Sống Lại Trở Về, Ly Hôn Tra Nam, Kết Hôn Chớp Nhoáng - Chương 62
Cập nhật lúc: 2025-05-14 23:50:53
Lượt xem: 204
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Thời gian vẫn còn sớm, phòng y tế lúc bình thường luôn tương đối thanh nhàn, mấy y tá việc gì liền nổi tính bà tám, Dương Tiểu Quả lúc cũng đang chen chúc ở bàn y tá cùng mấy khác chuyện phiếm, thấy Tưởng Chính Hoa cất bước , tim của cô đập chậm nửa nhịp, thanh âm cũng theo đó im bặt.
Chuyện ngày hôm qua cô chắc chắn Giang Nguyệt Vi nhất định sẽ với Tưởng Chính Hoa, cây bút vẫn còn ở đó, cho dù nhận cũng nhất định sẽ trả , cho nên Dương Tiểu Quả hôm nay nhất định sẽ đến đây, chỉ là cô ngờ đến sớm như .
Dương Tiểu Quả , vẻ mặt vẫn như bình thường, dấu hiệu vui, nhưng trong tay dường như mang theo cây bút .
Chẳng lẽ quyết định nhận cây bút , cho nên hôm nay mới lấy trả?
Nghĩ đến đây, trong lòng Dương Tiểu Quả chậm rãi trào một tia vui mừng khôn xiết, đang nghĩ ngợi, ngang qua bàn y tá, một y tá hỏi: “Tiểu đoàn trưởng, đây là thương ?”
Tưởng Chính Hoa liền nở nụ : “Không , hôm nay việc, tới đây tìm .”
Anh xong, liếc Dương Tiểu Quả phía một cái, ánh mắt ý vị thâm trường.
Chạm đến ánh mắt của , Dương Tiểu Quả hô hấp chậm , sắc mặt đột nhiên cũng tăng thêm một chút sắc màu đỏ, cô cúi đầu, dám thẳng , đang nghĩ kế tiếp sẽ như thế nào, bất ngờ mở miệng: “Các cô bận rộn quá, chỉ là qua đây thôi.”
Dương Tiểu Quả lúc liền ngẩng đầu, thấy trực tiếp từ bàn y tá ngoài, ngay cả cũng cô một chút.
Trong lòng cô nghẹn , cô nghĩ tới đàn ông tới tìm cô ?
Sân huấn luyện của tiểu đoàn 1 ở ngay bên cạnh phòng y tế, ngày thường những y tá cũng ít thấy những chiến sĩ huấn luyện, đề tài tán gẫu cũng thường xuyên liên quan đến của tiểu đoàn 1, hiện tại Tưởng Chính Hoa đột nhiên đến, mấy y tá liền bắt đầu tán gẫu - -
“Tiểu đoàn trưởng đây là đến tìm ai ? Hướng đó là văn phòng của lãnh đạo ?”
“Không a, tới tìm lãnh đạo của chúng hả? Tìm lãnh đạo gì?”
“Nghe tiểu đoàn trưởng trở về còn mang theo vợ cùng đến, ngày hôm qua mới chuyển đến nơi ở mới, sẽ là tìm lãnh đạo chúng đề cử vợ đến phòng y tế chứ?”
“Có khả năng a, vợ của tiểu đoàn trưởng là một xinh , đảm đang, chắc hẳn đau lòng khi xa vợ , cảnh ở chỗ chúng tương đối thoải mái , chừng sẽ coi trọng chỗ chúng . Vậy chẳng mỗi ngày tiểu đoàn trưởng Tưởng đều đến chỗ chúng ?”
“Đến đây cũng , xem trai thế nào, dáng cũng , gương mặt cũng chê , mắt chúng nhiều cẩn thận sẽ lên nha.”
Như là đến chuyện gì vui, mấy lập tức nở nụ , Dương Tiểu Quả tiếng của mấy , trong lòng hiểu nảy lên một cỗ ghen tị, phụ nữ mới chỉ nghiệp tiểu học, thể cơ hội đến nơi , đến quét rác thì chứ y tế cái gì.
Nghĩ đến đây, cô lập tức : “Có cái gì mà buồn , phụ nữ mới nghiệp tiểu học, khả năng cơ hội đến chỗ chúng , nghĩ cũng đừng nghĩ nữa.”
