Sống Lại Trở Về, Ly Hôn Tra Nam, Kết Hôn Chớp Nhoáng - Chương 59
Cập nhật lúc: 2025-05-14 23:50:45
Lượt xem: 189
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Anh lặng lẽ quan sát chị dâu qua tấm gương, dáng dấp thật dễ , vóc dáng nhỏ nhắn xinh xắn, lời cũng ôn nhu, dễ dàng khiến cho đàn ông sinh ý bảo hộ, khó trách Tưởng doanh trưởng dễ dàng lâm tổ ấm dịu dàng như .
Xe từ từ rời thành phố, lái ngoài, đường núi gập ghềnh như Giang Nguyệt Vi tưởng tượng, vẫn khá rộng rãi, lái xe nửa tiếng thì trụ sở, đó rẽ trái rẽ mấy , nhanh dừng căn hộ hai tầng.
Ba nhanh xuống xe, Giang Nguyệt Vi thấy bảng hiệu ở lầu một ba chữ nhà khách, cô cầm theo hành lý theo bọn họ tới phòng khách ở lầu một, Tưởng Chính Hoa sớm chào hỏi xong, chỉ tiến lên đăng ký đó gác cổng liền đưa chìa khóa cho .
Nơi tựa hồ nào, Giang Nguyệt Vi theo trực tiếp lên lầu hai cũng đụng nào, bọn họ dừng cửa phòng trong cùng, nhanh mở cửa , khi để đồ vật xuống, với Châu Lập Dương: “Anh về , nơi tự chúng dọn dẹp là .”
Châu Lập Dương lập tức cúi chào, đó Giang Nguyệt Vi: “Thế chị dâu, đây?”
Giang Nguyệt Vi nghĩ nghĩ, đó từ trong bọc lấy một hộp bánh ngọt mua ở công xã: “Anh cầm lấy , cám ơn tới đón chúng .”
Châu Lập Dương ngại ngùng chịu nhận lấy, Tưởng Chính Hoa trừng mắt liếc một cái: “Chị dâu đưa cho, thì cứ cầm lấy .”
Châu Lập Dương liền nhận một điều, doanh trưởng của bên phe của vợ, nếu như lấy, đoán chừng chị dâu vui vẻ, doanh trưởng trừng, thế là lập tức nhận lấy: “Vậy cám ơn chị dâu, chuyện gì về cứ việc gọi nha.”
Chờ Châu Lập Dương , hai liền dọn dẹp, gian phòng lớn, một đồ đạc, mà qua mấy ngày cô sẽ dọn , cho nên cất kỹ đồ vật trải ga giường coi như dọn dẹp xong.
Tưởng Chính Hoa : “Tất cả những nhà của bộ đội đến thăm đều tạm trú ở đây, nên an , tạm thời em cứ ở chỗ , buổi sáng hỏi qua , hai ngày chúng sẽ dọn hộ gia đình.”
Anh xong liền lôi kéo cô chỗ cửa sổ, đó chỉ chếch phòng ở phía đối diện cách đó xa và với cô: “Chỗ đó là hộ gia đình.”
Giang Nguyệt Vi theo đầu ngón tay của , thể thấy mấy hàng nhà lầu hai tầng, bên trong ít đang , xem náo nhiệt, cô cũng vui vẻ theo: “Hiện tại chúng cần chuẩn mua chút đồ dùng trong nhà ?
“Đồ dùng trong nhà cần, đều chuẩn xong.” Tưởng Chính Hoa : “ nồi bát vẫn mua, ngày mai dẫn em tới trường học báo cáo tiện thể chúng mua luôn.”
Nói đến nồi bát, lập tức đưa tay thoáng qua thời gian, đến giờ cơm, vốn chỉ mang phụ nữ nhà ăn ăn cơm, nhưng nghĩ tới sức lực của đám đại lão gia ăn cơm, lập tức đổi ý, để cô đóng cửa chờ ở chỗ , mua cơm về.
Sau khi , ánh mắt của Giang Nguyệt Vi về phía căn hộ gia đình, trong óc của cô chậm rãi hiện lên khung cảnh sinh hoạt khi hai ở, khi đó Nhà họ Giang, Nhà họ Hà, khác quấy rầy, cũng chỉ hai bọn họ, đến lúc đó ngày ngày ở chung một cho đình lấy , chắc hẳn nhanh cô sẽ nhỉ?”
Trong lòng nghĩ như , cô vô ý thức đưa tay lên sờ soạng bụng của một chút, sẽ ?
Anh nhanh mang cơm trở về, đồ ăn của bộ đội vẫn nhiều thịt, nhưng cũng thể bởi vì nấu cơm tập thể, cho nên cảm giác thật sự khiến con cảm thấy lòng chua xót, giống như hầm bừa loạn lên.
