Lâm Kiến Đông để tâm, “Con việc thẹn với lòng, sợ gì chứ?”
Chị dâu : “Kiến Đông, em cũng thể . Người trong thôn lắm mồm lắm miệng, chuyện cũng thể như thật. Mặc kệ nó ly hôn , chị cũng khuyên em bớt quản , cẩn thận mang họa , đúng ?”
Lâm Kiến Đông cũng tiếp lời, đột nhiên tiếng đứa cháu nhỏ : “Bánh quế hoa ngon quá mất!”
Anh ngoảnh mặt , chỉ thấy bánh mà cháu ăn là bánh quế hoa mà Ninh Hương đem đến.
Lời của đứa bé thu hút sự chú ý của cả nhà, Trần Xuân Hoa đứa cháu của ăn ngon lành, bật : “Không tiền đồ, cái bánh quế hoa thì gì kinh ngạc thế, cũng là thịt.”
Kết quả bà xong, Lâm Kiến Bình tò mò nếm thử cũng tấm tắc khen: “ là ngon thật.”
Vân Mộng Hạ Vũ
Lại thêm câu của Lâm Kiến Bình, chủ đề nãy cũng còn tiếp tục nữa. Thấy hai đều khen ngon, cả nhà đều tò mò ăn thử. Ăn xong mắt ai nấy đều sáng lấp lánh, miệng đều là mùi thơm của bánh.
Bánh quế hoa là món mà Trung Thu năm nào trong thôn đều ăn, cũng loại bánh quý hiếm gì. đĩa bánh quế hoa bàn ăn vô cùng quý hiếm, bởi vì mùi vị ngon, bánh và mùi thơm đều đúng độ.
Đến cả Trần Xuân Hoa cũng gật gù, : “Trước lúc A Hương còn gả , chúng ai là , nhà nào mà lấy A Hương con dâu thì may mắn lắm. Con bé A Hương đúng thật là việc, cha nó cân nhắc kỹ lưỡng mới chọn Giang Kiến Hải.”
Lâm Kiến Bình chuyện ngó ngó , mở miệng : “Con thấy cô với ba xứng đôi đấy chứ, từ nhỏ cùng lớn lên, năm xưa ai mai cho ba mối ?”
Lâm Kiến Đông xong liền sặc một trận.
Trần Xuân Hoa trốn tránh, tiếp lời: “Mẹ đúng là cái ý định , ai mà một đứa con dâu hiền khéo tay , hơn nữa rõ gốc gác gia đình. yêu cầu của Hồ Tú Liên cao, ưng ba con, chê nhà nghèo. Hừ, cô chê nhà nghèo, nhà cô nghèo chắc? Mẹ còn chê A Hương nhà cô học thức đây ! Kết thông gia với nhà họ Giang cô vui chết, nửa năm nay gặp ai cũng ngẩng mặt lên trời. Mấy ngày nay dám nữa, còn dám bước khỏi cửa!”
Nhà đông con, lúc chị dâu hai lên tiếng: “A Hương đòi ly hôn, cả đại đội ai cũng hết , gì ai ở lưng bàn tán chứ, chắc chắn là dám khỏi cửa .”
Trần Xuân Hoa nghĩ đến vẻ mặt xám xịt của Hồ Tú Liên, gằn giọng : “Đáng đời!”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/song-lai-mot-doi-lam-me-ke/chuong-58.html.]
Cha Lâm Kiến Đông thích những chuyện , nhất là những lời xoi mói chuyện nhà khác. Ông khẽ hắng giọng, cắt đứt chủ đề , đưa đũa gắp một miếng bánh quế hoa, : “Ăn cơm .”
Thế là cả nhà ai chuyện của Ninh Hương nữa, nhưng nhiều miệng dừng , vài câu đến chuyện hôn nhân của Lâm Kiến Đông. Hôn sự của bây giờ là chuyện gấp nhất của nhà họ Lâm, dù gì tuổi tác của cũng là nhỏ nữa.
Trần Xuân Hoa : “ Thị trấn Lý Trạch cô gái cũng khá xinh , con sắp xếp thời gian gặp một , ưng thì tính tiếp.”
Với loại chuyện , Lâm Kiến Đông giờ đều trốn tránh thì sẽ trốn tránh.
“Vậy thì tính ạ.”
***
Ninh Hương về đến phòng nhân giống, chậm rãi ăn bữa cơm Trung Thu.
Lúc ăn bánh trung thu nhân thịt, cô còn ngoài ngẩng đầu ngắm trăng một hồi.
Mặt trăng trốn tầng mây, cô thu dọn bàn ghế phòng, tắm rửa ngủ. cứ nghĩ đến sáng mai thể cùng Giang Kiến Hải gỡ bỏ tất cả quan hệ, trong lòng cảm thấy vui mừng, thế nên chìm giấc ngủ cũng mấy thuận lợi.
Mà đương sự còn vì chuyện hôm nay loạn đòi ly hôn, trong đêm trăng tròn cũng khó lòng chợp mắt. Sau khi con gái nhỏ Giang Hân bên cạnh ngủ say, bế Giang Hân về phòng Lý Quế Mai.
Là một đàn ông phận địa vị, Giang Kiến Hải cả một đời từng “việc của đàn bà”. Chưa từng trông con, tã, cũng từng dỗ con ngủ.
Tối qua ngủ cùng Giang Hân ngủ cả một đêm, con bé đá tỉnh mấy liền, chịu . Thế nên tối nay khi Giang Hân ngủ say, lập tức bế Giang Hân cho Lý Quế Mai, để bà ngủ cùng Giang Hân.
Bế Giang Hân , phòng xuống, trong lòng khẽ thở phào nhẹ nhõm, nhưng vẫn như cũ ngủ .
Giang Kiến Hải giường, nhắm mắt hồi tưởng chuyện xảy hôm nay. Kể giống như là đang mơ một giấc mơ , bởi vì Ninh Hương mà hôm nay gặp so với Ninh Hương trong kí ức cùng một .