5
 
Kiếp , khi kỳ nghỉ đông  bắt đầu, thế giới  rơi  tận thế băng hàn.
Cuối tháng, nhiệt độ bắt đầu giảm sâu từng ngày.
Đến tháng Hai, tuyết rơi  ngừng.
Ngay cả những thành phố miền Nam vốn ấm áp cũng tụt xuống âm ba mươi độ, những vùng khác tận âm năm mươi, âm bảy mươi, thậm chí  nơi xuống đến âm một trăm độ!
 
Thảm họa  kéo dài suốt hơn hai tháng.
Mãi cho đến lúc cô c.h.ế.t, nó vẫn  kết thúc.
Không ai  thể dự đoán   tai ương .
 
Khắp nơi,  c.h.ế.t cóng nhiều  đếm xuể.
Dù ở trong nhà ấm áp, thiếu lương thực cũng trở thành vấn đề sinh tử.
Giao thông và vận chuyển tê liệt,  thể mua  thứ gì.
Khi thức ăn cạn kiệt, nhiều  bắt đầu g.i.ế.c thú cưng, thậm chí g.i.ế.c cả   để ăn thịt mà sống sót…
 
Bạch Tâm Ý thề sẽ  bao giờ để bản  rơi   cảnh đó nữa.
Cô  chuẩn    thứ.
 
Cô mua dự trữ thật nhiều nhu yếu phẩm:
Gạo, muối, dầu, chăn áo giữ ấm, than, máy phát điện, và cả những thứ cần thiết cho Cầu Cầu, cho  bạn đồng hành nhỏ của cô.
 
Dường như Cầu Cầu đang ngày càng lớn lên.
Nếu   ôm    khít, thì giờ nó  dài , nặng hơn hẳn.
Bộ lông ngắn của mèo mướp cũng  trở thành lớp lông dài ấm áp.
 
Cô xoa đầu nó, khẽ hỏi:
“Cầu Cầu,  em lớn nhanh , lông cũng dài  nữa?”
 
Cầu Cầu dụi  lòng cô, phát  tiếng “grừ” khoan khoái:
[Chắc là Miêu Thần   thấy điều ước của em đó!]
[Để em lớn thành một con hổ thật oai vệ, bảo vệ chị nhé!]
 
Bạch Tâm Ý thấy tim  ấm lên, mỉm  dịu dàng.
Cầu Cầu, bảo bối của cô.
Lần , cô cũng nhất định sẽ bảo vệ nó!
 
6
 
Bạch Tâm Ý   mua sắm, tin nhắn WeChat  liên tục nhảy lên.
Trong nhóm phòng ký túc, Từ Lệ Lệ tag cô liên tục.
 
Từ Lệ Lệ: [Tâm Ý, đừng giận nữa  ? Cậu và  Hạo cãi  cũng là  của tớ.]
 
Từ Lệ Lệ: [Tớ   rốt cuộc   sai chỗ nào, nhưng tớ thật lòng   hòa với . Nếu   gì  hài lòng,  thể  với tớ mà.]
…
 
Hai cô bạn cùng phòng còn  cũng thi  tag cô,   khuyên giải cho Từ Lệ Lệ, lời lẽ đều ám chỉ rằng Bạch Tâm Ý đang  quá lên, rằng  là ở cô.
 
Bọn họ thật sự nghĩ cô   gì ?
Phòng ký túc  bốn , nhưng ba    lập thêm một nhóm riêng.
 
Trước đây, dù trong lòng  chút  thoải mái, Bạch Tâm Ý vẫn cố nhẫn nhịn.
 giờ đây, cô  thể chịu nổi nữa, dứt khoát rời khỏi nhóm.
 
WeChat riêng của Từ Lệ Lệ lập tức nhắn đến:
 
Từ Lệ Lệ: [Tâm Ý, rốt cuộc tớ  sai điều gì? Sao   đối xử với tớ như , hu hu hu.]
 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/song-lai-toi-cung-meo-con-vuot-qua-tan-the-bo-mac-ban-trai-va-co-ban-than-phan-boi/chuong-3.html.]
Từ Lệ Lệ: [Cậu  cho tớ  , tớ sẽ sửa, cũng sẽ cố để Cầu Cầu thích tớ hơn.]
 
Từ Lệ Lệ: [Đừng giận nữa  , Tâm Ý?]
 
Bạch Tâm Ý  hề trả lời.
 
