Sống Lại, Tôi Cùng Chồng Cũ Nuôi Dưỡng Các Con Thành Tài - Chương 231
Cập nhật lúc: 2024-08-27 10:23:53
Lượt xem: 729
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
"Vậy thì cũng ." Thẩm Y Y : "Có cần chúng giới thiệu cho hai vị một vài nơi phong cảnh tương đối ?"
Giảng viên Phùng: "..."
Chờ Thẩm Y Y giới thiệu cho bọn họ mấy chỗ cảnh xong, bọn họ mới lên xe rời .
Chủ nhiệm Hoàng tìm Hà Hải Vinh còn chút việc, cho nên vội trở về, xe ngoại trừ tài xế, chỉ hai vị giảng viên Phùng và giảng viên Vệ.
Giảng viên Vệ tức giận giảng viên Phùng thương lượng với liền tự tiện đưa quyết định, lạnh mặt , "Vì ở đây thêm mấy ngày?"
" xem thái độ của Lý Yên Thanh , hình như là bởi vì chúng Lý Yến Thanh học vật lý, cho nên để con học trường chúng !" Giảng viên Phùng giải thích.
"Không khả năng!" Giảng viên Vệ nhạo một tiếng, "Sao thể tới Khoa Đại học chứ?"
"......"
"Cô thấy hai chúng là hai giảng viên từ Khoa Đại đến, thấy khuôn mặt của cô chút biểu tình dư thừa nào ?" Giảng viên Phùng thật sự nhịn , "Thậm chí cô còn chút nhiệt tình gì với chúng !"
Bọn họ giảng viên tuyển sinh của Khoa Đại, do dù đến cũng là ân cần niềm nở vây , hết lòng quan tâm chứ?
Chỉ lúc , tuy rằng thái độ của Thẩm Y Y cũng tệ, nhưng so với mà bọn họ từng đến thăm hỏi đó, quả thực thể coi là "lạnh nhạt"!
"Không khả năng." Giảng viên Vệ tin còn thể từ chối Khoa Đại, thậm chí : "Lúc cô mới tiếp đãi chúng , còn vô cùng ân cần, đến lúc phát hiện chúng vô cùng hài lòng với Lý Yến Thanh, mới bắt đầu đổi thái độ!"
Giảng viên Phùng nhíu mày, cô rõ ràng nhớ rõ Thẩm Y Y khi giảng viên Vệ để Yến Thanh học vật lý, thái độ mới chút lạnh nhạt!
Giảng viên Vệ là tổ trưởng tổ tuyển sinh, quyền lực của hai sai biệt lắm, nhưng giảng viên Vệ thật sự như lãnh đạo nhỏ của giảng viên Phùng.
Nhìn gương mặt chút ngoan cố của giảng viên Vệ, giảng viên Phùng cái gì đó, nhưng ngẫm một hồi liền thôi!
trong đầu cô hiện lên khuôn mặt của Đại Bảo.
Thật vất vả mới tìm một đứa nhỏ đầu óc thông minh như , cô chắc chắn sẽ buông tha một cách dễ dàng như !
Bằng đây chỉ là một sự tổn thất của trường học của họ, mà còn là sự tổn thất của cả nước và xã hội!
Dưới sự kiên trì của giảng viên Phùng, giảng viên Vệ vẫn đen mặt ở nhà nghị thị trấn.
......
Chủ nhiệm Hoàng và Vương Yến cảm thấy kỳ lạ vây quanh Đại Bảo xem mấy , Thẩm Y Y "oanh" ngoài.
Mẹ Lý cũng vô cùng hưng phấn, bận rộn , bày tỏ "tình yêu của bà nội" với Đại Bảo một hồi, mới nỡ trở về.
Chờ khi đều , Thẩm Y Y mới gọi Đại Bảo đến mặt, hỏi đứa nhỏ: "Đại Bảo, con còn lớp thiếu niên ?"
"Không nữa," Đại Bảo .
???
Thẩm Y Y hỏi đứa nhỏ: "Không đây con con ?"
"Con sẵn sàng ," Đại Bảo , "Bởi vì con cảm thấy con thể tìm thấy những cùng sở thích ở đó, nhưng nếu bảo con từ bỏ yêu thích và chọn một chuyên ngành khác mới thể đó thì con !""
Cậu bé lời với giảng viên Vệ ở cửa!
"..." Tâm tình Thẩm Y Y phức tạp, đứa con cả và đứa con thứ hai của cô khi đến lý tưởng thì vô cùng cố chấp.
Cô hỏi: "Con tìm một chỉ IQ cao như con ?""
Đại Bảo lắc đầu, "Điều con tìm là những cùng chí hướng với con!"
Thẩm Y Y: "......" Được , ngay từ đầu Đại Bảo quả thật tìm những cùng chí hướng với đứa nhỏ!
Là cô cảm thấy Đại Bảo quá cô độc, đứa nhỏ thêm một ít bạn bè chung cảnh.
"Đã như , tôn trọng ý kiến của con." Thẩm Y Y , Đại Bảo từ nhỏ hiểu chuyện đến mức khiến đau lòng, cô cho phép bất luận kẻ nào tước đoạt ước mơ của con cô, bao gồm cả chính cô! "Vậy chúng lớp thiếu niên nữa."
