Sống Lại, Ta Đích Thân Dạy Dỗ Quý Tử, Quý Nữ - 209

Cập nhật lúc: 2024-06-17 09:28:32
Lượt xem: 3,217

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

“Phinh nhi, nhớ ngày con đời, trời nhiều hỉ thước, lúc con cất tiếng chào đời, đầu tiên cảm nhận niềm vui cha.” Tạ Cảnh Ngọc nhẹ giọng : “Tiếng gọi đầu tiên của con là gọi cha, là nắm tay con dạy con học cách đường, là dạy con nhân chi sơ... Con là hài tử thương yêu nhất, chảy cùng một dòng m.á.u với , thế giới , thương con nhất là ... một sống đời thể chỉ lo cho hài tử của , gia tộc mới là căn cơ, Tạ gia vất vả lắm mới tới kinh, thể suy sụp... Phinh nhi, con là hài tử ngoan, vi phụ con sẽ đưa lựa chọn đúng đắn.”

Tạ Phinh lệ rơi đầy mặt.

“Được , thời gian còn sớm, bọn .”

Tạ Thế An đỡ Tạ Cảnh Ngọc rời khỏi nhà lao, tiếng bước chân càng ngày càng xa.

Tạ Phinh che môi, nức nở lớn.

Nàng sợ đau, nàng sợ chết, nàng sợ hãi nhưng cũng bản lựa chọn khác...

Nàng run rẩy đưa tay gỡ chiếc trâm lên đầu, đột nhiên nhớ chiếc trâm cai ngục đoạt lúc nàng mới đưa đây...

Nàng về phía chén cháo, đập nát, nhặt một mảnh vỡ nhỏ, kề cổ , ấn xuống một chút thì nàng rống.

Nàng tiếp tục xây dựng tâm lý cho bản .

Bất giác trời sáng.

Ngoài cửa truyền đến tiếng bước chân, dừng cửa buồng giam của nàng , khoá cửa mở , hai cai ngục túm lấy nàng .

“Các ngươi gì?”

Tạ Phinh run rẩy la to.

Bọn họ kéo nàng tới ngọ môn c.h.é.m đầu ?

Nàng hẳn là nên dũng cảm tự sát, chứ c.h.ế.t thê thảm đầu một nơi một chỗ...

“Thành thật một chút” Ngục lạnh lùng : “Hoàng Thượng hạ mệnh lệnh đưa ngươi thủ lăng của An Tĩnh Vương, cả đời khỏi hoàng lăng một bước!”

Tạ Phinh đột nhiên giãy giụa: “Không, !”

Khi hoàng đế qua đời, nhiều cung phi đưa giữ hoàng lăng, đều thể chịu nhục mà tự sát.

chịu nhục, là vì hoàng lăng đời đời luôn tu sửa, ở đó đều là nam nhân, nữ nhân tới thủ lăng đương nhiên thành thứ mua vui cho bọn họ.

Những cung phi thủ lăng cho tiên hoàng đều chịu kết cục như , một góa phụ của phản tặc như nàng , hẳn sẽ gặp những chuyện tàn nhẫn vô đạo hơn như .

“Không do ngươi chọn!”

Hai cai ngục lôi nàng ngoài, nhét nàng xe ngựa.

Tin tức Tạ Phinh thủ hoàng lăng cho An Tĩnh Vương nhanh chóng truyền tới Tạ gia.

Tạ Cảnh Ngọc tức giận ném vỡ ly: “Nó quả nhiên tự sát, nên dùng dây thừng siết c.h.ế.t nó, đỡ khiến Tạ gia mất mặt hổ... Khụ khụ khụ!”

“Đại nhân, xin bớt giận.” Thính Vũ vội vàng đút thuốc: “Ngài điều dưỡng hẵng lo liệu những chuyện ...”

Tạ Cảnh Ngọc uống cạn bát thuốc.

Vốn dĩ bệnh tình của khá lên, nhưng khi phủ An Tĩnh Vương xảy chuyện, khí huyết của cuồn cuộn dâng lên, bệnh tình tái phát, vô cùng suy yếu.

Hắn quả thật còn tâm trí lo lắng những chuyện , uống thuốc xong chìm giấc ngủ.

Thính Vũ đắp chăn cho to sốt ruột chạy tới Sanh Cư tìm Vân Sơ.

“Phu nhân, hình như bệnh của đại nhân càng ngày càng nặng...” Nàng nhíu mày u sầu: “Hay là phu nhân mời Tần lão ngự y đến xem mạch?”

Vân Sơ buông sổ sách, nhướng mắt : “Vũ di nương mỗi mời lão ngự y tốn bao nhiêu bạc ?”

“Bao nhiêu cũng trị.” Thính Vũ cúi đầu: “Bạc mất thể kiếm, mất sẽ còn gì nữa.”

Vân Sơ ném sổ sách qua: “Vũ di nương kỹ xem, công trướng của Tạ phủ còn thừa bao nhiêu bạc?”

Thính Vũ là đại nha của phủ Tướng quân, đương nhiên cũng tính toán một ít, lúc nàng thấy con cuối cùng trong sổ sách của Tạ gia thì vô cùng kinh hãi, Tạ phủ chỉ còn hơn một ngàn lượng bạc.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/song-lai-ta-dich-than-day-do-quy-tu-quy-nu/209.html.]

