Sống Lại, Ta Đích Thân Dạy Dỗ Quý Tử, Quý Nữ - Chương 168:
Cập nhật lúc: 2024-06-16 01:10:30
Lượt xem: 3,257
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Tạ Thế Duy hồi phủ, Vân Sơ sắp xếp một bữa tiệc nhà.
Bữa tiệc tổ chức trong viện của lão thái thái, các viện khác đều tới, vô cùng náo nhiệt.
Lão thái thái ở chủ vị, gã hầu đỡ Tạ Thế Duy bước .
Tuy thích tôn tử nhưng gì cũng là hậu bối Tạ gia, Vân gia sẽ tìm cho Duy ca nhi một con đường, chừng sẽ thành tựu.
“Duy ca nhi, tới đây cho tằng tổ mẫu một cái.”
Lão thái thái jeos Duy ca nhi, sờ mặt nó, vẻ từ ái.
“Gầy ít, Duy ca nhi nhà tới thôn trang chịu khổ .”
Tạ Thế Duy trầm mặc lời nào.
Không bao lâu, Tạ Cảnh Ngọc cùng Tạ Thế An cũng tới.
Tạ Thế Duy đột nhiên ngẩng đầu .
Nó thấy Tạ Thế An một cẩm y, đầu đội ngọc quan, bộ dáng thiếu niên lang tiêu diêu tự tại, khí phách hăng hái.
Mà nó chỉ một áo vải thô, trông cứ như hạ nhân Tạ phủ, chân còn đứt, cả đời đều hủy.
Nó căn bản áp chế cơn giận đang cuồn cuộn trong ngực, lập tức vọt lên bóp cổ Tạ Thế An.
“Khụ khụ khụ!” Tạ Thế An ngờ nó sẽ như , thể thở nổi: “Tạ, Tạ Thế Duy, ngươi điên , ngươi gì đó!”
Tạ Cảnh Ngọc nâng tay hung hăng tát mặt Tạ Thế Duy: “Nghịch tử, mới đón ngươi về mà ngươi gây chuyện, chọc cho tức c.h.ế.t !”
Tạ Thế Duy đánh té bàn, đồ ăn mới bưng lên đều đánh đổ.
Mấy di nương hoảng sợ la toáng.
“Duy ca nhi, con ?” Nguyên thị vội lên giữ chặt Tạ Thế Duy: “Đây là tiệc tẩy trần cố ý cho con, con cái gì ?”
“Tạ Thế An, hỏi ngươi!” Tạ Thế Duy bốc hỏa, chằm chằm trưởng mà nó vẫn luôn kính nể: “Lúc chân thương, ngươi xúi giục nhà mời đại phu xem bệnh cho đúng ! Rõ ràng chân thể lành , chỉ vì ngươi mà tàn phế cả đời, !!”
Tạ Thế An bình tĩnh : “Chân ngươi vốn trị hết , liên quan tới bất kỳ ai.”
“Vậy Hạ di nương , bà c.h.ế.t thế nào!” Tạ Thế Duy giận dữ hét: “Có là ngươi bức tử!”
Nó xong thì sắc mặt của đều đổi.
Chỉ vài sự thật về cái c.h.ế.t của Hạ di nương, còn đều cho rằng Hạ di nương dùng vu cổ phát hiện nên tự sát.
Bây giờ Tạ Thế Duy là Tạ Thế An bức tử Hạ di nương, mấy vị di nương khác đều thể tin sự thật là như thế...
“Câm miệng!” Lão thái thái tức giận : “Đón ngươi về Tạ gia là vì giúp ngươi tìm một lui, ngươi gây chuyện hươu vượn, , đưa nhị thiếu gia !”
Tạ Thế Duy liều mạng giãy giụa, đám hạ nhân nó tay đ.ấ.m chân đá, còn cắn mấy ngụm.
Hai bàn tiệc trong viện nó đánh đổ , càng nháo càng khống chế .
Tạ Cảnh Ngọc tức giận đến mức m.á.u trong sôi ngược lên, đại phu thể tức giận, nhưng trong tình cảnh , thật sự át cơn giận.
Hắn thấy một thanh gỗ đất, bèn nhặt lên đánh lưng Tạ Thế Duy.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/song-lai-ta-dich-than-day-do-quy-tu-quy-nu/chuong-168.html.]
Tạ Thế Duy phát một tiếng hét thảm thiết.
“Được , đừng náo loạn.” Vân Sơ bước qua rút thanh gỗ trong tay Tạ Cảnh Ngọc ném xuống đất, đó đỡ lấy cánh tay Tạ Thế Duy: “Duy ca nhi, cho mẫu chút thể diện , đừng náo loạn nữa, mẫu đưa con về viện tử.”
