SỐNG LẠI MỘT ĐỜI THAY ĐỔI VẬN MỆNH - Chương 52

Cập nhật lúc: 2025-04-29 00:42:38
Lượt xem: 32

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

An công công lo lắng bất an ngự thư phòng, thấy Tiêu Trình đang phê duyệt tấu chương, trong lòng run rẩy, cúi thấp giọng : "Hoàng Thượng, của Tiêu Lan Điện đến báo, ..."

"Nói cái gì." Tiêu Trình hỏi.

"Nói là nương nương rơi xuống ao." An công công run rẩy hết lời, ngẩng đầu lên, chỉ thấy ngự án còn bóng dáng Hoàng Thượng, vội vàng đuổi theo ngoài.

...

Trong Tiêu Lan Điện, Trúc Thanh đắp thêm một lớp chăn lên Cù Cẩm, đôi môi tím tái vì lạnh của nàng, với hai cung nữ bên cạnh: "Ngươi, thêm mấy chậu than, ngươi, mau thêm củi lò sưởi cho ."

Vừa dứt lời, Tiêu Trình đen mặt từ bên ngoài bước , Trúc Thanh vội vàng sang một bên, Tiêu Trình Cù Cẩm hôn mê, lạnh lùng : "Chuyện gì xảy , rõ ràng cho ."

Trúc Thanh liền đem đầu đuôi câu chuyện kể một lượt, đó mới áy náy : "Đều tại nô tỳ, nếu nô tỳ mất Thịt Viên, nương nương cũng sẽ một ngoài tìm nó, nếu tìm nó, cũng sẽ rơi xuống ao, may mà nước ao đó sâu."

Tiêu Trình đ.ấ.m mạnh một cái mép giường, Trúc Thanh dọa đến run .

"Đã cho gọi thái y ?" Tiêu Trình hỏi. "Đã cho gọi , chắc là sẽ tới ngay."

Cù Cẩm thấy thanh âm của Tiêu Trình, nàng khẽ mở mắt, Tiêu Trình thấy Cù Cẩm tỉnh , vội vàng đưa tay luồn trong chăn nắm lấy tay nàng, tay thì đưa lên sờ trán nàng, lạnh như băng, trong lòng siết : "Nàng , chỗ nào thoải mái ?"

Cù Cẩm cố gắng : "Ta , đừng lo lắng." Nói xong nàng trầm mặc, rốt cuộc là ai đẩy nàng xuống nước, đẩy nàng chỗ chết, nàng chỉ lo tìm kiếm Thịt Viên, căn bản nhận thấy theo dõi phía .

Tiêu Trình dáng vẻ của nàng, liền trong lòng nàng chuyện: "Rốt cuộc là rơi xuống như thế nào, nàng cho ."

“Ta đẩy xuống nước.” Cù Cẩm nắm c.h.ặ.t t.a.y , để lộ một tia sợ hãi trong lòng.

“Là ai?” Thanh âm Tiêu Trình lạnh lẽo đến đáng sợ.

Cù Cẩm lắc đầu: “Kẻ đó đẩy từ phía , đợi khi bò dậy, lưng còn một ai.”

Tiêu Trình trong lòng bỗng chốc như lửa đốt, nếu là cái ao , nếu… Hắn dám nghĩ tiếp, chỉ cảm thấy đau đớn như ai bóp nghẹt trái tim. Hắn cố gắng kìm nén cơn giận, lệ khí trong lòng cuộn trào mãnh liệt, gằn giọng: “An công công, lôi hết đám nô tài ở Tiêu Lan Điện xuống đánh cho ! Ngay cả chủ tử mà cũng hầu hạ bất lực, đánh c.h.ế.t tươi cho !”

An công công vội vàng chạy : “Nô tài tuân chỉ.”

Cù Cẩm trong lòng thắt , vội vàng lên tiếng: “Hoàng thượng, xin bớt giận! Có thể tra rõ kẻ nào , hãy đến chuyện khác ?”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/song-lai-mot-doi-thay-doi-van-menh/chuong-52.html.]

