ, chính là kinh doanh lớn, tất cả hợp đồng đều ký kết.”
Kinh doanh nhỏ Hợp tác và cung cấp cho họ một tranh thêu để trang trí, hoặc một đồ dùng hàng ngày. Ngoài còn sự hợp tác với một đoàn kịch và câu lạc bộ sân khấu, may trang phục cho các buổi biểu diễn của họ, thường đều là những sản phẩm chất lượng cao.
Kinh doanh lớn chính là còn hơn thế , Vương Lệ Trân tò mò hỏi :” Lần là cái gì?”
Lâm Kiến Đông một cái: “Cảng thành tổ chức hội chợ triển lãm sản phẩm thủ công cao cấp Quốc tế với quy mô lớn, đến lúc đó sẽ nhiều doanh nhân và khách du lịch đến từ khắp nơi thế giới. A Hương ở Cảng thành vốn nổi tiếng, họ hứng thú với các sản phẩm thêu của Mộc Hồ của chúng . Anh thảo luận với phụ trách một vài , giải quyết xong chuyện . “
Ninh Hương sửng sốt chớp mắt,” Khi nào? “
Lâm Kiến Đông cô,” Qua tết, giữa tháng 4. “
Nghe , Ninh Hương nhịn nhếch lên khóe miệng, trực tiếp lên, cô vui mừng kích động, nhất thời nên diễn đạt như thế nào, đó đột nhiên lên : “Anh… chờ em!”
Nói xong lập tức xoay chạy lên lầu, khi bước cầu thang gỗ xuống, tay cầm hai bức tranh thêu. Bước đến ghế sô pha, cô trực tiếp đặt bức tranh thêu tay Lâm Kiến Đông, dùng mắt và cằm của hiệu cho .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/song-lai-mot-doi-lam-me-ke/chuong-351.html.]
Lâm Kiến Đông thu biểu cảm của , mở bức thêu tiên. Mặt và mặt bức tranh là hai con mèo màu sắc khác . Xem xong bức tranh mắt tức khắc sáng lên. Sau khi xem bức thứ hai, ngẩng đầu lên Ninh Hương, “Em nghiên cứu ?”
Ninh Hương gật đầu, “Một bức khác màu, một bức khác hình.” Bức khác hình một mặt là hổ, mặt còn là gấu trúc.
Lâm Kiến Đông cúi đầu bức tranh thêu tay, đáy mắt và khóe miệng lập tức nở nụ .
Xem xong bức tranh thêu hai mặt, Lâm Kiến Đông cẩn thận gấp gọn tấm vải thêu , ngẩng đầu về phía Ninh Hương : “ lúc năm cầm tham gia hội chợ triển lãm bán hàng, loại sản phẩm thêu cao cấp như sẽ mang hiệu quả vô cùng .”
Dù mắt ít từng thấy tranh hai mặt màu sắc khác , tranh hai mặt hình dạng khác thì càng . Chỉ trong sở nghiên cứu thêu thùa một bộ tranh thêu hai mặt sử dụng màu sắc khác , nhưng nào từng thấy, mà món đồ còn cao cấp hơn nên từng thấy càng ít hơn.
Ninh Hương đưa những đồ thêu cao cấp tiến thị trường, nhất định đều sẽ nghĩ đến việc mở mang kiến thức một chút. Tuy rằng chỉ một ít mới thể mua , nhưng họ cũng cần lo bán hàng, bởi vì…thứ đồ thưởng thức nào cũng khả năng mua .
Vật hiếm thì thành quý, món đồ thì ít , do đó ai tranh thì sẽ thể diện.
Rất nhiều tiền ở Cảng Thành đều thích sưu tầm đồ thêu, đó ít hỏi thăm, suy nghĩ mua sản phẩm thêu của Ninh Hương. Bây giờ Ninh Hương sản phẩm tranh thêu hai mặt hình dạng khác , chắc chắn sẽ tạo một trận chấn động trong hội chợ triển lãm bán hàng .
Ninh Hương cũng cảm thấy như là , một cơ hội hảo để bước bên ngoài như , cô còn hơn nữa, vì thế Ninh Hương Lâm Kiến Đông : “Thời gian vẫn còn tới mấy tháng, em sẽ tiếp một bức tranh thêu ba chiều khác nữa.”
Vân Mộng Hạ Vũ
Lâm Kiến Đông ngẩn : “Thêu ba chiều khác ?”
Ninh Hương gật đầu thứ hai: “Trước đó em nghiên cứu tranh hai mặt hình dáng khác là dựa cơ sở nghiên cứu màu sắc khác , em suy nghĩ hơn nửa năm, tự sáng tạo một phương pháp thêu của chính . Thêu ba chiều thực cũng khó, chủ yếu là dựa màu sắc và hình dáng, từ đó suy nghĩ và nỗ lực nhiều hơn một chút.”