Bạc tiêu vặt của cả phủ mỗi tháng cũng hơn trăm lượng bạc, cộng thêm củi gạo mắm muối, một tháng tiêu ít nhất một ngàn lượng, cách khác, bạc của Tạ gia chỉ còn chống đỡ một tháng.

Thính Vũ ngẩn ngơ.

Tại Tạ gia đến bước đường ?

Chẳng trách gần đây chi phí của nàng và Doãn ca nhi luôn cắt xén, hóa phu nhân cố ý mà là trong phủ thật sự còn bạc.

“Bạc của Tạ gia đều dùng để lo hậu sự cho lão thái thái.” Vân Sơ mở miệng: “Khang ca nhi yếu ớt, đại nhân sinh bệnh, An ca nhi tặng lễ cho , tất cả đều cần bạc, Tạ gia sớm đào rỗng. Nếu cầm hơn một ngàn lượng còn mời đại phu cho đại nhân thì hạ nhân trong phủ nên giải tán .”

Thính Vũ siết chặt khăn tay: “Phu nhân, hẳn là phu nhân còn chút bạc nhỉ.”

Trước đây nàng là nha của phu nhân, phu nhân bao nhiêu của hồi môn, trong lòng nàng rõ rành rành, dù lấy một ít cho Tạ gia thì cũng sẽ còn nhiều.

Nghe nàng , Vân Sơ : “Theo mấy năm nay Vũ di nương cũng tiết kiệm ít bạc tiếng, là lấy để mời Tần lão ngự y đến bắt mạch?”

“Thiếp ...” Thính Vũ vội vàng lắc đầu: “Đại nhân cần chăm sóc, cáo lui .”

Vân Sơ cũng để ý Thính Vũ sẽ châm ngòi ly gián mặt Tạ Cảnh Ngọc thế nào.

Nàng về phía Thính Phong đang : “Đã sắp xếp thỏa ?”

Thính Phong gật đầu: “Phu nhân yên tâm , sáng mai là trò để xem .”

“Sắp xếp thêm nhiều cùng tới.” Vân Sơ rũ mi, lạnh lùng : “Chuyện thành thì nhân lúc loạn lạc đưa Hà Húc , cần giám sát .”

Đời , Thính Phong và Thính Tuyết Hà Húc lăng nhục, tên nên c.h.ế.t từ lâu.

nàng còn một chuyện cuối cùng cần Hà Húc , khi chuyện chấm dứt, Hà Húc cũng thể đầu thai .

Thính Phong xoay ngoài việc.

Thính Tuyết cầm một tờ khế đất : “Phu nhân, chuyện xong, tiểu viện tử tam tiến trong ngõ Ngọc Lâm chính thức thuộc về phu nhân.”

Vân Sơ lòng khế đất, cẩn thận cất .

Ngõ Ngọc Lâm là một ngõ nhỏ phía Vân phủ, cách những con phố phồn hoa xa, bước thì tĩnh lặng, bước thì náo nhiệt.

Một nàng ở một tòa tam tiến viện thật sự to, đãi khách ở tiền viện, cư trú ở hậu viện, thể tu sửa trung viện một chút.

Nàng cho chuẩn giấy và bút mực, nghiêm túc vẽ bố cục của sân viện.

nàng cũng ở một , cần thương nghị với ai, cứ cho thoải mái là , nàng thích ăn đào, thì trồng một ít đào, mùa xuân còn hoa đào để ngắm.

Nàng còn thích thanh trúc, trồng trúc vòng quanh nửa bờ hồ là .

Nàng còn nhớ mang máng là Du ca nhi thích ăn hồng, cho trồng mấy cây hồng dọc bờ tường.

Trường Sinh thích ăn vải, nhưng khí hậu kinh thành thích hợp trồng vải.

Trường Sinh còn thích mấy con vật nhỏ như mèo con thỏ con, thì một khu vườn nho nhỏ để nuôi đám động vật nhỏ ...

Vẽ vẽ một chút mà sắc trời tối đen.

Vân Sơ ở đây đắc ý vui vẻ, Tạ gia khó mà an giấc.

Tạ Cảnh Ngọc bệnh ngủ .

Tạ Trung Thành và Nguyên thị lo lắng cho tương lai của Tạ gia nên ngủ .

Tạ Thế An chỉ cần nhắm mắt là sẽ thấy một vài gương mặt xuất hiện, là mặt của mẫu sinh Hà Linh Huỳnh, là mặt của lão thái thái, cả mặt của đại tỷ Tạ Phinh.

Hắn ngủ , căn bản là ngủ .

Trước giờ chỉ cần chăm chỉ sách, chuyện trong chuyện ngoài của Tạ gia đều lo liệu.

lúc , mà tất cả trách nhiệm và áp lực đều đè lên vai .

Sinh thần của là ngày đầu đông, chờ tới mùa đông thì cũng chỉ là một thiếu niên mười ba tuổi, tại gánh vác bộ hưng suy vinh nhục của cả gia tộc?

Loading...