Sau đó hai   chuyện phiếm trêu đùa , đề tài  cũng ngừng . Kiếp  Tố Tâm càng nổi bật hơn, chẳng qua là theo chiều hướng . Kết bạn cùng nàng tất nhiên sẽ  vinh quang vô hạn, đáng tiếc bên cạnh Tố Tâm chỉ  một vị bằng hữu , đây là chuyện bản  Trinh An từng nghĩ trăm  cũng  . Trinh An từng cho là  lẽ Tố Tâm vì  mượn sự trợ giúp của Hộ Quốc công, nhưng Tố Tâm   hề nhiệt tình đối với những  khác trong phủ.
 
Hoằng Nhi   phạt, hơn nữa  nào cũng  Bàng  lấy Tề Văn Võ  tấm gương, Hoằng Nhi   oán niệm đối với chuyện . Tìm tỷ tỷ  cũng vô dụng,  chỉ  thể trực tiếp  tìm Tề đại ca.
 
Tề Văn Võ cũng tỏ  bất đắc dĩ sâu sắc đối với cách   của Bàng , chỉ  thể  khéo với ông: “Phu tử,   thể đừng châm ngòi quan hệ giữa con với thái tử ? Người thấy đó Trinh Hoa và những  khác đều học tập giỏi hơn con nhiều mà. Người đổi một đối tượng khác so sánh  ạ, bằng  em vợ tương lai của con chẳng  sẽ oán hận con ?”
 
Bàng  vuốt râu: “Còn   đính hôn,  dám nhận thái tử  em vợ, con thật là dõng dạc.”
 
Tề Văn Võ gật đầu thật mạnh: “Phu tử dạy , cho nên vì hạnh phúc của học trò, mong phu tử giơ cao đánh khẽ, chớ nên dùng tên con mà giáo huấn thái tử nữa ạ.”
 
Bàng  bảo Tề Văn Võ ghé sát   chuyện: “ hoàng thượng cho phép chuyện của các con  ?”
 
Tề Văn Võ gật đầu: “Chỉ đính hôn ước, hôn kỳ bàn  ạ.”
 
Bàng  suy tư : “Cũng , con  quý trọng đoạn lương duyên .” Tề Văn Võ tất nhiên là gật đầu thưa .
 
Hai tháng trôi qua nhanh chóng, nhân dịp trung thu hoàng thượng mở tiệc chiêu đãi các quan  và gia quyến. Ngắm trăng ngoài trời, cảnh  xung quanh cùng mấy trăm bàn rượu ngon thượng hạng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/song-lai-ta-khong-con-muon-co-doc/chuong-14.html.]
 
Hoàng thượng đích  lên tiếng  mấy câu: “Hôm nay là tết trung thu, là ngày đoàn viên. Quốc gia là nhà của trẫm, các thần tử cũng là gia đình của trẫm. Cho nên trung thu , trẫm  vui lòng khi  trong nhà tề tụ tới đây. Cùng ăn mừng với đất nước, cùng  nâng chén.” Nói xong ông bưng chén rượu lên đầu tiên.
 
Tất cả các đại thần đều  lên và nâng chén cùng chúc mừng.
 
Sau đó An công công tuyên bố tin vui, tứ hôn cho Tố Tâm công chúa và Tề Văn Võ, ngày cưới  định, ban tước vị cùng vàng bạc châu báu. Mọi  đều tò mò vì    ban chức quan, nhưng lúc  họ đều nâng ly chúc mừng Tề Văn Võ mà  đề cập tới việc  với .
 
Cảnh tượng kiếp  khác biệt  lớn  Tố Tâm thổn thức  thôi. Có nữ quyến tiến tới chúc mừng, Tố Tâm cũng đều mỉm  đón chào và bình đạm đưa tiễn. Lẽ  với  phận của  Trinh Hoa tất nhiên nên  ở bàn khách khứa, nhưng  vẫn  ở một bên với khuôn mặt    biểu cảm.
 
Mãi đến khi trăng tròn lên cao, tiệc rượu mới dần kết thúc. Tố Tâm hẹn Tề Văn Võ tới hoa viên gặp gỡ, Tiểu Đao Tiểu Kiếm đều  ngoài cổng vòm  dám tới gần.
 
Tề Văn Võ   say  ngây ngô  Tố Tâm.
 
Đôi mắt Tố Tâm ngập tràn sóng nước, nàng  Tề Văn Võ mà tim đập càng nhanh. Hai   bên bờ hồ, ánh trăng khuất  rặng dương liễu. Tố Tâm mỉm  nhỏ giọng : “Võ ca ca, n.g.ự.c    đau.”
 
Tề Văn Võ ngây ngốc duỗi tay cảm nhận thấy nhịp tim của Tố Tâm, nàng thuận thế tựa  trong lòng Tề Văn Võ, Tề Văn Võ cũng dùng một bàn tay khác ôm  Tố Tâm.
 
Hai  dựa  gắn bó và ngọt ngào tâm sự với   bóng nước phản chiếu. Mây kéo ngang qua phủ lên ánh trăng che khuất nửa bên khuôn mặt,   nào đó tránh ở  hòn núi giả lẳng lặng  đôi bích nhân ở  mặt.