SỐNG LẠI MỘT ĐỜI THAY ĐỔI VẬN MỆNH - Chương 24

Cập nhật lúc: 2025-04-28 07:54:49
Lượt xem: 31

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/Vt6cHAxjv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Hai ngày , Thái tử phủ. Nhất Thác túm lấy cổ áo Thái y, lạnh lùng quát: "Nói, tại đến giờ Thái tử vẫn tỉnh?"

Vị Thái y toát mồ hôi lạnh, Nhất Thác với vẻ mặt hung dữ cùng vết sẹo đáng sợ, run rẩy : "Bẩm... Bẩm đại nhân, chắc là do sốt cao hạ và vết thương nhiễm trùng."

"Vậy ngươi hạ sốt cho Thái tử?" Nhất Thác siết chặt cổ áo Thái y.

Vị Thái y sợ hãi : "Thuốc nào nên kê, phương thuốc nào nên dùng, lão phu đều dùng hết ."

Nhất Thác nhíu mày: "Vậy ngươi nghĩ cách nào khác ?"

Vị Thái y trấn tĩnh , nhỏ giọng : "Lão phu đại nhân sốt ruột, nhưng Thái tử thương nặng như , một sớm một chiều là khỏi . Giờ vết thương nhiễm trùng, dùng thuốc điều trị dần dần, khi nào hết nhiễm trùng, Thái tử sẽ hạ sốt, hạ sốt tự khắc sẽ tỉnh."

Mấy ngày nay, Cù Cẩm sốt lúc lên lúc xuống, lúc nóng lúc lạnh, Trúc Thanh luôn túc trực bên cạnh, phiên lau , đắp chăn cho nàng. Mỗi Cù Cẩm tỉnh , vài câu .

Mãi đến sáng ngày thứ tư, Cù Cẩm mới tỉnh táo . Nàng chống tay dậy, đầu óc choáng váng.

Nghe thấy tiếng động, Trúc Thanh vội vàng chạy , thấy Cù Cẩm tỉnh, : "Tiểu thư, hôn mê bốn ngày ."

Cù Cẩm chống tay tựa giường, hỏi: "Thái tử thế nào ?"

Trúc Thanh cúi đầu, : "Lão phu nhân dặn, khi nào tiểu thư tỉnh thì cứ yên tâm dưỡng bệnh, đừng lo lắng gì cả."

Cù Cẩm liếc Trúc Thanh.

Trúc Thanh ấp úng: "Dạ, mỗi ngày phủ em đều phái đến Thái tử phủ hỏi thăm, nhưng hình như Thái tử vẫn sốt cao hạ."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/song-lai-mot-doi-thay-doi-van-menh/chuong-24.html.]

Cù Cẩm tái mặt, định xuống giường: "Trúc Thanh, y phục cho , đến Thái tử phủ."

"Không tiểu thư, nghĩ mà xem, thương mà còn hôn mê những bốn ngày, huống hồ Thái tử thương nặng như , hôn mê mấy ngày cũng là bình thường. Hơn nữa tiểu thư còn xuất giá, tự ý đến Thái tử phủ là ạ. Lão phu nhân và phu nhân sẽ đồng ý ."

Cù Cẩm im lặng xuống, Trúc Thanh tiếp: "Tiểu thư, mấy ngày nay kinh thành xôn xao bàn tán về một chuyện."

Cù Cẩm hứng thú, chỉ ừ một tiếng.

Trúc Thanh : "Chuyện của Dương công tử bại lộ . Nghe hôm đó, nhiều gia đình giàu tìm hiểu về , xuất nghèo khó, nhà còn gả con gái cho. Ai ngờ , biểu của bế con nhỏ khắp kinh thành rêu rao, nàng mới là thê tử của Dương công tử, khiến cho những ý với đều ngã ngửa."

Cù Cẩm liếc Trúc Thanh, Trúc Thanh tiếp: "Bây giờ trong kinh thành đều đồn đại, vị tiến sĩ thích náo nhiệt, khiến cho các tiểu thư khuê các si mê, còn trèo cao, bỏ thê bỏ nhi."

Nói xong, Trúc Thanh cẩn thận quan sát sắc mặt Cù Cẩm, nhưng nàng vẫn im lặng, như thể đang chuyện chẳng liên quan gì đến .

Cù Cẩm lúc phát giác , nàng thật sự buông xuống , đối với Tiêu Cẩn, nàng còn một tia hận ý nào nữa. Trong đầu nàng lúc hiện rõ một khuôn mặt khác, khuôn mặt khi thì tái nhợt, mỉm nhạt với nàng, khi thì lạnh lùng đến đáng sợ.

Cù Cẩm bỗng nhiên động tâm niệm, nàng : “Trúc Thanh, ngươi lấy giùm rổ kim chỉ đến đây.” Lần , Tiêu Trình nàng thêu cho một bộ y phục, nhưng nàng gác sang một bên, đến giờ vẫn đụng đến.

Trúc Thanh chút dè dặt nàng: “Tiểu thư, kim chỉ gì ạ?” Hình ảnh Cù Cẩm tự sát vẫn còn in đậm trong tâm trí Trúc Thanh, giờ phút thấy nàng lấy kim chỉ, Trúc Thanh liền theo bản năng mà căng thẳng.

Cù Cẩm mỉm : “Ngươi ngốc , kim chỉ là vì đáp ứng Thái tử, may cho một bộ y phục.”

Nghe , Trúc Thanh mới thở phào nhẹ nhõm: “ hiện tại thể vẫn khỏe hẳn, là đợi khỏe thêu cũng muộn.”

“Không .” Cù Cẩm lắc đầu.

Trúc Thanh thở dài: “Vậy tiểu thư ăn chút gì đó thêu.” Nói xong, nàng cũng đợi Cù Cẩm trả lời, liền xoay ngoài.

Loading...