Sống Lại, Ta Đích Thân Dạy Dỗ Quý Tử, Quý Nữ - Chương 59
Cập nhật lúc: 2024-06-14 08:16:38
Lượt xem: 3,759
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Sau khi thỉnh an, hắn tới học đường đọc sách, đó các di nương và ca nhi tỷ nhi khác cũng tới thỉnh an.
Đây là lần đầu tiên Hạ thị tới thỉnh an khi chính thức trở thành di nương của Tạ Cảnh Ngọc.
“Khí sắc của Hạ di nương thật tồi.” Đào di nương ̣i chỗ, rõ ̀ng là cố ý kiếm chuyện: “Xem phong thủy Bích Hà Viên tệ.”
Thính Vũ vô cùng hụt hẫng, sân viện lúc phu nhân sắp xếp cho nàng còn chẳng có tên đàng hoàng, dựa cái gì mà Hạ di nương thể ở Bích Hà Viên, mà nàng cùng Doãn ca nhi phải ở nơi hẻo lánh nhất trong phủ?
Trong lòng đủ các loại ý niệm, nàng tươi cười nói: “Xem là đại nhân rất ý Hạ di nương.”
Mặc kệ mấy vị di nương nói gì thì Hạ thị đều rên một tiếng, cúi đầu quy củ đứng bên cạnh.
Vân Sơ mở miệng : “Vừa lúc trong phủ làm xiêm y hè, đợi lát nữa cho hai bà tử đến đo kích cỡ cho Hạ di nương, xuân hạ thu đông mỗi mùa một bộ.”
Hạ thị ngẩng đầu là có thể nhìn thấy ánh mắt bất thiện của ba vị di nương còn lại, nàng nào dám nhận, lập tức mở miệng từ chối.
Vân Sơ : “Ngươi cũng đã là nửa chủ tử của Tạ phủ, ăn mặt keo kiệt như vậy phải sẽ khiến đại nhân mất mặt , ngươi cứ nhận lấy , đẩy tới đẩy lui thật phải chút nào.”
Hạ thị đành : “Cảm ̣ phu nhân.”
Nói chuyện một hồi thì Vân Sơ phất tay cho bọn họ lui .
Lúc rời , Thính Vũ còn quan sát khắp nơi nhưng tìm thấy tung tích của hài tử nọ, nàng đoán chắc là Doãn ca nhi lầm .
Thính Phong bên cạnh, tức giận bất bình : “Phu nhân, Hạ thị cố ý thông gian với đại nhân, ngài lại đối xử với nàng tốt như vậy?”
“Sau này được gọi là Hạ thị nữa, bây giờ nàng là Hạ di nương.” Thính Sương : “Phu nhân tính toán của mình, một nha hoàn như ngươi đừng hỏi nhiều, mau đến tiền viện xem Trần bá tới ?”
Nàng ấy đương nhiên biết rõ vì phu nhân lại đối xử với Hạ di nương như , phu nhân nâng Hạ di nương càng cao thì ngày tháng của Hạ di nương trong phủ càng tốt...
Thính Sương thuật lại những lời đồn đãi bên ngoài cho Vân Sơ .
“Chuyện của Tạ gia tối hôm qua đã truyền khắp kinh thành, ai cũng nói Hộ bộ Lang trung Tạ đại nhân ham mê nữ sắc, trong tiệc mừng thọ của tổ mẫu mà còn dám tuyên dâm với thị thiếp giữa ban ngày... Còn vị di nương lớn tuổi khó coi, khẩu vị của Tạ đại nhân độc đáo bình thường... Tóm , người bên ngoài đều đang bàn luận chuyện của Tạ gia, thanh danh của đại nhân xem như bị hủy hoàn toàn, đương nhiên, chuyện đại tiểu thư biết quản gia cũng đã truyền khắp nơi...”
Vân Sơ dò hỏi: “Lão thái thái phản ứng thế nào?”
“Nghe mới sáng sớm bà đã đập vỡ đồ, đám người hầu im lặng như ve sầu mùa đông.” Thính Sương nhẹ giọng : “Sáng nay còn mời lang trung tới, lão thái thái khí giận tích tụ, kê ít thuốc.”
“Người bên ngoài đều bàn ́n Tạ gia, lão thái thái chẳng phải sẽ bệnh càng ngày càng nặng ?” Thính Tuyết phát sầu : “Đến lúc đó phải phu nhân của chúng phải sang đó hầu bệnh ?”