Cô đống rau xanh chín quá lửa trong chén, hận thể ngày mai ở ở căn hộ gia đình để mở cho một căn bếp nhỏ, để ngày ngày ăn ngon, để buổi tối sức sớm sinh một em bé.
Càng nghĩ càng lệch lạc, Giang Nguyệt Vi nghĩ tới nữa, chỉ nhanh chóng ăn cơm trong chén.
Bởi vì báo cáo cho bộ đội, nên khi tối muộn ngủ ở chỗ , sáng sớm hôm , Giang Nguyệt Vi theo xe hôm qua tới trường học báo cáo.
Ngày lớp học ban đêm chủ yếu là xóa mù chữ cho nông dân, nhận nhiều công nhân học, nay khi tin về việc luyện thi đại học trở , nhiều thể tìm trường học chính thức, nhưng để nộp hồ sơ thi đại học năm nay, nên gấp gáp tìm nơi ôn tập, vì thậm chí thời gian học giới hạn chỉ ban đêm.
Hơn nữa, ngoại trừ năm nay nguồn thi đại học ở bên ngoài, sang năm đến tháng bảy cũng sẽ kỳ thi tuyển sinh đại học, cho nên lớp học ban đêm còn đặc biệt khóa thi đại học chuyên sâu, chuyên chú kì thi tuyển sinh đại học năm nay và sang năm.
Giang Nguyệt Vi vì ý nghĩ chu đáo như thế mà sợ ngây , bởi tình huống của cô khá phức tạp, kết hôn, hết năm cũng hai mươi hai, cũng khả năng học từ cấp sơ trung đến cao trung, cho nên ý tưởng của trường học thích hợp với cô.
Bởi vì Tưởng Chính Hoa chào hỏi với lớp học ban đêm, cho nên bọn họ nhanh gặp hiệu trưởng, hiệu trưởng xem hết những bài thi mà Giang Nguyệt Vi tự ở nhà, nhân tiện : “Cân nhắc đến việc cô mới chỉ học xong tiểu học, so với toán học thì ngữ văn tương đối hơn, cho nên chúng đề nghị cô nên học chuyên về khoa văn, nhưng trong hai năm nay thi đại học hẳn nhiều, cho nên cô càng cố gắng hơn khác một chút.”
Lời của hiệu trưởng kỳ thật rõ ràng, Giang Nguyệt Vi chỉ mới học xong tiểu học, nền tảng chênh lệch nhiều so với khác, cô cần cố gắng hơn nữa, đối với cô, khoa văn tương đối dễ hơn một chút so với khoa học tự nhiên, cho nên cô dị nghị gì với hiệu trưởng, đương nhiên nếu như đến lúc đấy thi đậu tính .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/song-lai-tro-ve-ly-hon-tra-nam-ket-hon-chop-nhoang/chuong-59.html.]
Sau khi cùng hiệu trưởng trò chuyện xong, bọn họ nhanh chóng thủ tục nhập học, quyết định chờ khi tới nhà mới liền chính thức lên lớp, hai ăn cơm trưa, ăn cơm xong tới gần Cung Tiêu Xã mua đủ những thứ nhà mới cần mới xe tới họp ở nhà khách trụ sở.
Lúc đến trụ sở, sắc trời cũng sớm, bởi vì giữa trưa ăn cơm ở bên ngoài , Tưởng Chính Hoa tới nhà ăn của bộ đội mua cơm, khi cơm nước xong, trở về báo cáo.
Đi tới cửa, nghĩ tới cái gì, đó liền đóng cửa sổ bên cạnh cửa , với Giang Nguyệt Vi: “Đêm nay thể ngoài, em ngủ một , ngày mai nếu thể tới liền tới, thể tới thì sẽ bảo Châu Lập Dương đưa cơm cho em, ban đêm khi ngủ em nhất định đóng kỹ cửa sổ , ở đây an , em đừng sợ.”
Nói xong, bỗng nhiên dừng một chút: “Nếu em thực sự vẫn sợ hãi, hãy đặt con d.a.o chúng mua hôm nay ở bên giường, như trong lòng sẽ an tâm hơn.”
Giang Nguyệt Vi lẽ thể cẩn thận , nhưng lời phía liền bật , cô bước tới: “Ở đây chính là trụ sở của bộ đội mà, còn thể đột nhập nhà ??”
Tưởng Chính Hoa ho nhẹ: “Hẳn là , thế nhưng vẫn để phòng, dù ở đằng mấy căn hộ gia đình, ai cũng thể chắc chắn rằng ở bên trong đều là .”
