Sống Lại Trở Về, Ly Hôn Tra Nam, Kết Hôn Chớp Nhoáng - Chương 66
Cập nhật lúc: 2025-05-14 23:51:04
Lượt xem: 156
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Giang Nguyệt Vi hai hiểu vì bỏ chạy, cũng kéo khỏi phòng học, : “Bọn em chỉ đang đối đáp án, ann đến bọn họ bỏ chạy, em còn hỏi nam sinh hai câu như thế nào đây.”
Tưởng Chính Hoa cô oán giận, trong lòng dâng lên cảm xúc chua xót: “Người đàn ông , thành tích ?”
Giang Nguyệt Vi gật đầu: “Cũng tệ lắm, học của , tiếng Anh cũng .”
Tưởng Chính Hoa nhướng mày cô một cái, thấy cô đến thành tích của nam sinh , ánh mắt ý mênh mông, giống như còn sùng bái, trong nháy mắt ghen tuông liền nổi lên.
Ghen tuông như thế nào đây, kỳ thật cũng đáng, nếu Giang Nguyệt Vi cùng bạn học thành tích trao đổi nhiều hơn cũng là chuyện nên , cũng thể nâng cao thành tích của .
khi đàn ông loại tâm tư , trong giọng của cô một chút sùng bái như , trong lòng liền tư vị.
“Không thi tiếng Anh , bây giờ em học?”
Anh mím môi hỏi.
Giang Nguyệt Vi mới chỉ học qua tiểu học, tiểu học tiếng Anh, bây giờ đến trường học tiếp xúc với tiếng Anh, cô tò mò, cho nên tự nhiên : “Em thật cũng học nha, nhưng giáo viên môn quan trọng, cho nên học nhiều.”
Tưởng Chính Hoa cô khóe miệng nhẹ nhàng nhếch lên: “Vậy để dạy em .”
Giang Nguyệt Vi thấy “ dạy ” thì da đầu liền run lên, những thứ dạy đều là những thứ đắn, tất cả đều là dùng giường, cho nên cô lập tức cự tuyệt: “Em cần.”
Tưởng Chính Hoa kéo tay cô: “Thật sự, , để dạy em, chỉ là, em nên quá thiết với thằng nhóc đó.”
Giang Nguyệt Vi nháy mắt , lúc mới cảm thấy điểm thích hợp: “Anh ? Người gì !”
Tưởng Chính Hoa cô một cái, cao hứng lắm : “Ghen thôi, tiểu tử ý với em, nếu em thật sự học thì chúng mời giáo viên cũng .”
Giang Nguyệt Vi “xì” một tiếng, cô và Ngô Tử Xuân là quan hệ bàn bàn , chỉ là ngẫu nhiên qua một vài câu mà thôi, cho dù cô thật sự học cũng sẽ học theo , dù lúc quá gần với nam sinh dễ dàng gây chuyện , chuyện sẽ hại c.h.ế.t .
Chỉ là, cô ngờ chồng ghen.
Lúc cô mới hậu tri hậu giác phát hiện, khi chuyện với Ngô Tử Xuân sắc mặt chút thích hợp.
“Em .” Cô ngẩng mặt Tưởng Chính Hoa : “Sau em sẽ học theo ha.”
Tưởng Chính Hoa cô lên tiếng trả lời, cơn ghen tích tụ trong lòng cũng chậm rãi tiêu tán, quyết định dạy cô bắt đầu từ “i love you”.
Ngày hôm trường học tiếp tục thi, buổi sáng lịch sử, buổi chiều địa lý, khi thi xong, tất cả rối rít đối đáp án, đối đáp án xong, bắt đầu đoán xem sẽ phần thưởng gì.
Chúc Tiểu Lan cũng hỏi Giang Nguyệt Vi: “Cô xem lão Trần sẽ thưởng gì giờ? Có thể là bút tiền gì đó ? Có top 3 mới phần thưởng ? Nếu là ba đầu khẳng định phần của a, vốn chính là đến lớp để bổ sung, cô cảm thấy cô nắm chắc ?”
Giang Nguyệt Vi cảm thấy ngoại trừ toán học và địa lý tương đối khó một chút, ba môn khác vẫn dễ dàng, cả lớp ba mươi sáu , đó từng kiểm tra, cho nên cô cũng thể xếp hạng bao nhiêu.
Cô dáng vẻ sốt ruột của Chúc Tiểu Lan : “Không , ngày mai thành tích sẽ xuống, nếu như lấy phần thưởng, chúng tiếp tục cố gắng là .”
Mặc dù cô như , nhưng trong lòng cũng chờ mong thành tích của bản , bởi vì đây là đầu tiên khi cô rời khỏi trường học mười mấy năm, thi thật sự.