Tiêu Trình nhắm mắt, ngay địa bàn của , ngay địa bàn của !

Tay Cù Cẩm siết chặt đến phát đau, nàng thực sự chút chịu đựng nổi, suy yếu lên tiếng: “Ta đau.”

Tiêu Trình bỗng chốc hồn, vì vẫn thể khống chế bản ? Tâm trí như nguyền rủa, chỉ cảm thấy n.g.ự.c đau như xé, đầu cũng đau dữ dội. Hắn buông tay nàng , chạm nàng, bàn tay siết chặt thành quyền, khẽ run.

Cù Cẩm dáng vẻ của , liền đưa tay nắm lấy tay : “Có lẽ là do nước phổi.”

Hắn thở dài một , từ từ bình tĩnh , nhất định tự chủ, vì nàng, cũng là vì bản . Giọng điệu dịu : “Ừ, khi tra kẻ nào hãm hại nàng, sẽ trách phạt bất kỳ ai ở đây.”

Nói , đưa tay trong chăn: “Là chỗ đau ?”

Cù Cẩm gật đầu, bộ dạng lo lắng của , nước mắt bỗng nhiên tuôn rơi. “Sao ?” Tiêu Trình lo lắng hỏi.

Cù Cẩm im lặng.

Tiêu Trình ôm nàng lòng, siết chặt lấy nàng, cho phép, thực sự cho phép chuyện như xảy thêm nào nữa.

Một giọt nước mắt nóng hổi rơi xuống, thấm ướt cả cổ áo . Cù Cẩm chỉ cảm thấy giọt nước mắt nóng bỏng như thiêu như đốt, nàng hít sâu một , đột nhiên còn sợ hãi nữa. Cho dù kẻ nàng chết, nàng cũng sợ, nàng càng thêm kiên cường. Nàng áp sát tai , dùng giọng chỉ hai thấy: “Ta cả đời bên , về nhất định sẽ tự bảo vệ thật . Cho dù nơi yêu ma quỷ quái gì, chúng cũng cùng đối mặt.”

Lưng Tiêu Trình cứng đờ, đôi mắt đen như mực về phía nàng, trong mắt nàng ánh lên vẻ kiên định, dường như còn điều gì đó khác nữa, nhanh đến mức thể nào nắm bắt .

Trái tim mềm nhũn, kìm lòng cúi xuống hôn lên môi nàng. Trúc Thanh và An công công ở bên cạnh theo bản năng cúi đầu, cung nữ đang bận rộn như thấy, tiếp tục công việc của .

Vị thái y vội vàng chạy tới cũng sững ở cửa. An công công liếc mắt thấy thái y, lúc mới khẽ ho một tiếng, cắt ngang hai đang tình nồng ý đậm.

Tiêu Trình buông nàng , mặt nàng đỏ bừng.

Ninh thái y trang trọng tiến lên, dù ông cũng là từng hầu hạ hai đời hoàng đế, tình huống thế cũng chẳng khó ông. Ông tập trung tinh thần, bắt đầu bắt mạch.

Sau một chén , ông lấy chiếc khăn lụa cổ tay Cù Cẩm xuống, lúc mới dậy.

“Thế nào ? Không gì đáng ngại chứ?” Tiêu Trình lên tiếng hỏi.

Ninh thái y thận trọng đáp: “Hoàng hậu nương nương nhiễm lạnh, sốt nhẹ. Chờ lát nữa, thần kê đơn thuốc là khỏi.”

Nói , Ninh thái y nhíu mày tiếp: “Sao nương nương bất cẩn thế ? Thật vất vả mới điều trị lên một chút, bây giờ công cốc… ” Nói đến đây, Ninh thái y ấp úng.

Tiêu Trình sắc mặt thái y, trong lòng khỏi lo lắng.

Loading...