Hắn quan tâm suy nghĩ của nàng ? Cù Cẩm khẽ động lòng, lắc đầu: " lầm chỉ do một , thể tránh thì nên tránh, còn thể tránh thì cũng đành chấp nhận." Cù Cẩm lúc cũng cảm thấy nhẹ lòng, mỗi một suy nghĩ, chỉ cần thẹn với lòng là .
Tiêu Trình khẽ , chuyển chủ đề: "Muội thấy phủ Thái tử nên trồng bạch mai hồng mai?"
Cù Cẩm ngẩn , những cây mai khô khốc, chìm dòng hồi ức: "Lần đầu tiên đến đây là một ngày tuyết rơi, cả vườn mai trắng muốt, đỏ rực, chỉ cần một cái liếc mắt yêu thích nơi ."
"Ừm, hiểu." Tiêu Trình gật đầu đồng ý.
Cù Cẩm hỏi: "Huynh cũng thích hồng mai ?" "Người hơn hoa." Hắn khẽ đáp.
Cù Cẩm lập tức hiểu ý , , chỉ thấy đôi môi mỏng khẽ mím , ánh mắt sâu hun hút, khiến chìm đắm trong đó. Nàng đỏ mặt, cúi đầu xuống, giả vờ như hiểu.
"Lúc hoa mai nở, bánh hoa mai cho nhé!" Tiêu Trình bỗng .
Cù Cẩm khẽ gật đầu, ngờ thích những thứ ngọt ngào như , ngờ vị Thái tử tôn quý cũng những nỗi niềm như thế, chẳng nên nâng niu, chiều chuộng ? Vậy mà ngay cả tình thương yêu của cũng .
Trời tối hẳn, bốn phía yên tĩnh, trong vườn chỉ còn tiếng chuyện của hai , im lặng hồi lâu, Cù Cẩm lên tiếng: "A Trình, về phủ ?"
"Muội đuổi về ?"
Cù Cẩm liếc , rõ ràng là đang trêu chọc, nàng bèn : "Vậy để bảo Trúc Thanh mang thêm hoa tới."
Tiêu Trình lắc đầu: "Thôi, về thật , tiễn ."
Cù Cẩm "" một tiếng, hai bước khỏi lương đình, dọc theo con đường lát đá quanh co trong vườn mai, hai bên đường là hai hàng đèn đá, , Tiêu Trình bỗng nắm lấy tay nàng, bàn tay mềm mại lạnh lẽo, hỏi: "Muội lạnh ?"
Cù Cẩm khẽ "ừm" một tiếng: "Nghe lúc mẫu mang thai , thường xuyên lạnh, uống nhiều thuốc, nên cũng sợ lạnh, bình thường lúc khoác thêm áo choàng, nếu sẽ ho." Nói đến đây, Cù Cẩm bỗng nhớ tới kiếp , cũng bởi vì nàng lạnh nên mãi con, con , còn ... Nghĩ đến đó, nàng nắm chặt tay, bất giác rùng một cái.
Cảm nhận nàng run rẩy, Tiêu Trình vội vàng ôm nàng lòng, cơ thể nhỏ bé bao bọc trong lòng , ngửi thấy mùi hương thoang thoảng tóc nàng, trong lòng dâng lên một cảm giác thỏa mãn khó tả, khẽ hỏi: "Còn lạnh nữa ?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/song-lai-mot-doi-thay-doi-van-menh/chuong-16.html.]
Cù Cẩm ngơ ngác để ôm, chỉ cảm thấy lồng ng.ực ấm áp của như thể sưởi ấm trái tim băng giá của nàng, nàng khẽ nhắm mắt, dường như còn thấy khung cảnh tuyết rơi năm đó nữa, dường như nó cách nàng xa, xa .
Lát , Tiêu Trình mới buông nàng , đôi mắt long lanh của nàng, Cù Cẩm cũng , thấy dần dần đến gần, đó nàng cảm nhận thở ấm áp phả trán.
Cù Cẩm khẽ run, định lên tiếng thì cảm nhận một cảm giác ẩm ướt trán, nàng lập tức cứng đờ , thể động đậy.
Tiêu Trình mím môi, gương mặt đỏ bừng của Cù Cẩm, khàn giọng : "Vẫn là đưa về ."
.
Lúc Cù Cẩm trở về phòng, cả vẫn hồn, gương đồng, gương mặt nàng ửng đỏ, ánh mắt long lanh, trái tim như ngừng đập.
Trúc Thanh bưng một bát chè tổ yến hạt sen , thấy Cù Cẩm ngây , hai má ửng đỏ, vội vàng chạy đến, sờ lên trán nàng: "Tiểu thư, ở trong đình lâu quá nên cảm lạnh ?"
Cù Cẩm sờ lên mặt, ánh mắt lấp lánh: "Chắc , hôm nay thời tiết lạnh lắm, mặc áo choàng nên chút nóng, chắc vì nên mặt mới đỏ."
Trúc Thanh ồ một tiếng: "Vậy tiểu thư mau cởi áo choàng , nếu đổ mồ hôi sẽ dễ cảm lạnh." Nói xong liền cởi áo choàng cho Cù Cẩm.
Cù Cẩm ghế mây, cầm bát chè tổ yến hạt sen, múc từng muỗng nhỏ, trong đầu vẫn ngừng hiện lên cảnh tượng lúc nãy, thể nào xua .
Nàng cảm thấy kiếp nhiều chuyện khác so với kiếp , nàng cứ như mà động bước tiếp, lẽ như cũng , xem tình cảm với nàng ! Kiếp thuận lợi lên ngôi hoàng đế, cũng sẽ vì quyền lực mà đến với nàng, nghĩ , Cù Cẩm bỗng thấy nhẹ lòng.
Bát chè tổ yến hạt sen cũng theo đó mà trở nên thơm ngon hơn, lúc Cù Cẩm mới nhận ăn hết cả bát từ lúc nào.
Trúc Thanh thấy thì vui mừng, trêu chọc: "Tiểu thư, hôm nay ăn ngon miệng như , vì Thái tử ?"
Chưa đợi Cù Cẩm lên tiếng, Trúc Thanh tự tiếp: "Cũng , Thái tử trai, hôm nay trong cung mặt bảo vệ như , tìm lang quân như chứ? Nếu , cũng gả."
Cù Cẩm phì , liếc nàng: "Rảnh rỗi thì vườn vun đất cho cây mai ."