Sống Lại, Ta Nuôi Dưỡng Con Của Đại Tướng Quân - Chương 11
Cập nhật lúc: 2024-07-22 08:31:01
Lượt xem: 594
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Phía đông ba tiểu viện, hai viện phía chính là nơi ở cho khách nhất. Phía đông giữa hai viện chính là nhà kho, cách sương phòng phía đông của chủ viện một lối mòn sáu thước chính là nhà bếp.
Lâm Hàn nhà bếp thẳng đến sương phòng, chỉ vại gốm to tướng đặt kệ bếp: “Dọn xuống đặt cái chảo to lên. Lấy một chút bùn, trát kín khe hở giữa chảo và bệ bếp.”
Cái đầu bếp thể hiểu, vì khi đặt vại gốm lên cũng dùng một ít bùn trát kín, nếu lát nữa châm lửa khói sẽ bốc ngoài.
Trong sương phòng của nhà bếp sáu , trong đó hai đầu bếp, bốn còn phụ trách gánh nước, chẻ củi, cắt thái rau củ và rửa chén. Bốn thấy Lâm Hàn lập tức nhóm lửa và trát bùn, chỉ một lát xử lý xong hai cái chảo.
Lâm Hàn thịt heo đang thớt, lệnh cho đầu bếp cắt một miếng thịt lợn béo mang luộc.
Lặp vài , mãi đến khi hết miếng thịt lợn, Lâm Hàn mới kêu dừng.
“Sau buổi sáng sẽ gồm hai món chay, hai món mặn và một món canh.” Lâm Hàn chỉ chính : “Ba vị công tử sẽ ăn cùng , mỗi phần ăn cho nhiều một chút. Các ngươi sẽ một món thịt và một món chay. Buổi trưa sẽ là ba món mặn ba món chay và hai món canh, các ngươi sẽ hai món mặn một món chay và một phần canh.” Nàng thấy nhíu mày: “Thiếu ? Phủ Thừa tướng chính là như . Toàn bộ Trường An cũng chỉ Đại tướng quân tài đại khí thô, buổi sáng thôi cũng bảy thau tám nồi.” Nàng dừng một chút: “Ta tin các ngươi .”
Mọi im lặng cúi đầu.
Lâm Hàn hừ một tiếng, chuyển hướng hỏi đầu bếp ở gian phụ: “Buổi trưa món gì?”
“Tiểu nhân định chưng thịt heo ——”
Lâm Hàn nâng tay, đầu bếp câm miệng.
Lâm Hàn sai đầu bếp bỏ thịt heo thái mỏng chảo chiên cho đến khi đổi màu, đó lấy và bỏ một chiếc chảo khác, đó sai thái rau băm tỏi để dùng .
Tuy rằng tương hột nhưng lúc nồi nóng lên, mùi thơm của thịt heo bắt đầu lan , trong nhà bếp, bao gồm Lâm Hàn đều nhịn nuốt nước miếng.
Người trong phủ Tướng quân từng ăn thịt heo chiên, Lâm Hàn ở thời mạt thế cũng chẳng dịp nào để ăn.
Lâm Hàn âm thầm nuốt nước miếng, thấy đều chằm chằm chiếc chảo, Sở Dương và Sở Ngọc còn nhón chân trong, Lâm Hàn nén cố ý hỏi: “Có cái chảo , chắc một món ăn cũng đủ ăn một bữa nhỉ?”
Mọi lấy tinh thần, là lúng túng.
Lâm Hàn hiểu cái gì gọi là đánh một gậy cho một quả táo.
“Nấu cơm nấu bánh thì dùng lò gốm. Hai chiếc chảo chỉ để xào và hầm thức ăn. Sau khi tẩy rửa xong thì lau chùi cho sạch sẽ, nếu sẽ rỉ sắt.” Lâm Hàn dặn dò một lượt những việc cần lưu ý, đó với : “Thứ là tìm , nhà đẻ của cũng , các ngươi cũng đừng ngoài. Nếu cha chắc chắn sẽ tới hỏi vì gạt ông .”
