Sống Lại Trở Về, Ly Hôn Tra Nam, Kết Hôn Chớp Nhoáng - Chương 42

Cập nhật lúc: 2025-05-14 08:10:10
Lượt xem: 239

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/Vt6cHAxjv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Bình thường con gái nếu mặt đều là buổi sáng, ở nhà đẻ ăn cơm trưa liền trở về, như , nghĩ thầm, bữa cơm chùa thì tại ăn, vì thế tất cả đều đồng ý.

Lý Mỹ Ngọc khi khen ngợi một hồi thì cảm thấy mỹ mãn về nhà, khi về đến nhà, bà mang nồi niêu xoong chảo trong nhà kì cọ, rửa sạch sẽ, cơm cũng nấu xong, chỉ chờ Giang Nguyệt Vi mang theo con rể mới mang thịt cá về nhà cho nồi.

lạ là từ sáng sớm mặt trời mọc bà đợi, đợi đến mười giờ đến hơn mười hai giờ, Giang Nguyệt Vi ngay cả bóng cũng , theo lý thuyết thì nhà họ Tưởng là nhà xe đạp, qua một chuyến cũng sẽ trì hoãn quá lâu, nhưng lâu mà vẫn thấy đến.

Trần Hồng Yến cảm thấy gì đó đúng, Giang Nguyệt Vi và Hà Hiểu Phong đến sớm, theo lý mà thì thời gian trì hoãn cũng đến , Lý Mỹ Ngọc liền hỏi: “Mẹ, ngày mà cô xuất giá, với cô là khi nào thì bọn họ trở về ?”

Lý Mỹ Ngọc chờ đến trong lòng chút phiền não: “Không , nhưng dù thì nó cũng kết hôn một , khi nào thì trở về chứ?”

Giang Hướng Quân trầm giọng : “Có quên ? Hay là chúng đợi thêm chút nữa?”

Lý Mỹ Ngọc nghĩ tới nghĩ lui, cũng chỉ khả năng , trong lòng thở dài: “Đứa nhỏ c.h.ế.t tiệt , mặt là chuyện lớn như cũng thể quên, chúng cứ chờ nó một chút .”

Giang Nguyệt Hà ở một bên yên lặng lên tiếng, cô bé chỉ cảm thấy chị gái quên, hẳn là trở về và cũng sẽ trở về, cô bé cũng nhà chính xem trò hề, liền dậy trở về phòng.

Mấy khác đợi, kết quả đợi Giang Nguyệt Vi đến, đợi mấy mà Lý Mỹ Ngọc sáng sớm gọi tới ăn cơm.

Một đám tới trong phòng vắng ngắt, nào bóng dáng cô gia mới, liền hỏi: “Hai bọn họ vẫn còn tới ? Sao mà lâu ?”

Tuy rằng chỉ là một câu vô cùng đơn giản mà thôi, nhưng Lý Mỹ Ngọc hổ chịu nổi, nhưng bọn họ đều đến, bà chỉ thể gượng , kiên trì : “Đường xa lắm, chắc chúng còn chờ một lát, nghỉ ngơi , chắc một lát nữa hai đứa nó mới đến đây.”

Hôm nay cả tập thể đội sản xuất nghỉ ngơi, mấy cũng việc gì , cũng .

Ngồi ở Nhà họ Giang tán gẫu chờ rể mới của Lý Ngọc đến, nhưng hơn một giờ trôi qua, cũng qua buổi cơm trưa, bọn họ cái gì cũng thấy.

Mấy bọn họ vốn là bụng rỗng mà đến, hiện tại kéo dài như , liền càng đói bụng, rốt cuộc nhịn , liền Lý Mỹ Ngọc hỏi - -

“Chuyện gì xảy , đường cũng xa a, nhà họ Tưởng xe đạp ? Sao lâu ?”

“Trước đó Nguyệt Vi khi nào thì đến ?”

“Có con gái bà bận nên về ?”

Vừa thấy bọn họ Giang Nguyệt Vi , Lý Mỹ Ngọc sửng sốt, cầm lấy nọ liền hỏi: “Nó gì thế? Nó từ khi nào?”

Người nọ hình như cũng đến chuyện , liền : “Ngày hôm qua, lúc công xã thì thấy con gái bà ở trong tiệm cơm a, việc các ai ?”

Lời , Lý Mỹ Ngọc chỉ cảm thấy bên tai ong một tiếng, sắc mặt nhất thời liền nhịn , đứa con gái lớn của bà thế mà tự tìm việc ?

là chuyện lớn như , cô cho bà ? Bởi vì hôm nay , cho nên Giang Nguyệt Vi vốn cũng ý định mặt?