Giang Nguyệt Vi là trùng sinh, hiện tại cái gì cô cũng sợ, cô giận một cái : “Em cũng chẳng trẻ con, mà ngủ hai đêm, sợ cái gì?”
Tưởng Chính Hoa khuôn mặt hồn nhiên của cô, đôi mắt đen nhánh đen nhánh long lanh nước chằm chằm , tựa như cố ý câu dẫn con , thế nên ôm cô trong ngực, cúi đầu hung hăng hôn một cái.
Khi Châu Lập Dương vội vàng tới nơi đón , thấy cặp vợ chồng thấy cặp đôi hôn kịch liệt đến mức , một đại nam nhân từng kết hôn, đỏ mặt tại chỗ, chỉ sững sờ ở nơi đó gì.
Hai cẩn thận lén nhanh liền lấy tinh thần, Giang Nguyệt Vi trực tiếp đem đẩy ngoài cửa, hận thể đem đầu chôn xuống mặt đất: “Anh mau .”
Tưởng Chính Hoa ho nhẹ, trừng mắt liếc thông tín viên đang ngần của : “Còn ?”
Lúc Châu Lập Dương mới phản ứng , đỏ mặt xoay rời .
Tưởng Chính Hoa Giang Nguyệt Vi: “Vậy báo cáo nhé?”
Giang Nguyệt Vi gật gật đầu, , lúc mới đóng cửa , gần đây nơi nào đến thăm , cho nên yên tĩnh, nên xong việc, trời còn tối, cô liền lấy sách giáo khoa sơ trung .
Có lẽ đó là do kinh nghiệm mà cô từ việc trùng sinh, cô cảm thấy học ngữ văn sơ trung và lịch sử vẫn còn khá , xem cũng lao lực lắm, ngữ văn chủ yếu nhất là đều học thuộc những bài thơ cổ, cô cảm thấy ký ức của vẫn , lịch sử đối với cô mà càng dễ dàng hơn, mà toán học khó một chút.
Hiện tại thời gian học tập gấp gáp, trời tối, cô đốt lên ngọn nến để tiếp tục sách, mãi cho đến khi thấy mười một giờ mới ngủ.
Ngày thứ hai khi rời giường, Giang Nguyệt Vi tiếp tục lấy sách , và ghi chép, thấy điều gì hiểu liền chép , quyết định chờ khi tới học thêm thì tìm cô giáo giải đáp, mà cả ngày hôm nay cũng tới, giữa trưa và ban đêm đều do Châu Lập Dương tới đưa cơm cho cô, cô khó một ngày yên tĩnh sách.
Bên Giang Nguyệt Vi an tĩnh và yên bình, nhưng Lý Mỹ Ngọc ở bên công xã Hồng Tinh tức giận đến mức nổ phổi.
Lần Giang Nguyệt Vi mắng về , trong lòng Lý Mỹ Ngọc vẫn kìm nén bực bội, Nhà họ Hà xảy chuyện, bà vẫn tìm một cơ hội để Giang Nguyệt Vi thừa nhận lầm của , thậm chí giả bệnh cũng , thế nhưng Giang Nguyệt Vi một mực chẳng quan tâm gì tới bà .
Người trong đội tựa hồ cũng nhận quan hệ giữa bọn họ , tự nghị luận ít, dù vẫn là m.á.u mủ ruột thịt, Lý Mỹ Ngọc quyết định vứt bỏ mặt mũi xuống chủ động tìm cô cầu hoà, ai khi tới công xã mới vài ngày cô sớm việc ở tiệm cơm.
Thế nhưng đây cũng chuyện hệ trọng gì, dù khi cô tìm việc cũng với bà , Lý Mỹ Ngọc tìm thấy liền trực tiếp tới Nhà họ Tưởng tìm , đó bà mới Giang Nguyệt Vi sớm theo Tưởng Chính Hoa tới bộ đội vài ngày !
Lý Mỹ Ngọc trợn tròn mắt, những cái khác, tới bộ đội là sự việc lớn nhường nào, mà Giang Nguyệt Vi cũng một tiếng, đến điện thoại cũng gọi nổi cho Nhà họ Giang bên một cuộc, xem bà là con, để Nhà họ Giang trong mắt!
Hiện tại bà cổng Nhà họ Tưởng chẳng khác nào đồ đần, Mã Ái Vân kinh ngạc hỏi: “Chúng nó sớm , như bà mà cũng ?”
Lý Mỹ Ngọc chỉ cảm thấy mặt nóng ran, tựa như hung hăng đánh một phát, một cỗ khí trực tiếp xông lên đầu, cắn răng hỏi Mã Ái Vân: “Số điện thoại của chúng nó ở đằng là gì??
Mã Ái Vân bà gì, chỉ miễn cưỡng bà một cái: “ .”