Lý Đại Nha cảm thán: “Chúng đen, nếu trắng trẻo giống như Tiểu Bối và ba đứa cháu trai thì !”
Ngũ quan của nhà họ Lý đều tồi, chỉ là giống như cha Lý và Lý Đại Bân, bởi vì quanh năm việc ngoài đồng, khiến cho da dẻ thô ráp, mới khiến ngó lơ ngũ quan của họ.
Bây giờ Khoái Khoái Lạc Lạc đều di truyền ngũ quan của Lý Đại Nha, tướng mạo tuấn tú, chỉ là màu da giống Chu Phong Thu, đen.
“Con trai trắng như thế gì?” Chu Phong Thu quan tâm : “Đen một chút càng !”
“Cậu là con trai trắng, ?” Ngữ khí Lý Thâm âm u, ở bên ngoài vẫn bảo vệ con.
Chu Phong Thu sợ ngay, e thẹn: “Đương nhiên , thực đen trắng đều !”
Thẩm Y Y và Lý Đại Nha họ chọc , Lý Đại Nha tán gẫu: “Chị còn tưởng năm nay các em về!”
“Vốn dĩ định về.” Thẩm Y Y .
“Vậy quyết định về?” Lý Đại Nha: “Bởi vì vết thương của cha?”
“Có nguyên nhân .” Thẩm Y Y , họ về, nguyên nhân quả thực là bởi vì vết thương của cha Lý: “ ngoài vết thương của cha, thực chúng em còn đón cha tới thủ đô!”
“Đón tới thủ đô?” Lý Đại Nha ngẩng đầu, Chu Phong Thu đang ở bên chuyện với Lý Thâm cũng sang, vẻ kinh ngạc biểu lộ ngoài.
“Ừm, nếu cha đồng ý!” Thẩm Y Y : “Còn …chị cả, lão Chu, ý hướng đến thủ đô phát triển ?”
???
Chu Phong Thu và Lý Đại Nha còn phản ứng từ trong việc Thẩm Y Y bọn họ đón cha Lý đến thủ đô, Thẩm Y Y hỏi họ đến thủ đô khiến họ chấn kinh tại chỗ.
Mãi một lúc mới bình tĩnh : “Bọn chị tới thủ đô…thế , lắm nhỉ?”
Thẩm Y Y Lý Thâm.
Lý Thâm : “Em mở một xưởng phế phẩm quy mô nhỏ ở thủ đô, kinh doanh tồi, cho nên em mở rộng quy mô, nếu lão Chu nguyện ý , chúng thể cùng !”
“Xưởng phế phẩm?” Chu Phong Thu thẳng , sắc mặt cũng nghiêm túc lên.
Anh gần như là từ khi xã hội lăn lộn cùng với Lý Thâm, ngay cả loại chuyện “trộm gà bắt chó” ở chợ đen họ cũng từng qua, dĩ nhiên sẽ cảm thấy xưởng phế phẩm gì .
Hơn nữa Chu Phong Thu so với cha Lý, càng hiểu rõ năng lực của Lý Thâm, cũng tin tưởng Lý Thâm hơn.
“Ừm.” Lý Thâm đáp một tiếng, nhanh chậm giải thích: “Bây giờ đại khái ba mươi , nhưng phần lớn bọn họ đều là một những kẻ lang bạt tìm việc , khá nghiệp dư, đôi lúc cần ngoài đàm phán, tiện chú ý tới họ.”
Bây giờ quyền quản lý của xưởng phế phẩm ngoài Lý Thâm, còn Lưu Kiến Cương.
Lưu Kiến Cương quá nghĩa khí và thành thật, đặc biệt là em từ bên trong cùng , nếu Lý Thâm áp chế, Lưu Kiến Cương vốn quản .
Tướng quân dẫn dắt binh lính là tướng quân , khi quy mô của xưởng phế phẩm mở rộng, Lý Thâm thể ôm hết việc , vì , tìm một thể áp chế đám !
Trước đây Chu Phong Thu từng lăn lộn với Lý Thâm, đừng thấy ở mặt Lý Thâm và Lý Đại Nha sợ hãi, lúc nên nhẫn tâm vẫn nhẫn tâm!
“Cho nên Thâm em giúp quản lý?” Chu Phong Thu hỏi.
“Ừm.” Lý Thâm gật đầu, thực còn gọi Trần Cường, chỉ là vẫn tình hình bên phía Trần Cường.