Thẩm Y Y , "Dù con cũng tham gia kỳ thi tuyển sinh đại học , đến lúc đó chúng sẽ thi Bắc Đại!"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/song-lai-toi-cung-chong-cu-nuoi-duong-cac-con-thanh-tai/chuong-231.html.]
"Bắc Đại?"
" !" Thẩm Y Y , "Khoa Dược học của Bắc Đại lịch sử lâu đời, là một trong những nơi đào tạo ngành Dược học trọng điểm quốc gia!"
Lúc Đại Bảo thích ngành dược học, cô nghiên cứu qua tất cả các chuyên ngành dược học của các trường đại học lớn, và học viện dược trường đại học Bắc Đại là học viện nổi bật nhất trong đó!
"Thật ? Vậy con đó! "Thẩm Y Y còn dứt lời, Đại Bảo kích động, trong đáy mắt tràn đầy ánh sáng.
" mà những thể thi đấy, tuổi tác của bọn họ đều lớn hơn con nhiều, nếu cũng chọn chuyên ngành đó học với con?" Thẩm Y Y .
"......"
Thẩm Y Y dứt lời, đợi mãi thấy Đại Bảo lên tiếng.
Ngẩng đầu , phát hiện hốc mắt của Đại Bảo đỏ lên.
???
"Sao ?" Thẩm Y Y vội vàng kéo bé đến mặt, chút sốt ruột, "Là do bụi bay mắt là trong chỗ nào thoải mái?"
"Mẹ ~" Thanh âm Đại Bảo hiếm khi mang theo một chút tiếng mũi mềm mại, "Mẹ đối xử với con quá!"
"..." Thẩm Y Y bật , "Chỉ bởi vì cái ? Mẹ là của con đấy, đối xử với con thì đối xử với ai?"
Lời hết , mắt của Đại Bảo càng đỏ hơn.
Lúc em trai và em gái những hành động nũng mật với , đứa nhỏ từ đến nay luôn giữ hình tượng " trai cả", đầu tiên chủ động ôm lấy cánh tay của , đầu tựa vai , lộ sự ngây thơ đáng lẽ ở tuổi .
Thẩm Y Y mềm lòng đến mức rối tinh rối mù, xoa xoa đầu đứa nhỏ.
Đại Bảo hít hít mũi, mới : "Mẹ, con quan tâm bạn học của con lớn tuổi hơn con , bọn họ đều thể ảnh hưởng đến con! cần vì con mà hy sinh nhiều thứ như , con cũng cần vì con mà hy sinh nhiều như , cứ theo đuổi mà chuyên ngành thích, sống một cuộc sống mà sống thôi!"
Thẩm Y Y: "..."
Dù là nhưng mà... Thật cô cũng tuyệt vời như !
Trong thời gian xuyên nhanh cô trải qua những cuộc sống mà cố sống, trong lòng giờ đây chỉ sống một cuộc sống an nhàn mà thôi.
Kiếp , cha cô còn sống, tình cảm vợ chồng mặn nồng, con cái nhu thuận, cuộc sống mỹ mãn, cô cảm thấy vô cùng thỏa mãn.
Nếu như bây giờ cô gì nhất thì chỉ thể là kiếm tiền! Bởi vì tiền, cô thể sống một cuộc sống theo ý của !
Đối với cô mà , lợi ích lớn nhất của việc thi đại học đó chính là bước đệm cho cô trở về thành phố, hơn nữa còn là chút gia vị mới lạ cho cuộc sống tẻ nhạt và bình thường của cô.
Tất nhiên, nó cũng sẽ trở thành một tấm danh thiệp xinh vô cùng ích cho tương lai của cô.
Đối với việc học chuyên ngành nào, là chuyện quan trọng nhất!
mà Đại Bảo như , cô cũng cưỡng cầu nữa.
Khi đứa nhỏ lớn lên, luôn độc lập tự do bay lượn!
"Được ," Thẩm Y Y , "Vậy sẽ học chuyên ngành kinh tế!""
"Vâng!" Đại Bảo nở nụ .
Ngoại hình của đứa nhỏ giống Lý Thâm, Nhị Bảo và Tiểu Bảo, nhưng nụ giống ba họ một chút nào, dịu dàng mang chút nhút nhát, khiến cho trái tim già như Thẩm Y Y thấy liền tan chảy!
Đại Bảo lo lắng: "Mẹ, con thể thi đó ?"
Lúc bé vẫn cho rằng sẽ đăng ký lớp thiếu niên, cho nên bé cũng nghiêm túc ôn tập, hệ thống kiến thức để chuẩn cho kì thi đại học...
"Chỉ cần con trả lời câu hỏi một cách nghiêm túc, lấy trình độ bây giờ của con, chắc chắn thể." Thẩm Y Y trấn an bé, hổ mà khoe khoang một phen, "Tất nhiên, thi nhiều điểm hơn , thể còn chút khó khăn!"
" ." Đại Bảo nghiêm túc phụ họa lời cô , "Mẹ lợi hại nhất, con chắc chắn thi nhiều điểm như !"
Thẩm Y Y bật , vẫn là Đại Bảo hiểu ý cô nhất, dỗ dành cô.
Nếu là Nhị Bảo, chừng còn bảo cô hổ!
cô rằng, những lời Đại Bảo đều là thật lòng!