Sống Lại Một Đời Làm Mẹ Kế - Chương 66

Cập nhật lúc: 2025-05-29 23:11:53
Lượt xem: 208

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Chữ chỉ qua loa mà là cô quyết định, cô quyết định giúp Lâm Kiến Đông một tay. Trong ký ức kiếp , khi kỳ thi đại học khôi phục , đại đội Điềm Thủy cùng đại đội Cam Hà đều ai thi đỗ đại học.

Đời cô cùng Lâm Kiến Đông gần như bất kỳ giao thiệp nào, sống như nào. Đời duy nhất giúp đỡ cô, là vô hình trung ủng hộ cô, cô bằng lòng dùng năng lực của bản giúp một tay.

Lời tà môn thể , cũng sẽ tin, cho nên biện pháp của Ninh Hương là--------dùng phương pháp hỏi câu hỏi xin chỉ dạy, để Lâm Kiến Đông theo đó ôn tập. Ôn tập xong kiến thức của cấp hai, ôn tập tài liệu.

Về lịch sử mấy chục năm cô trải qua , cô cũng coi như là vô cùng nắm rõ, rõ đến nỗi mỗi nút thời gian đều nhớ vô cùng rõ ràng. Không là đời cô cố ý nhớ mấy thứ , mà là khi hồn phách du đãng luôn vô ý thức quan tâm lịch sử của mấy chục năm , bất tri bất giác đều nhớ hết, chuyện lớn chuyện nhỏ đều trong đầu.

Chuyện lớn thì đến Bè lũ bốn tên rớt đài kết thúc hỗn loạn mười năm, nhỏ thì đến năm đầu thi đại học, giống như điên ôn tập tài liệu, gọi . Cũng chính là bộ tài liệu ôn tập giúp cho nhiều giấc mộng đại học.

Qua một thời gian nữa đợi tiền trong tay dư dả, cô dự định lên Tỉnh dạo tiệm sách Tân Hóa mua đầy đủ bộ tài liệu ôn tập . Đợi khi thả tin tức khôi phục kỳ thi đại học, bộ tài liệu sẽ khó để mua đủ.

Đến lúc đó, sẽ nhiều điên cuồng cướp bộ tài liệu , đến tiệm sách Tân Hóa xếp hàng dài , thể mua quyển nào còn , đều là tùy cơ hội.

Bộ tài liệu tổng cộng 17 quyển, tất cả đều do giáo sư kinh nghiệm dạy trung học phong phú thảo luận , nội dung bên trong thâm sâu hơn nhiều so với kiến thức sách vở cấp ba, cho nên chỉ cần hiểu hết bộ nội dung trong bộ tài liệu , thi đại học thành vấn đề.

Ninh Hương từng đàng hoàng học bài tập thi cử, mắt chữ còn thuận tay, đến cô cảm thấy bản quả thực cũng cần một cùng ôn tập. Lâm Kiến Đông nếu thật sự bằng lòng dạy cô, cô liền thuận nước đẩy thuyền âm thầm giúp một tay.

Tất nhiên , khi giúp một tay thì thể thi đỗ , còn xem .

Lâm Kiến Đông tất nhiên Ninh Hương đang nghĩ gì, nên tiếp chuyện sách học tập nữa, chỉ hỏi Ninh Hương: “Em cần trồng chút gì ? Nếu cần, xin cho em một mảnh đất nhỏ riêng, thể trồng chút hoa quả rau xanh.”

Cái đương nhiên là cần, vòng một vườn rau nhỏ trồng chút rau xanh, bình thường khi ăn cũng thuận tiện, cần tốn tiền mua rau.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/song-lai-mot-doi-lam-me-ke/chuong-66.html.]

Có nơi ở một vườn rau nhỏ, chỉ nghĩ thôi cảm thấy cuộc sống thật tươi .

Ninh Hương chút do dự, lập tức gật đầu với Lâm Kiến Đông, “Muốn .”

Thấy cô như , Lâm Kiến Đông rộ lên, “Vậy với bí thư Hứa một tiếng, chia cho em một mảnh đất nhỏ.”

Lần cũng còn chuyện gì nữa, xong chuyện chia đất riêng, Lâm Kiến Đông cùng Ninh Hương chào một tiếng cũng liền .

Ninh Hương chỗ cũ đưa mắt tiễn một lúc, đó ôm hũ lên thuyền, tiện tay cầm quyển sách nãy đặt sàn thuyền lên, tâm trạng lều chuẩn nấu cơm.

Rau mua ở công xã hôm Trung Thu vẫn ăn hết, cô xào một đĩa ngó sen chua ngọt nhỏ, xới một bát cơm trắng hâm xong, mở nắp hũ thủy tinh , lấy một ít dưa chua cho bát nhỏ, bữa cơm cũng coi như đầy đủ.

Ăn cơm xong sắc trời bên ngoài cũng tối xuống, Ninh Hương thu dọn nồi bát đũa, thắp đèn dầu trong ngăn lều lên, cả buổi tối đều yên lặng sách cửa sổ.

Bóng đèn lay động, ảnh mờ ảo, túi thơm cạnh cửa đung đưa theo gió.* * *

Sáng sớm, thế giới thức dậy trong tiếng gà gáy đầu tiên.

Giang Kiến Hải thức dậy từ giường, ở mép giường tay đặt lên trán thanh tỉnh một lúc. Sau khi thức dậy bảy tám phút, mò kính đặt bàn việc đeo , ngoài đến bên lu nước múc nước rửa mặt.

Người già giấc ngủ ít, Lý Quế Mai gà còn gáy dậy.

Vân Mộng Hạ Vũ

lúc đang ở bếp bữa sáng, tay chân già cỗi cong lưng, khi tốn sức loay hoay quanh bếp, một chút liền thở dốc hai cái. Không còn con dâu nữa, bà , con trai cùng cháu bà cần ăn cơm mà.

Loading...