Mọi cũng hỏi vì gạt Lâm Thừa tướng. thấy Lâm Hàn nhiều nên hạ nhân cũng dám hỏi, quả thực là sợ chọc nàng tức giận đuổi .
Lâm Hàn thấy thế thì lòng, trở chủ viện để đón Tiểu Sở Bạch, đó sai Hồng Lăng đến sương phòng phía đông lấy bốn cuộn giấy vệ sinh thô ráp .
“Phu nhân loại giấy gì?” Hồng Lăng dẫn lấy tới xong vẫn nhịn hỏi: “Chạm là rách, chẳng thể dùng .”
Thời giấy, sở dĩ vẫn còn dùng thẻ tre là vì giấy tính dai như thực vật, cho nên giấy thì cũng dùng .
Giấy của Lâm Hàn trông khá tệ, đây cũng là dùng công nghệ hiện đại . Kiếp nàng đều đặt mớ giấy vệ sinh trong gian, vì nàng sợ dây chuyền sản xuất giấy sẽ tang thi phá hoại, con trở cuộc sống thời nguyên thủy.
Ai ngờ nàng coi thường đồng bào của , căn cứ mới xây dựng xong thì các dây chuyền sản xuất lắp đặt đó.
Nguyên liệu để giấy chủ yếu là cây cối, khi mạt thế xảy , con biến dị, cây cối cũng dài , một cái cây thể cho nhiều giấy, thế nên mạt thế cái gì cũng thiếu nhưng thiếu giấy, mấy thùng giấy Lâm Hàn bỏ trong thùng hàng cuối cùng đất dụng võ.
“Đây là giấy cải tiến , tuy thể dùng để nhưng lúc ngoài thể sử dụng nó.” Lâm Hàn rút một tờ đưa cho Hồng Lăng: “Xem thử xem dễ rách .”
Hồng Lăng dùng sức kéo một hồi mới xé , trợn tròn hai mắt: “Thật sự thể dùng ?”
“Đương nhiên. Ta cũng sẽ giấy từ cái trúc. Loại đó thể dùng chữ. nha của cảm thấy luôn suy nghĩ kỳ quái, cho cha nên dám nữa.” Lâm Hàn vô cùng đắn nghiêm túc, đừng là nha và hài tử, cho dù là Đại tướng quân đây thì cũng sẽ hù cho ngây : “Khi phong thủy trong phủ cải thiện, cây ăn quả đều gieo trồng hết thì sẽ thử giấy bằng tre trúc, đưa cho các ngươi dùng ?” Nàng về phía Sở Dương và Sở Ngọc.
Hai hài tử mỉm gật đầu.
Lâm Hàn cầm một xấp giấy: “Cái dùng, còn ba xấp, các ngươi mỗi một xấp.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/song-lai-ta-nuoi-duong-con-cua-dai-tuong-quan/chuong-11.html.]
“Bọn cũng ?” Sở Ngọc kinh ngạc hỏi.
Lâm Hàn: “Ta là nương của các ngươi, thì đương nhiên các ngươi cũng .” Lại sang đám Hồng Lăng: “Làm việc cho , thì sẽ thiếu phần của các ngươi.”
“Tạ phu nhân.” Mọi vội khom lưng thi lễ.
Lâm Hàn : “Đưa xem nơi trồng cây ăn quả .”
Sở Dương và Sở Ngọc nắm tay bước theo phía .
Lâm Hàn tôn trọng ý kiến của hài tử, lệnh cho gã sai vặt mang một ít phân tro rải xung quanh những gốc cây ăn quả, nàng ngửi thấy mùi thịt nồng nặc.
Một lớn ba nhỏ trở về chính phòng, nha lập tức bưng đồ ăn lên.