Cả một đêm , khi trở về Giang Nguyệt Vi chút yên lòng, sách vẫn luôn bất chợt nghĩ đến câu hỏi của cuộc thi, thế nhưng vân may cô việc và nghỉ ngơi vẫn luôn định, đến giờ là mệt mỏi rã rời ngủ.
Ngày hôm cô học vẫn như bình thường, trở lớp học, đều đang xì xào thì thầm với , bọn họ đều đang chờ bảng điểm công bố, thế nhưng những giáo viên dường như là đối nghịch với bọn họ, hôm nay lên lớp cũng phát đề thi, thật dễ dàng gì mới đợi đến buổi chiều, bọn họ đều cảm thấy đề thi hôm nay thể phát, nào ai đến tiết cuối cùng, Trần Vĩ Lượng liền ôm một xấp giấy thi cùng một cái túi nhỏ tiến .
Ánh mắt sáng rực chằm chằm tệp đề thi, Giang Nguyệt Vi cảm thấy tâm trạng của bọn họ chắc hẳn cũng giống như , dù cũng là đầu tiên thi nghiêm túc như , cho nên đều tình hình thành tích của bản như thế nào.
Dường như tâm trạng của Trần Vĩ Lượng vô cùng , cho nên khi đặt đồ đạc xuống lập tức lên tiếng, vẻ mặt hiện ý tủm tỉm: “Mọi đừng nóng vội, vì một thống kê tổng điểm cho mỗi một , cho nên điểm chậm một chút, mà ngờ tới rằng thành tích của còn khiến cho bất ngờ.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/song-lai-tro-ve-ly-hon-tra-nam-ket-hon-chop-nhoang/chuong-66.html.]
Mọi chờ đợi cả một ngày mới đợi đến lúc , bây giờ cũng Trần Vĩ Lượng nhiều lời vô dụng như , thế nhưng là giáo viên chủ nhiệm, bọn họ cũng thể gì, chỉ thể ông tiếp tục : “Năm thi đại học ban xã hội chỉ hai lớp, ai thể ngờ điểm ở vị trí đầu tiên, thứ hai và thứ ba đều ở trong lớp chúng cơ chứ?”
Khi Trần Vĩ Lượng những lời , thần thái sáng láng, giọng điệu vô cùng đắc ý: “Với tư cách là giáo viên chủ nhiệm của lớp, thật sự cảm thấy vui mừng, cho nên quyết định, top 10 của lớp chúng đều phần thưởng, tuy rằng chỉ là phần thưởng nho nhỏ, nhà các đồng chí cũng thể mua , nhưng mà giải thưởng đại biểu cho một loại vinh dự, hy vọng các đồng chí đừng ghét bỏ nhé.”
Mọi chờ đến sốt hết cả ruột, ông xong một hồi cuối cùng mới phát bảng điểm tổng xuống, Giang Nguyệt Vi thấy bảng điểm đưa đến tay , tổng điểm của năm môn học là năm trăm điểm, mà cô thi bốn trăm lẻ ba điểm.
Trong lòng cô lo lắng một chút, cao như thế, những khác chẳng là càng cao hơn ?
Vì thế cô đưa mắt sang phía Chúc Tiểu Lan, tổng điểm của cô là hai trăm mười bảy điểm.
Giang Nguyệt Vi sửng sốt, tình huống gì ? Nền tảng của Chúc Tiểu Lan hơn cô cơ mà.
Cô đang sửng sốt, Chúc Tiểu Lan cũng thấy bảng điểm của cô, đôi mắt còn mở to hơn cả chuông đồng, thiếu chút nữa là kêu lên.
Trần Vĩ Lượng còn dông dài ở bên nên Chúc Tiểu Lan chỉ thể bịt miệng, ngơ ngác Giang Nguyệt Vi: “Trời ơi, thi nhiều điểm như ?”
Giọng của cô kinh ngạc, Giang Nguyệt Vi thấy, ngay cả bản cô cũng kinh ngạc, bởi vì cô nghĩ tới bản thể đạt hơn bốn trăm điểm, khóe môi của cô cong lên, giọng chút mờ mịt: “ cũng nữa.”
Chúc Tiểu Lan nền tảng của Giang Nguyệt Vi, nhưng cũng sự cố gắng trong một tháng nay của Giang Nguyệt Vi nên cô nhanh khôi phục tinh thần trở : “Nguyệt Vi, thật lợi hại nha, top 3 cảm thấy khẳng định là phần của .”
Giang Nguyệt Vi vốn định thông qua thành tích của bản trong cuộc thi trắc nghiệm để coi rốt cuộc là tình hình như nào, cũng hy vọng thể lấy phần thưởng gì, nhưng mà kết quả dường như vượt qua cả dự tính của cô, cho nên cô cũng bản thể đạt top 3 , nhưng top 10 chắc hẳn là thể.