Mấy thấy cả đám nhà họ Giang đều đổi sắc mặt liên tục, liền bữa cơm trưa hôm nay của nhà họ Giang ăn, cho nên tùy tiện tìm cái cớ nào đó nhao nhao rời .

Sáng sớm, Lý Mỹ Ngọc còn vui vẻ thảo luận Giang Nguyệt Vi bao nhiêu hiếu thuận, bao nhiêu ưu điểm, con rể mới bao nhiêu hào phóng, bà còn mời tới nhà ăn cơm, nhưng kết quả bây giờ bà mất hết mặt mũi mặt như .

Đoán chừng ngày mai, tất cả sẽ lấy đề tài chê .

Lý Mỹ Ngọc thèm để ý Giang Hướng Quân khuyên can, lúc liền nhấc chân chạy tới công xã, bà tìm Giang Nguyệt Vi hỏi cho rõ ràng, tại như , tại về, tại cho nhà họ Giang mất mặt như mới chịu ?

Lúc bà đến công xã gần năm giờ, đây chính là giờ cơm, Giang Nguyệt Vi thấy bà đột nhiên xuất hiện, cũng chút kinh ngạc, sợ lúc cô gọi ở trong tiệm cơm cãi ầm ĩ, vì thế liền theo bà ngoài chuyện.

Lý Mỹ Ngọc đứa con gái lớn mắt , mới hai ngày gặp mà thôi, cả cô cứ như đổi hết , một cỗ cảm giác xa lạ càng ngày càng mạnh, bà chút quen khi thấy cô.

bây giờ những điều thì cũng quan trọng nữa, bà chỉ thở dài và hỏi: “Bây giờ con đang việc ở đây ?”

Giang Nguyệt Vi liếc bà một cái: “Ừ.”

Lý Mỹ Ngọc: “Chuyện xảy từ khi nào?”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/song-lai-tro-ve-ly-hon-tra-nam-ket-hon-chop-nhoang/chuong-42.html.]

Giang Nguyệt Vi: “Hôm qua.”

Lý Mỹ Ngọc hỏi: “Cho nên hôm nay hai đứa cũng ý định về nhà mặt ?”

Giang Nguyệt Vi lạnh nhạt ừ một tiếng: “Không ý định.”

Ngày xuất giá, Lý Mỹ Ngọc rõ ràng nhắc nhở cô mặt, cô lúc cũng đáp ứng, nhưng là hiện tại cô tự ý định trở về, Lý Mỹ Ngọc trong lòng nhất thời cảm giác như đùa giỡn, thiếu chút nữa liền rống lên: “Vậy tại mày với tao?”

Giọng của bà chút lớn tiếng, lúc là giờ cơm, tầm mắt của mấy qua đường cứ luôn về phía bên .

Ánh mắt Giang Nguyệt Vi động, thản nhiên: “ , thời gian .”

Nghe giọng điệu thản nhiên như chuyện gì của cô, bộ dáng quan tâm bà bao nhiêu mất mặt, Lý Mỹ Ngọc thiếu chút nữa là thở, hít một : “Mày thời gian thể gọi điện thoại đến đại đội cho tao mà, mày tìm công việc cũng với tao một tiếng nào, về nhà cũng bảo một câu với tao, Giang Nguyệt Vi, rốt cuộc mày như tao mắt ?”

Thanh âm Giang Nguyệt Vi trong trẻo nhưng lạnh lùng: “Không .”

Thanh âm dứt khoát lưu loát, một tia do dự, Lý Mỹ Ngọc nhất thời sửng sốt: “Mày mới cái gì?”

Giang Nguyệt Vi Lý Mỹ Ngọc, giọng lạnh lùng: “ , bây giờ trong mắt còn như bà nữa.”

Nói xong, cô tiếp tục: “Lúc ly hôn bà cứ luôn khăng khăng đồng ý, nếu ly hôn sẽ nhận con của nhà họ Giang, bảo cút khỏi nhà đừng về nữa, hiện tại cũng ly hôn, cũng cút , cút đến nhà họ Tưởng, cũng cút trở về, bà mắng bất hiếu cũng , đoạn tuyệt quan hệ cũng chẳng , những ý kiến mà còn thể tiếp nhận, tóm , cả nhà bà về cần đến phiền nữa, nếu bà đến phiền thì vẫn sẽ những lời thôi!”

Giang Nguyệt Vi xong, cũng quản sắc mặt Lý Mỹ Ngọc lúc xanh đỏ đan xen, xoay dứt khoát rời .

Sau đến chuyện của nhà họ Giang, ngoại trừ chuyện của Nguyệt Hà, cô sẽ bao giờ quản nữa, cả nhà bọn họ thích thế nào thì thế đó! Cô quan tâm nữa.