Thính Sương lắc đầu: “Đêm qua Bình Tây Vương trói bảy ́m chục tên sơn phỉ đưa vào thành, người trong kinh đều bị chuyện này hấp dẫn sự chú ý, kinh thành ngày nào cũng có chuyện hiếm lạ, tới mười ngày là mọi người sẽ quên hết chuyện của Tạ gia thôi, lão thái thái tự nhiên cũng khỏi bệnh.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/song-lai-ta-dich-than-day-do-quy-tu-quy-nu/chuong-59.html.]
Đang thì Thính Phong đưa Trần Đức Phúc vào thiên thính.
“Thỉnh an phu nhân.” Trần Đức Phúc hành lễ rồi nói: “Đêm qua lão nô đã đến ngôi miếu nát theo lời dặn của phu nhân, quả nhiên đã thấy Hạ Húc ở đó, m.ô.n.g hắn bị đánh nát nhừ, y phục người đều bị đám khất cái trong miếu lột sạch sẽ, cả trần trụi bên ngoài, nếu cứ như vậy ai quản thì e là sống được quá ba ngày. Lão nô đã đưa hắn vào thành, tìm khách điếm, tìm lang trung đắp thuốc, sáng nay đã tỉnh lại rồi.”
Vân Sơ đóng nắp , mở miệng : “Trần bá tiếp tục chiếu cố Hạ Húc, tìm thời cơ thích hợp đưa hắn đến sòng bài.”
Hạ Húc thích bài bạc, lúc ở trong phủ ngày nào cũng mở sòng chơi với đám gia đinh, nàng cũng tin Hạ Húc chịu được sự dụ hoặc của những sòng bài lớn.
Nàng tiếp tục mở miệng: “Hạ Linh Huỳnh, mau điều tra cái tên này cho , tra bất kỳ dấu vết nào đều phải về bẩm báo.”
Trần Đức Phúc cúi đầu nhận lệnh: “Vâng, phu nhân.”
Chờ Trần Đức Phúc rời , Thính Sương nhẹ giọng : “Phu nhân hoài nghi phận của Hạ di nương vấn đề ?”
Vân Sơ cũng gạt nàng ấy, mở miệng : “Hạ di nương thể là nữ nhi tội thần, chẳng qua gần năm mươi năm qua, trong những gia tộc bị xét nhà lưu đày ở kinh thành lại có nhà nào họ Hạ, cũng biết có phải là đoán sai rồi .”
Thính Sương trợn tròn mắt.
Nếu Hạ di nương là con tội thần, dựa theo luật pháp thì phải bị bắt làm nô, nhưng Tạ gia nạp Hạ di nương .
Nàng ấy thật dám tưởng tượng hậu quả.
Sở dĩ Hạ di nương có thể trở thành di nương của Tạ gia cũng là do một mình phu nhân tính toán.
Phu nhân đang muốn đối ̣ch với toàn bộ Tạ gia.
Thính Sương đổ một mồ hôi lạnh: “Phu, phu nhân, nên về Vân gia thương lượng với đại thiếu gia một chút .”
Vân Sơ hỏi nàng ấy: “Thương lượng cái gì?”
“Ngài, ngài muốn đối đầu với Tạ gia...” Thính Sương nhỏ giọng hết mức: “Tại , ̣i lại như vậy?”
Nàng ấy vẫn luôn cho rằng phu nhân cho Hạ thị trở thành di nương là vì để giày vò nàng , ngờ sự thật lại càng đáng sợ hơn nàng ấy tưởng tượng gấp trăm lần.
Vân Sơ mở miệng: “Tạ Cảnh Ngọc khốn nạn, nhịn bốn năm, đã nhịn nổi nữa.”
Thính Sương chảy nước mắt: “Về Vân gia nhờ lão tướng quân mặt, để phu nhân hòa ly với đại nhân .”
“Không, hòa ly.” Vân Sơ : “Ta sẽ rời khỏi Tạ gia.”
Nàng sẽ cho Tạ gia có bất kỳ cơ hội ngóc đầu nào, nàng tận mắt thấy Tạ gia từng bước tiêu vong.
Lúc , đám bà tử đến báo cáo công việc cũng đã tới, thấy Thính Sương đang khóc bù lu bù loa thì cũng giật nảy mình.