Thanh âm của Dương Tiểu Quả chút đột ngột, sắc mặt chút trắng bệch, cô phản ứng lớn như , đều sửng sốt, đó : “Làm cô mới nghiệp tiểu học? Cô và tiểu đoàn trưởng quen ?”
Dương Tiểu Quả ánh mắt sáng quắc của chằm chằm, lúc mới ý thức lỡ miệng, thần sắc cô chút mất tự nhiên, nhún vai một cái: “Bình thường thôi, đến mức , chủ yếu cũng là ở chỗ đó thôi, dù trong doanh trại bây giờ còn ai vợ cũng tới đây.”
Lời của cô dứt, một bên lúc “phụt” một tiếng: “Sợ là cô tự hỏi thăm , cũng là ai mỗi ngày đều tiểu đoàn 1 hỏi thăm chuyện của tiểu đoàn trưởng Tưởng, hận thể đem trở thành đối tượng của , hiện tại vợ thật sự đến đây, thể bỏ qua cơ hội ?”
Lời của cô y tá đó trắng như , giọng còn mang theo chút châm biếm, cho tất cả ngây ngẩn cả , các cô đem ánh mắt chuyển hướng lên Dương Tiểu Quả.
Mọi trong ánh mắt đều là kinh ngạc, thật giống như xác thực xem thật , Dương Tiểu Quả thế thì căm tức, chuyện: “Tống Văn Quân, lời của cô là ý gì? khi nào thì hỏi thăm ?”
Tống Văn Quân cô một cái, : “ thì thể ý tứ gì a, chỉ là ý tứ mặt chữ thôi, ngày hôm qua mới chuyển đến nhà mới thôi. Đoán chừng còn kịp chào hỏi hàng xóm , ai sẽ khắp nơi cho khác là mới nghiệp tiểu học đây, bằng bây giờ cô cho chúng , là nhà nào cho cô chuyện đây?”
Dương Tiểu Quả lời của Tống Văn Quân cho nghẹn họng, cô quả thật là từ những xung quanh hỏi thăm mà là mất nhiều sức lực mới tra , bất quá cô khả năng thừa nhận liền lạnh lùng chằm chằm Tống Văn Quân: “ từ chỗ nào thì chuyện đó cùng cô quan hệ gì? Tại cho cô ?”
Tống Văn Quân cũng , tâm tư của Dương Tiểu Quả đối với Tưởng Chính Hoa, những khác thể sẽ , nhưng cô và Dương Tiểu Quả ở cùng một ký túc xá, mấy cô Dương Tiểu Quả mớ, gọi là Tưởng Chính Hoa, từ đó về cô mới lưu ý, thì Dương Tiểu Quả thật sự ý đó với Tưởng Chính Hoa.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/song-lai-tro-ve-ly-hon-tra-nam-ket-hon-chop-nhoang/chuong-62.html.]
Nếu là Tưởng Chính Hoa độc thì thôi, nhưng cô rõ đàn ông kết hôn, vẫn còn tiếp tục hỏi thăm, hiện tại vợ đến đây, chuyện từng câu đều mang theo một cỗ hương vị ghen tị, Tống Văn Quân thể chấp nhận phụ nữ như : “Là liên quan gì đến nha, nhưng khác nghiệp tiểu học thì quan hệ gì với cô đây a? Người nếu thật sự tới nơi thì sẽ phiền tới cô ?”
“Cô!” Dương Tiểu Quả đến mức sắc mặt đổi liên tục, cô cắn chặt môi, đè nén lửa giận của khi vạch trần, : “Tống Văn Quân, cô đừng mà ở đây chụp mũ cho , chỗ chúng chính là phòng y tế, sự tình liên quan đến mạng , một nghiệp tiểu học là khả năng , đây là ăn ngay thật.”
Cô dứt lời, phía lập tức truyền đến một giọng : “Cô nếu thích chuyện bao đồng như , thì đến văn phòng của ăn ngay thật .”
Dương Tiểu Quả lời đỗi quen thuộc , sắc mặt đổi, đó đầu , thấy lãnh đạo từ lúc nào ở phía .
Cô khẽ cắn môi: “Bộ trưởng, bộ trưởng …”
“Cô đến văn phòng của , việc.” Cố Vân Yến mặt chút đổi quét qua đám trong phòng một cái: “Mấy các cô còn mau qua bên kiểm tra phòng?”
Đi chuyện phiếm lãnh đạo phát hiện, còn mời đến văn phòng, Dương Tiểu Quả đây coi như là đầu, nhưng chỉ một cô chuyện, Tống Văn Quân cũng , tại chỉ gọi một cô chứ?