Tuy rằng đồ ăn bữa trưa nhiều như bữa sáng, nhưng tần ô và cải trắng hấp luộc nữa, mà là xào bằng mỡ heo, thơm giòn, cho nên ba hài tử cũng ngại ít món.
Đám Khương Thuần Quân cũng là đầu tiên ăn thức ăn rán bằng mỡ heo, thịt dê xào chung với hành, nghĩ tới phủ Tướng quân bây giờ đang thiếu bạc, bọn họ những ngại Lâm Hàn keo kiệt mà còn thấy nàng cách ăn ở.
Lâm Hàn tuy xót bạc nhưng nàng cũng sinh nhỏ mọn.
Lúc nàng đến phòng thu chi từng mười ngày nữa là bổng lộc của Đại tướng quân sẽ đưa đến, ăn cơm xong Lâm Hàn phát hiện nhân thủ hình như ít, lệnh cho hạ nhân ngoài thuê mua .
Người nhiều lực lượng lớn, mặt trời còn xuống núi, ba dọn đến sương phòng phía tây.
Chạng vạng, Lâm Hàn qua đó thì thấy chăn đệm của bọn họ đều là lụa tơ tằm, khỏi mừng thầm vì đây chạy trốn.
Trong gian của nàng cũng vài chiếc chăn lụa, nhưng cũng là tơ tằm, ruột chăn cũng mềm mại như chăn ở phủ Đại tướng quân. Nếu nàng chạy trốn, sử dụng chăn tơ tằm như , chẳng những tự mua lấy, chừng lúc còn hì hục trồng trọt, hoặc tự xây nhà cho đó.
“Chăn đệm lạnh ?” Lâm Hàn buông chiếc chăn trong tay hỏi.
Sở Dương: “Không lạnh.”
“Phu nhân, nhũ mẫu.” Hồng Ngẫu nhỏ giọng .
Lâm Hàn lập tức hiểu ý tứ của nàng : “Đại bảo, đại bảo bảo còn tè dầm ?”
“Ta tè dầm.” Tiểu hài tử đang chơi đùa bên cạnh giường đột nhiên dậy lớn tiếng .
Lâm Hàn lập tức đau đầu, hài tử sẽ cho là chỉ cần lớn tiếng thì sẽ thành đại đại bảo đó chứ.
“Từ năm tiểu tè dầm nữa.” Sở Dương Sở Đại Bảo nghiêm túc : “Ta và Nhị Bảo cũng tè dầm.”
Lâm Hàn ừ một tiếng: “Các ngươi chờ một chút.” Nàng đến sương phòng phía đông đối diện lẻn gian, tìm kiếm một hồi lâu, mệt tới mức trán đổ đầy mồ hôi mới lấy thứ trong vẻ cổ cổ, đưa cho nha của ba hài tử.
“Cái gì ?” Tiểu Sở Đại công tử hỏi.
Lâm Hàn: “Bình nước nóng. Trước khi ngủ bỏ một nén nhang đó, đặt trong ổ chăn sưởi ấm, còn thoải mái hơn ngủ với nhũ mẫu đó.”
Mọi kinh ngạc.
“Đây ấm nước ?” Hồng Ngẫu nhịn hỏi.
Lâm Hàn lắc đầu: “Không . Cũng là lén , các ngươi ngoài.” Dừng một chút, thêm một câu: “Quan hệ của và cha .”
“Không ?”
Mọi đồng loạt hô lên.
Lâm Hàn: “Sau các ngươi sẽ .” Ba đều một gã sai vặt, Lâm Hàn đợi bọn họ mở miệng, lập tức sai gã sai vặt rửa mặt cho ba hài tử, nàng về chính phòng.
mà, đèn trong phòng Lâm Hàn tắt, cửa ngách của phủ Tướng quân mở , một từ bên trong bước , thẳng tới hoàng cung ở gần với phủ Đại tướng quân.