Chung Bảo Ý  ngờ rằng Mao Lệ Hoa sẽ chủ động nhắc tới chuyện , nhưng cô  sẽ  chủ động thừa nhận: “Lúc  con  , nhưng nhờ chị dâu  con mới , con  nghĩ nhiều  như .”
Mao Lệ Hoa cảm thấy Chung Bảo Ý đang  dối, là cô   ly hôn,   đó chắc chắn cô   tìm hiểu, lúc  cô    chắc chắn là vì  lừa tiền: “ thấy   như thế? Cô  nhiều sách như , lúc  còn   ở Cung Tiêu Xã, còn từng ly hôn,   thể  ?”
Chung Bảo Ý   cãi  với họ, bây giờ phía nhà họ Hà    rõ , tiền cũng  mượn ,  chỉ  thể khởi tố ly hôn, cho nên cắn răng giải thích: “Chị dâu,  ở trong tù mười mấy năm, bên ngoài phát triển nhiều như     thể  hết tất cả chứ, nếu bây giờ chị  giúp  hỏi ,   khởi tố ly hôn là  ,  điều khởi tố chắc chắn cần chút tiền, chắc chị cũng ?”
Mao Lệ Hoa đang cảm thấy chắc chắn là Chung Bảo Ý  , nhưng cô   thừa nhận, bọn họ cũng  còn cách nào.
May mắn Chung Lệ Mao  kể khổ với bạn một chút, nếu  cả nhà   Chung Bảo Ý hại chết!
Cô  hừ lạnh trong lòng một tiếng: “Vậy tốn tiền thì cũng  tốn tới hai ngàn tệ  nhỉ?   hỏi , nhiều lắm  quá một trăm tệ!”
Chung Bảo Ý   tới hai ngàn tệ, nhưng mà khởi tố cần thời gian, cụ thể tốn bao nhiêu tiền, tốn bao nhiêu thời gian thì  ai ?
 cô     chuyện, bởi vì  cũng vô dụng.
Phùng Thu Bình  cô  : “Vậy con  hỏi thử xem tốn bao nhiêu tiền,  trả cho con.”
Vì thế, chuyện vay tiền cứ  mà trôi qua.
Bọn họ cảm thấy vui vẻ, nhưng mà Chung Bảo Ý   cách nào vui vẻ, quá trình khởi tố ly hôn chắc chắn sẽ phức tạp và kéo dài, cô   thể   ngoài  công, chỉ  thể tạm thời ở  nơi  tìm một công việc sống qua ngày để chuẩn  tố tụng thời gian dài.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/song-lai-tro-ve-ly-hon-tra-nam-ket-hon-chop-nhoang/chuong-253.html.]
Dù cô   vui thì chuyện cũng vẫn  , cho nên cô    tìm  hỏi trình tự, tìm đủ hồ sơ, mãi cho đến mùng năm năm , cuối cùng cô  mới chuẩn  đầy đủ  thứ.
Lúc  cô   hỏi, mùng sáu bên tòa án sẽ   trực ban, cho nên buổi tối cô  sắp xếp đồ  túi, kiểm tra   thứ xác nhận  thiếu mới yên tâm ngủ.
 dù  cũng là  đầu tiên tố tụng, cô  mất ngủ, cứ lăn qua lộn  tới năm giờ sáng mới ngủ, ngày hôm  thức dậy từ sớm,  khi ăn cơm sáng cô    đón xe.
Đầu năm  quá đông , xe cũng  đông, cô  nhanh chóng lên tới thị trấn, ngày thường lượng   huyện tương đối đông, cho nên  khi xuống xe cô  lập tức chạy  đổi xe.
 trùng hợp đến mức như cố ý sắp đặt, còn  kịp đến gần chiếc xe, cô   đụng  đoàn  nhà họ Tưởng!
Xe  huyện còn  chạy, Tưởng Chính Hoa  cạnh chiếc xe đưa tay chỉnh  khăn quàng cổ cho  phụ nữ  mặt,  đó đột nhiên  hôn nhẹ một cái lên mặt  phụ nữ,  thể là vì  hổ mà  phụ nữ  rộ lên, ngón tay thon chọt lên eo  đàn ông, gò má trắng nõn cũng từ từ đỏ ửng.
Chung Bảo Ý dừng bước chân,   tại ,  thể là vì mấy ngày tết qua cô  luôn cố nhịn, chịu đựng ánh mắt khác thường của  trong thôn, chịu đựng thái độ châm chọc của Mao Lệ Hoa, và chịu đựng những câu hỏi tò mò ngây thơ của cháu gái, cho nên lúc  cô   nhịn  mà ứa những giọt nước mắt to tròn như hạt đậu.
Cô    tiếp, cô   bao giờ   chung một chuyến xe với cả nhà họ nữa, cho dù một lát nữa đến huyện,  thể tòa án sẽ tan , khiến cô  muộn một ngày tố tụng, cô  cũng   chạm mặt với Giang Nguyệt Vi…
Khoảnh khắc cô  yêu đương với Hà Hiểu Phong thì cô   thua, thua bởi bản  , nếu   lúc  cô  từ bỏ Tưởng Chính Hoa,  thì  phụ nữ bên cạnh Tưởng Chính Hoa chính là cô .
 mà  đời  vĩnh viễn   nếu, đường  lựa,  quỳ cũng   cho xong.
HOÀN