Dù cô   gì, Từ Lệ Lệ cũng sẽ chụp  đoạn “van xin đáng thương” ,  mang sang nhóm nhỏ  để than vãn, khiến hai  còn   sang chỉ trích cô.
 điều khác biệt là, giờ đây Bạch Tâm Ý  còn bận tâm nữa.
 
Không  để cô  dây dưa thêm, Bạch Tâm Ý mở trang cá nhân của Từ Lệ Lệ, bắt đầu chụp  hàng loạt ảnh cô  khoe túi hàng hiệu, nước hoa, cùng đồ điện tử mới nhất.
 
Sau đó, cô gửi tất cả cho cố vấn học tập và mấy thầy cô phụ trách.
 
Bạch Tâm Ý: [Thưa thầy, em xin tố cáo. Sinh viên Từ Lệ Lệ lớp 2-3, vốn  thuộc diện hộ nghèo, nhưng  chiếm suất và nhận trợ cấp dành cho sinh viên nghèo.]
 
Bạch Tâm Ý: [(Tệp đính kèm)]
 
Bạch Tâm Ý: [Đây là ảnh các món đồ cá nhân cô  đăng  trang cá nhân. Ngoài , điện thoại cô  dùng cũng là hàng hiệu đắt tiền. Mong thầy và các lãnh đạo xác minh, chấn chỉnh  phong khí trong trường ạ.]
 
7
Cô  chỉ gửi tin riêng cho cố vấn và phòng giáo vụ, mà còn đăng thẳng lên mạng nội bộ của trường.
Những món đồ xa xỉ, hàng hiệu mà Từ Lệ Lệ khoe  trang cá nhân rõ ràng   thứ một sinh viên bình thường  thể mua nổi.
Thế nhưng, cô   đang nhận trợ cấp dành cho sinh viên nghèo.
 
Các bạn học nhanh chóng phẫn nộ:
 
[La Mer, Chanel, Burberry… Có nhầm  ? Thì   thật sự nghèo  là Bạch Tâm Ý !]
 
[Giờ chuẩn nghèo cao đến mức   ? Hay là con của lãnh đạo nào  sắp chỗ thế?]
 
[Có  cô  là  lớp  ? Cứ khoe cái  bạn trai “cao phú soái” của  suốt, hai năm  chẳng ai thấy mặt, chắc là chèo thuyền ngược c.h.ế.t  hả?~]
 
[Đừng  bậy! Suất trợ cấp đó là của cô  thật mà, mấy món  là bạn trai tặng, các  đừng  linh tinh!]
 
[Ơ kìa, bạn trai tặng nhiều thế ? Ai   “quà” đó là gì,  là… phí bao dưỡng?]
 
[Nói  là x.úc p.hạ.m con gái quá  đó!]
 
[Vậy thì đưa bằng chứng  . Nếu thật sự là sinh viên nghèo, mấy món  ở  ? Nếu là bạn trai tặng thì để    mặt chứng minh xem nào!]
 
Dù hai cô bạn cùng phòng cố bênh vực, Từ Lệ Lệ vẫn xóa sạch  bộ bài đăng trong vòng bạn bè.
Ảnh đại diện đổi thành màu trắng, dòng trạng thái biến thành bốn chữ lạnh lùng:
[Người trong sạch  cần biện giải.]
 
Bạch Tâm Ý bật chế độ “Không  phiền”  tất cả mạng xã hội, tập trung chuẩn  tích trữ hàng hóa.
Chuyện , cố vấn và giáo vụ chắc chắn sẽ mời Từ Lệ Lệ lên xác minh cặn kẽ.
Cô  sẽ   lo đủ loại giấy tờ, cầu xin khắp nơi, chẳng còn thời gian để gây phiền phức cho cô nữa.
 
Cầu Cầu tuy chẳng hiểu chuyện gì, nhưng vẫn đưa móng cào cào điện thoại cô:
[Cô chủ ơi, Cầu Cầu đói ,  ăn cá khô nhỏ,   thêm ít cỏ bạc hà nữa nha.]
 
Cầu Cầu giờ  to như một con ch.ó nhỏ, ngủ nhiều hơn, ăn cũng nhiều hơn .
Bạch Tâm Ý ôm lấy nó, xoa mạnh  lớp lông mềm mượt:
“Còn  gì nữa nào? Chị sẽ mua hết cho Cầu Cầu.”
 
Cô  mua thêm cho Cầu Cầu một chiếc khóa trường mệnh, đeo lên cổ nó.
 
Hy vọng kiếp , nó  thể mãi mãi ở bên cô.
Bình an, khỏe mạnh, sống thật lâu.