Trần Hạo quả nhiên  mềm lòng, còn định  sang mắng Bạch Tâm Ý.
 
 Bạch Tâm Ý  giành  :
“Về suất trợ cấp, đúng là   báo cáo,  thấy điều kiện sống của Lệ Lệ  vượt xa tiêu chuẩn hỗ trợ cho sinh viên nghèo, suất đó nên để cho  thực sự cần.
Còn chuyện cô      ‘quan hệ   đắn’…   ai cũng đều tò mò  đàn ông luôn tặng quà cho cô  là ai,  , để  cho   thấy!”
 
Mặt Trần Hạo lập tức tái mét,  xanh,   trắng, môi run run, chẳng thốt nổi lời nào.
 
Trong mắt Từ Lệ Lệ thoáng vụt qua một tia độc hận.
Dù hai  họ  sớm dây dưa mập mờ, cũng  dám công khai  mặt Bạch Tâm Ý.
 
Từ Lệ Lệ vẫn  dựa  sự trợ cấp của Bạch Tâm Ý, mà nhà Trần Hạo  cần hợp tác  ăn với cha  cô.
Nếu chuyện phản bội  vạch trần, họ  chỉ   khác khinh bỉ, mà còn mất cả lợi ích.
 
Trần Hạo từ nhỏ vẫn tỏ vẻ “ trai”, giờ  còn định lên mặt dạy dỗ cô.
 
Cầu Cầu  trong lòng Bạch Tâm Ý cuối cùng vẫn  nhịn nổi, gầm lên một tiếng:
“Gừ!!!!!!!!”
 
Bề ngoài trông chỉ như một con mèo bình thường, nhưng tiếng gầm   vang lên như tiếng hổ rống.
 
Từ Lệ Lệ sợ đến nhảy dựng, hét toáng lên:
“Á! Quái vật!”
 
Trần Hạo cũng tái mặt:
“Bạch Tâm Ý, rốt cuộc cô nuôi thứ gì thế ?”
 
Thấy hai   dọa, Bạch Tâm Ý liền nhân cơ hội, lạnh giọng đuổi khách:
“Trần Hạo, để  chìa khóa,   khỏi nhà  ngay!”
 
Hai  đối diện liếc  Cầu Cầu, ánh mắt vẫn đầy cảnh giác, bọn họ đành miễn cưỡng rời .
 
Trước khi bước , Từ Lệ Lệ còn giả vờ lo lắng :
“Anh Hạo, nếu con quái vật đó  hại Tâm Ý… chúng   nên báo cảnh sát ?”
 
Cô  rõ ràng cố tình  , trong khi  rõ Cầu Cầu quan trọng với Bạch Tâm Ý đến mức nào.
Bạch Tâm Ý giận dữ, đẩy mạnh cửa đóng sầm .
 
Trần Hạo  trả  chìa khóa, còn viện cớ rằng  “ cha  cô chăm sóc cô”.
Anh  là đàn ông, trong tay cô chẳng  gì để tự vệ,  sợ họ  hại Cầu Cầu, nên cô chỉ đành tạm nhẫn nhịn.
 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/song-lai-toi-cung-meo-con-vuot-qua-tan-the-bo-mac-ban-trai-va-co-ban-than-phan-boi/chuong-5.html.]
Cả  Bạch Tâm Ý mềm nhũn,  bệt xuống sàn, ôm chặt Cầu Cầu  lòng, trong lòng chỉ còn  nỗi tuyệt vọng.
Phải   đây?
 
Trần Hạo gần như  bao giờ dùng đến chìa khóa dự phòng của nhà cô, nên cô  quên mất chuyện .
Chẳng lẽ  , cô vẫn  thể thoát khỏi  phận  họ hút cạn, gặm nát từng chút một như kiếp  ?
 