Trong lòng cô hết sức khó chịu, nhưng nghĩ tới Tưởng Chính Hoa hẳn là vẫn còn ở văn phòng Cố Vân Yến, tâm tình buồn bực của cô một tia chuyển biến , gì, giữ im lặng theo Cố Vân Yến đến văn phòng.
khi đến nơi, trong phòng việc liền thấy bóng dáng đàn ông đang nhớ mong , cô nhịn chuyển mắt chung quanh, chợt Cố Vân Yến hỏi: “Cô đang cái gì?”
Dương Tiểu Quả vội đầu : “Không, gì.”
Xem rời .
Cố Vân Yến thản nhiên liếc cô một cái, cầm lấy đồ bàn đưa qua cho cô , lạnh lùng hỏi: “Đây là bút của cô ? Hiệu hero, mười lăm đồng?”
Dương Tiểu Quả cái hộp nhỏ vô cùng quen thuộc gọn trong tay cô , tim bỗng nhiên đập chậm nửa nhịp, đồ cô đưa cho Tưởng Chính Hoa, ở trong tay Cố Hải Yến?
Không tại , lòng cô bỗng nhiên cảm thấy chút bất an, giọng khẽ run: “Vâng, cái là của .”
Cố Vân Yến vẫn thản nhiên cô : “Cô đưa cho Tưởng Chính Hoa, mặt còn khắc chữ? Anh mang trả .”
Dương Tiểu Quả lúc mới hiểu tại tới tìm Cố Vân Yến: Anh đến trả bút, nhưng trả bút cho cô , mà trực tiếp đưa cho Cố Vân Yến, lãnh đạo của cô !
Dương Tiểu Quả trong đầu ông một tiếng, cả đều , bởi vì cô tới tìm Cố Vân Yến là ý nghĩa gì!
Cô nắm chặt tay, trong đầu nhanh chóng suy nghĩ kế sách ứng đối, một lát mới gật đầu: “Vâng, hôm qua bọn họ chuyển nhà mới, đây là quà mừng tặng.”
Cố Vân Yến lạnh một tiếng: “Cho nên ngày hôm qua cô thật sự tìm vợ , cần, cô liền đem lễ vật nhét cho , còn cùng nổi lên tranh chấp ?”
Dương Tiểu Quả lời trong lòng liền cảm thấy tức giận, ngày hôm qua là Giang Nguyệt Vi hùng hổ dọa , cô cũng gì, nhưng hiện tại cô khẳng định thể là vấn đề của Giang Nguyệt Vi, chỉ cắn răng giải thích: “Đó chỉ là hiểu lầm mà thôi.”
Cố Vân Yến cũng cảm thấy đó là hiểu lầm, thậm chí cũng cảm thấy Dương Tiểu Quả là cố ý, cố ý ở mặt Giang Nguyệt Vi tặng đồ cho Tưởng Chính Hoa: “Cô tiểu đoàn trưởng Tưởng với như thế nào ?”
Dương Tiểu Quả cắn môi, cúi đầu mũi chân của , cũng Tưởng Chính Hoa cái gì.
“Anh như …”
Cố Vân Yến dừng phụ nữ mặt, đó từng chữ từng chữ : “Đây là thứ mà y tá Dương của bộ phận các hôm qua mượn danh nghĩa Kiều Thiên tặng cho , cô , và cô từng giao tình gì, hơn nữa kết hôn, những thứ mà những cô gái tặng thể nhận , cho nên phiền cô giúp trả cây bút cho cô , chuyện tặng quà kỳ quái như phát sinh. Ảnh hưởng đối với và vợ đều , hy vọng cô thể xử lý nghiêm túc.”
Cố Vân Yến dứt lời, Dương Tiểu Quả chỉ cảm thấy như tát một cái khiến mặt đau rát, cô nghĩ tới, Tưởng Chính Hoa tuyệt tình như , cho dù cần món quà , thể trực tiếp trả đồ cho cô , tại nhất định qua Cố Vân Yến, hơn nữa còn khó như !
Bây giờ cô chỉ tìm một cái lỗ để chui , nhưng cô thể thừa nhận, nếu thừa nhận thì chắc chắn sẽ phê bình.
“Bộ trưởng, ý , mấy ngày xe của , cảm ơn , vặn mấy ngày bọn họ chuyển nhà mới, cho nên liền tặng thôi.”