Tạ Thế Duy thể phát hỏa với tất cả nhưng thể tỏ thái độ với Vân Sơ, mẫu chính là đón nó về đây.
Nó thêm lời nào, theo Vân Sơ về viện tử của .
“Duy ca nhi, đừng trách phụ đánh con, con nháo thế nào cũng nhưng đừng bóp cổ đại ca chứ.” Vân Sơ ngay chiếc bàn bên cạnh, khuyên nhủ: “Đại ca con mỗi ngày đều học, chừng còn Quốc Tử Giám, để trông thấy cổ nó vết bầm, thế chẳng khiến bàn luận Tạ gia xảy chuyện ?”
Tạ Thế Duy ngẩng đầu: “Mẫu thật , Hạ di nương c.h.ế.t liên quan gì tới đại ca đại tỷ ?”
“Duy ca nhi, ai mấy chuyện với con, con đừng tin, Hạ di nương tự chuyện , thể đối diện với bản nên uống thuốc độc tìm chết.” Vân Sơ đổi sắc mặt : “Đại ca là hài tử đáng kiêu ngạo của phụ con, tất cả tâm huyết của phụ con, tất cả tài nguyên của Tạ gia đều thuộc về đại ca con, con cứ đối nghịch với đại ca con, phụ chắc chắn tha cho con, thể bảo vệ con một lúc nhưng cả đời thì ?”
Tạ Thế Duy gắt gao nắm nắm tay.
Nó chỉ là đắc tội Tuyên Võ hầu nên mới Tạ gia vứt bỏ.
Mà Tạ Thế An đích g.i.ế.c c.h.ế.t nương của thừa hưởng tất cả thứ của Tạ gia!
Tại bất công như !
“Sắc trời còn sớm, con nghỉ ngơi , .”
Vân Sơ vỗ vai nó, xoay sân.
Mới cửa thì thấy Tạ Thế An đang đó: “An ca nhi?”
“Mẫu , Duy ca nhi chút hiểu lầm, con giải thích rõ ràng.” Tạ Thế An mở miệng: “Con .”
Hắn bước cửa thì một cái chân đèn bay tới chỗ : “Cút!”
“Duy ca nhi, là đại ca.” Tạ Thế An thở dài, nhặt chân đèn lên: “Nương qua đời, thế giới chúng là duy nhất, cho một cơ hội giải thích .”
“Được, ngươi giải thích rõ ràng cho !” Tạ Thế Duy thọt chân từ trong phòng lao : “Ngươi giải thích xem tại cho nhà mời đại phu chẩn bệnh cho , giải thích xem tại dùng rượu độc bức tử nương! Ngươi , ngươi giải thích !”
“Chân của vốn trị hết , chuyện liên quan tới .” Tạ Thế An chậm rãi : “Chuyện của nương phức tạp, một hai câu rõ ... Duy ca nhi, yên tâm, tuy chân của trị hết nhưng khi thi đậu công danh, sẽ cho cả đời vinh hoa phú quý, vô ưu vô lo!”
Tạ Thế Duy lạnh lùng : “Thật chăng?”
Tạ Thế An gật đầu: “Đương nhiên là thật, nhưng tiền đề là khi đậu công danh, an phận ở thôn trang. Ngày mai sẽ đích đưa về thôn trang, ?”
Hắn hiểu rõ , nóng tính bốc đồng, đầu óc.
Nó bí mật lớn của Tạ gia, thể yên tâm để ngoại công đưa Duy ca nhi rời khỏi Tạ gia. Duy ca nhi ở Tạ gia, ở thôn trang Tạ gia cả đời!
Tạ Thế Duy đột nhiên đổi sắc mặt: “Cái gì gọi là an phận ở thôn trang, ngươi sợ ở Tạ gia, đoạt những thứ thuộc về ngươi đúng ! Tạ Thế An, ngươi quá dối trá, ngươi vì tiền đồ của bản mà g.i.ế.c nương, hiện tại bí mật của ngươi, ngươi cũng định xử lý ?”
Nó túm lấy chung lên bàn đập lên đầu Tạ Thế An, m.á.u tuông như suối.
Gia đinh trong viện hoảng hốt hét lên, vội vàng xông tới kéo Tạ Thế Duy .
“Mau, mau mời đại nhân với lão thái thái tới đây!”
Hai vị thiếu gia đánh , hạ nhân bọn họ quản , gọi thể xử lý đến.
Lão thái thái vốn đang định tìm Tạ Thế Duy chuyện, chủ yếu là tiểu tử Hạ di nương c.h.ế.t kỳ quặc, bí mật như tuyệt đối thể để lọt ngoài, bà tới cảnh cáo Tạ Thế Duy.
Đi nửa đường thì gia đinh đến báo, nhị thiếu gia đánh đại thiếu gia chảy m.á.u đầu!