11
Cầu Cầu an ủi Bạch Tâm Ý:
[Chủ nhân ơi, chị đừng , bọn họ thật  xa.]
 
Bạch Tâm Ý ôm chặt Cầu Cầu:
“Được, chị chỉ lo cho Cầu Cầu thôi, chị sợ bọn họ sẽ  hại Cầu Cầu.”
 
Cầu Cầu  hẳn lên, ôm lấy cổ Bạch Tâm Ý như một đứa trẻ:
[Đừng sợ, đừng sợ, Miêu Thần sẽ giúp chúng  mà. Em  lớn , sẽ sớm bảo vệ  chị thôi~!]
 
Ôm chặt Cầu Cầu ấm áp, Bạch Tâm Ý chôn mặt  bộ lông mềm mại của nó.
Nghe tiếng nó grừ grừ vui vẻ, Bạch Tâm Ý dần bình tĩnh .
“Cầu Cầu,  , chị nhất định sẽ bảo vệ em thật .”
 
12
Trong những ngày cuối cùng, Bạch Tâm Ý liên lạc với cha  qua điện thoại, cô bắt đầu kiểm tra  các phòng khác trong nhà.
 
Cô tìm thấy một căn biệt thự nhỏ ở ngoại ô thành phố. Vì vị trí khá hẻo lánh, các tiện ích sinh hoạt khác  độc lập và đầy đủ hơn. Hệ thống điện và nước đều riêng biệt, sưởi  sàn, lò sưởi, tất cả đều  đầy đủ. Mái nhà còn thích hợp để lắp pin năng lượng mặt trời, và biệt thự  tận hai tầng hầm, rõ ràng thuận tiện cho việc cải tạo.
 
Bạch Tâm Ý lập tức liên lạc với đội thi công, bảo họ đến đó sửa sang.
Ngày hôm , cô cùng Cầu Cầu rời khỏi nhà, mang theo  bộ vật dụng và chuyển đến biệt thự mới.
 
Công cuộc chuẩn  cho tận thế mỗi ngày của cô đều  vất vả. Cô thuê hai nhóm thợ,  ngày đêm, và luôn theo sát tiến độ thi công, cải tạo từng chi tiết. Toàn bộ biệt thự  trang  thêm vật liệu giữ ấm, thậm chí nhiều hơn gấp vài  so với tiêu chuẩn thông thường. Cô mua thêm chăn, than, và  vật dụng giữ ấm cần thiết. Các cửa sổ và cửa    chỉ  cách nhiệt mà còn tăng cường các biện pháp an .
 
Nhờ kinh nghiệm   khi Trần Hạo đột nhập  nhà, Bạch Tâm Ý còn trang  thêm nhiều dụng cụ phòng . Các thợ thi công   đều thấy lạ lẫm, nhưng cô chỉ  với họ rằng mùa đông  sẽ cực kỳ khắc nghiệt,  thể xảy  bão tuyết,  chuẩn  đủ thực phẩm và giữ ấm. Có   theo nhưng nhiều  vẫn  khinh bỉ, cho rằng cô đang tưởng tượng về ngày tận thế.
 
Bạch Tâm Ý đành  ẩn danh đăng những bài cảnh báo lên mạng, nhưng hầu hết   đều chế giễu cô là “kẻ hoang tưởng”. Cô chỉ đành bất lực đặt điện thoại xuống.
 
Dù cha  cô cũng  thật sự tin  những gì cô , nhưng vài ngày tới họ sẽ trở về để đón Tết.
Lúc , Bạch Tâm Ý chỉ  thể tự lo cho bản  và Cầu Cầu.
Duy chỉ  một điều chắc chắn, cô  bảo đảm cả hai sống sót, an , qua mùa đông khắc nghiệt sắp tới.
 
13
Sau hơn mười ngày, việc cải tạo biệt thự cuối cùng cũng  tất.
Bố  cô  bay về, bước  biệt thự, cả hai đều sửng sốt.
Dù    tin  chuyện cực hàn sắp xảy , họ vẫn  ở bên cô con gái nhỏ, cùng cô   thứ điên rồ.