Chu Phong Thu hiểu, nếu là đây, mặc kệ là dựa tình em giữa và Lý Thâm, là dựa hùng tâm tráng chí gây dựng sự nghiệp của , đều sẽ hề do dự đồng ý, chỉ là bây giờ…
Chu Phong Thu Lý Đại Nha, còn hai đứa con mới mấy tháng của .
Hai đứa con của còn nhỏ như , nếu ngoài việc, Lý Đại Nha chăm sóc xuể hai đứa con nhỏ như thế!
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/song-lai-toi-cung-chong-cu-nuoi-duong-cac-con-thanh-tai/chuong-292.html.]
Thẩm Y Y băn khoăn của Chu Phong Thu, đây quả thực là một chuyện khó giải quyết, bèn : “Nếu cha đồng ý tới thủ đô, các thể hỏi thử cha chăm con giúp .”
Kiến nghị của Thẩm Y Y, ngoài thể giúp Lý Đại Nha Chu Phong Thu chăm con, thực cũng lợi với cha Lý.
Hai họ đều là việc của đời, nếu đến thủ đô, đột nhiên nhàn hạ, lạ nước lạ cái, trẻ con giúp đỡ chuyển dời lực chú ý, ít nhiều thể xoa dịu cảm giác thích ứng khi rời xa quê hương.
Đương nhiên, nếu họ tới thủ đô hoặc chăm con giúp Lý Đại Nha, thì hết cách.
Chu Phong Thu và Lý Đại Nha , Chu Phong Thu : “Vậy chúng suy nghĩ một chút?”
“Được.” Thẩm Y Y , mặc kệ là cha Lý là Chu Phong Thu Lý Đại Nha, Lý Thâm và Thẩm Y Y đều cho họ đủ thời gian tự đưa lựa chọn.
Chơi ở nhà họ Chu một lúc, Thẩm Y Y bọn họ về.
Trước khi về, Thẩm Y Y và Lý Thâm tới nhà máy chế biến thịt một chuyến.
Bởi vì Tiểu Bối ở đây, tuy cô bé còn nhỏ, nhưng hiểu chuyện, tiện trắng trợn lấy đồ từ trong gian .
Thẩm Y Y bèn bảo Lý Thâm trông Tiểu Bối, nhà máy chế biến thịt.
Từ gian lấy ít thịt dê , định tối nay nấu canh thịt dê uống.
Lúc vòng đường, Thẩm Y Y chú ý đường, suýt chút đụng một , vội vàng xin : “Xin …”
“Y Y?” Đối phương chắc chắn hỏi.
“Đại Nữu?” Thẩm Y Y ngạc nhiên phụ nữ đang cõng gùi, sửa soạn một chút nhưng vẫn thể là Lâm Đại Nữu mắt, kinh ngạc hỏi: “Sao cô ở đây?”
Lâm Đại Nữu xung quanh, mơ hồ : “Có chút phức tạp, đang đợi , về với cô !”
Được!
Thẩm Y Y thấy hành vi của cô chút lén lút, cũng truy hỏi: “Vậy về .”
“Đi , lát nữa về sẽ tìm cô.” Lâm Đại Nữu .
“Được.” Thẩm Y Y , lúc một phụ nữ tới phía cô, lướt ngang qua, đó Thẩm Y Y , thấy Lâm Đại Nữu nhiệt tình chuyện với đối phương, từ trong gùi lấy một cái áo gấm mới.
…
Sau khi đến nhà, Lý Thâm và Thẩm Y Y cầm thịt dê tới nhà cũ.
“Sao mua thịt về ?” Mẹ Lý thấy thịt Lý Thâm xách trong tay: “Trong nhà còn nhiều.”
“Số thịt trong nhà đều là thịt khô, mua chút thịt tươi về.” Thẩm Y Y : “Hơn nữa con uống canh thịt dê!”
Mẹ Lý Thẩm Y Y ăn, chắc chắn nấu!
bà do dự : “ nấu!” Chủ yếu là sợ nấu dở!
“Con nấu.” Lý Thâm tiếp lời, đó nhận lấy thịt dê, đến nhà bếp!
Chẳng mấy chốc, trong nhà bếp bay mùi thơm.
Không chỉ là đám trẻ, ngay cả cha Lý cũng thường xuyên ngó sang nhà bếp.
Hà Chiêu Đệ trong phòng cũng .
Bây giờ tháng thai kỳ của cô lớn, cộng thêm bây giờ mùa đông cần việc, hầu hết thời gian đều là ở trong phòng.