Sau khi Giang Nguyệt Vi tiệm cơm thấy Lý Mỹ Ngọc đuổi theo trong lòng liền chút lo lắng, dựa theo tính tình của Lý Mỹ Ngọc, mặt nhiều như tự nhiên sẽ nhịn mà tìm tới rõ ràng, nhưng hôm nay là tình huống gì, bà đuổi theo.

Có chút bình thường cho lắm!

mà, cũng thể là do bà đuổi theo kịp. Hiện tại vẫn đến giờ tan tầm Giang Nguyệt Vi thiết nghĩ cô vẫn nên tính toán thêm một ít kế sách đối phó, để lúc nữa lỡ như bà đột nhiên phát điên còn cái mà dùng, nhưng mãi đến khi tan tầm, Tưởng Chính Hoa đến đón cô , cô cũng thấy bóng dáng Lý Mỹ Ngọc .

Giang Nguyệt Vi chút lo lắng, cô sợ Lý Mỹ Ngọc sẽ đem chuyện với chồng họ Tưởng của cô.

Tưởng Chính Hoa khi cô kể xong vô cùng kinh ngạc, nghĩ tới phụ nữ luôn luôn ôn nhu như cô sẽ những lời tàn nhẫn như , nhưng mà cô , vợ , cũng thích, cho nên liền : "Nói , em nên như từ sớm, chỉ là đường đến đây cũng thấy bà .”

Xem Lý Mỹ Ngọc hẳn là trở về , Giang Nguyệt Vi lúc mới thở phào nhẹ nhõm một cái, hiện tại cô cùng Tưởng Chính Hoa kết hôn, cô chỉ sống , hy vọng bất kỳ kẻ nào đến quấy rầy cuộc sống mới của , nhất là nhà họ Giang và đặc biệt là Lý Mỹ Ngọc!

Lý Mỹ Ngọc loại dễ chuyện như , cô : "Vậy mấy ngày nay các ở nhà chú ý nhiều một chút, em sợ bà sẽ tìm nhà các gây chuyện.”

Tưởng Chính Hoa mỉm : "Em yên tâm, nếu bà dám tìm , nhất định sẽ chiếm thế hạ phong, chắc chắn sẽ giúp chúng chuyện.”

Giang Nguyệt Vi ậm ừ một tiếng, nhảy lên ghế của chồng .

Bận rộn một ngày, khi về đến khách sạn cơm tối xong Giang Nguyệt Vi liền nhanh chóng tắm rửa về phòng nghỉ ngơi, lúc mới tám giờ, còn về phòng, tóc cô còn khô nhưng thứ gì thể giải trí, nên cô dứt khoát đem sách mua đây lấy học tập.

Có thể là do lâu chạm sách nên đầu óc chút chậm chạp, một hồi, cô cảm thấy nội dung của trường trung học cơ sở thật sự khó a, sơ qua chữ thì tựa như thể hiểu, nhưng khi chúng nó cùng một chỗ hiểu là ý gì, xem còn học thêm mới .

Nghĩ như , cô chợt nhận gặp một vấn đề nan giải, hiện tại cô và Tưởng Chính Hoa kết hôn, nếu thật sự học, việc cần với một tiếng mới .

Đang nghĩ ngợi, cửa phòng bỗng truyền đến động tĩnh, chỉ thấy chồng cô mặc áo vest màu xám xuất hiện gõ cửa, cơ bắp cánh tay phồng lên, đường cong lưu loát, cả tản một loại khí thái đàn ông kiên nghị.

Không vì cái gì, thấy ăn mặc như , Giang Nguyệt Vi liền cảm giác trong khí đột nhiên tràn ngập một loại khí tức cho vô cùng khẩn trương, cô vội vàng đem sách cất , dậy bò lên giường.

Tưởng Chính Hoa cô hạ eo nhỏ bò qua, cái m.ô.n.g vểnh lên, sống lưng thon dài vì khom xuống đường cong thắt lưng càng thêm mảnh khảnh mềm mại, chỗ trống thắt lưng còn đang lắc lư.

Yết hầu trong cổ họng bất giác lăn lên xuống, nặng nề hít sâu một , ép buộc chậm rãi qua, liếc mắt thấy quyển sách cô đặt bàn trang điểm cũng thuận tay lật lên, lúc thấy là sách giáo khoa trung học cơ sở liền nghi hoặc một chút: "Em đang xem sách trung học cơ sở ?”

Giang Nguyệt Vi còn buồn bực vì mở miệng như thế nào, hiện tại chủ động nhắc tới, cô liền ừ một tiếng: "Em học xong tiểu học , cảm giác sách là chịu , cho nên khi thấy sách liền mua, tự học một chút.”

" mà… em chỉ sách văn và chính trị, trong hiệu sách dường như sách giáo khoa khác nữa, em cũng nơi nào để đến mua, thể giúp em mua thêm ?”

Loading...