Rất nhanh Trần Vĩ Lượng lên tiếng, ông lấy phần thưởng là sách và bút, ngay đó cũng công bố trực tiếp tên của top 10, Giang Nguyệt Vi vốn tưởng rằng ông sẽ bắt đầu công bố từ hạng nhất, thế nhưng ông bắt đầu từ vị trí thứ mười.
Giang Nguyệt Vi những tên, cơ bản cô cũng quen bọn họ, thẳng đến vị trí thứ tư cũng tên Chúc Tiểu Lan, vị trí thứ tư là Ngô Tử Xuân, khi tên Giang Nguyệt Vi mới ngẩng đầu một cái, thi ba trăm năm mươi ba điểm.
Ngô Tử Xuân cũng cô một cái, nhưng mà nghĩ đến hai ngày khi đàn ông dùng sức nắm c.h.ặ.t t.a.y , với cô dám , chỉ cầm phần thưởng của cúi đầu nhanh chóng qua bên cạnh cô.
Chúc Tiểu Lan lúc đây càng kinh ngạc hơn, cô nghĩ tới Ngô Tử Xuân thi cũng bằng Giang Nguyệt Vi, thế nhưng cẩn thận ngẫm hình như cũng thể nghĩ thông , môn toán của Ngô Tử Xuân , tiếng Anh cũng tệ, thế nhưng thi tiếng Anh, thành tích tổng , chỉ riêng thành tích của một môn cũng rõ điều gì.
Hiện tại top 10 chỉ còn top 3 vẫn , Chúc Tiểu Lan bản khẳng định khả năng là top 3, top 10 cũng tên của cô , cô chút mất mát, thế nhưng nghĩ đến Giang Nguyệt Vi thể là một trong ba đầu, tâm trạng của cô cũng khẩn trương như mở thưởng.
Giang Nguyệt Vi ngược khẩn trương, bởi vì cô đang ở trong top 3, kết quả khiến cho cô hài lòng vô cùng, cho nên là vị trí thứ mấy cũng quan trọng.
Trần Vĩ Lượng lướt qua , khóe mắt mang theo nụ tên vị trí thứ ba: “Trịnh Đông Nguyên, ba trăm bảy mươi sáu điểm, chỉ thiếu hai mươi điểm là thể lấy bốn trăm, cố gắng nhiều hơn nhé.”
Nam sinh tên nhanh từ chỗ tới bục giảng, lấy bảng điểm và phần thưởng của bản , Trần Vĩ Lượng bắt đầu chuyện.
Chúc Tiểu Lan sốt ruột đến chết, Giang Nguyệt Vi cũng cảm xúc của cô lây nhiễm, lúc cũng cảm thấy chút nôn nóng, nghĩ thầm tại Trần Vĩ Lượng lề mề như , chỉ là công bố điểm mà thôi, lát nữa tan học cô còn trở về nữa.
Đang nghĩ ngợi, thì thấy Trần Vĩ Lượng gọi tên cô.
“Giang Nguyệt Vi, bốn trăm lẻ ba điểm, vị trí thứ hai.”
“Hạ Đan Đan, bốn trăm hai mươi điểm, vị trí thứ nhất.”
Phòng học yên tĩnh một hồi, đó chính là thán phục cùng thể tin , bởi vì vị trí thứ ba đều ở trong lớp bọn họ, mà bốn trăm điểm trở lên, cũng chỉ hai , chính là Giang Nguyệt Vi và Hạ Đan Đan.
Mọi ở chung một tháng, bao nhiêu thì cũng chút hiểu , Hạ Đan Đan bình thường trong lớp học tích cực, giáo viên cũng thường xuyên gọi cô trả lời câu hỏi, mỗi còn cơ bản đều chính xác, cho nên thành tích của cô chắc chắn là .
Thế nhưng còn Giang Nguyệt Vi thì từng thấy cô trả lời câu hỏi nào, hơn nữa đôi khi đề bài đơn giản cũng thường xuyên xin giáo viên chỉ bảo, trông thành tích vẻ lắm, ai thể nghĩ tới cô đạt vị trí thứ hai cơ chứ.
Mọi thán phục Giang Nguyệt Vi cũng , cô đè nén sự rung động và vui mừng trong lòng, nhanh lên nhận lấy giải thưởng và bảng điểm của , trong năm môn học, môn toán là cạnh điểm tiêu chuẩn, đó chính là địa lý cũng mất nhiều điểm một chút, ba môn còn điểm đều trong phạm vi dự đoán của cô.
Phần thưởng là một quyển vở và một chiếc bút, tuy rằng chỉ là giải thưởng nhỏ, thế nhưng đây cũng là kết quả mà cô cố gắng, cô nghĩ thầm, nếu như Tưởng Chính Hoa cô thi như , chắc hẳn cũng sẽ vui mừng đúng chứ?