Giọng  của cô mềm mại   chút tinh tế, một bộ dáng khó  thể   khỏi miệng, mấy vị đại thẩm ở đây đều là   kết hôn sinh con,    thể   ý tứ ẩn dụ trong lời  của cô, đây chính là  phương diện  của Hà Hiểu Phong  , cho nên cô mới   con!
Hà Hiểu Phong bây giờ còn  tới ba mươi, một  trẻ tuổi như , ai nghĩ tới phương diện  của      chứ?
Đối mặt với bí mật kinh thiên động địa , đám  đều chấn kinh, trách   lúc  Giang Nguyệt Vi vì  vẫn  dám   ngoài, tính tình cô vẫn luôn mềm mại như ,  gặp  loại chuyện khó mở miệng ,   thể    hổ mà   ngoài?
Mấy  khác cũng  nhanh đáp : " , lúc  tại cô   tiếng nào, chúng  cũng   là tình huống gì."
“Nếu thật sự là vấn đề của tên nhóc Hiểu Phong, nhà họ Hà  cũng quá là đổi trắng  đen ,  khoác thật tài giỏi, khiến chúng  đều chẳng   gì.”
"Tính tình của cô thật sự là quá   đấy, như thế nào vẫn  chịu   ngoài? Lại cứ  chịu khổ  gì chứ?"
“Việc     thể   bên ngoài chứ, khẳng định là chỉ  thể yên lặng chịu đựng, Hà Hiểu Phong  cũng quá   gì …”
"Phải đó,  đó,  thêm bà  của tên đó cũng chẳng  gì, con trai như thế mà ngày nào cũng trách con dâu thế  thế ."
Điều kiện của nhà họ Hà cũng  thuộc dạng tệ, ngày thường bọn họ  luôn cảm thấy  tài trí hơn , Triệu Phượng Tiên  là  đàn bà khắc nghiệt, quan hệ với những  khác trong đội sản xuất Nam Kiều cũng    lắm, hiện tại mấy     chính chủ  lấy hết can đảm mới  đến việc ,  tránh khỏi trong lòng đầy căm phẫn, bất bình  cô.
Giang Nguyệt Vi cũng  mấy   lấy lý do bênh vực kẻ yếu chỉ là phụ,  đạp Triệu Phượng Tiên một cước mới là chính, nhưng đối với cô bây giờ mà , như  là quá đủ . Cô  mấy   khổ : "Quên , hiện tại sự tình  phát triển đến nước ,  cũng   nhắc  những chuyện  , dù   cùng   bây giờ vẫn là vợ chồng,  cũng chỉ  yên tĩnh,  nên huyên náo quá mức. Mấy thím  ơn, giữ bí mật hộ  nhé."
"À, , cô yên tâm ."
Lúc , Hà Hiểu Phong   kiểm tra là vì ngại mặt mũi của đàn ông,   đoán chừng cũng   việc   thể sinh, nhưng  một  việc Giang Nguyệt Vi  cần  rõ ràng với  khác như .
Bây giờ cô   xong tin động trời , tin rằng những lời như "Hà Hiểu Phong  thể sinh"  bao lâu nữa cũng sẽ truyền  ngoài, nhà họ Hà nhanh chóng cũng sẽ ,  đó sẽ   cùng đám   tán gẫu nữa, cô  nữa  : " bây giờ còn  việc, cũng  dám nhiều lời cùng các thím nữa,   sớm về nhà a."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/song-lai-tro-ve-ly-hon-tra-nam-ket-hon-chop-nhoang/chuong-8.html.]
Tiền Tú Quyên   chuyện   , bà  cũng  cần  tiếp tục ngăn cản cô, Giang Nguyệt Vi  tạm biệt với mấy  ,  vòng quanh công xã vài vòng cuối cùng liền  tới tiệm cơm.
Tiệm cơm  vẫn giống như đời ,  coi là nơi tương đối xa hoa trong xã, tường màu xám trắng, cửa mở rộng, liếc mắt một cái là  thể  thấy gạch nền màu đỏ.
Kiếp  Giang Nguyệt Vi vì lấy lòng  nhà họ Hà mà bắt đầu  việc vặt ở đây,  khi ly hôn, bên nhà họ Giang cũng ghét bỏ cô, cô ở đây từ một  rửa bát biến thành một đầu bếp, nhà hàng    nhiều hồi ức của cô, cho nên  nữa  thấy, cô cũng cảm thấy  xa lạ chút nào.
Ký ức kiếp    mấy chuyện đáng vui mừng, cô cũng   nghĩ nữa, mặc dù tiền trong túi  đủ mua những thứ khác, nhưng vẫn  thể ăn cơm trưa, lúc   là giữa trưa,  là ngày chợ, cô cảm thấy   tranh thủ.
Trong tiệm cơm cũng   nhiều . Giang Nguyệt Vi   xếp hàng,   mấy nhân viên công tác ồn ào  quá bận rộn,  nên thêm nhiều  mới , cô  nhướng mày, trong lòng nhất thời  ý nghĩ.
Cô gọi một bát mì nước và hai cái bánh bao nhân thịt, mì nước là một xu một bát, bánh bao thịt là ba xu một cái, buổi sáng nay, vì  thể mặt dày ăn ở nhà họ Giang nên lúc  Giang Nguyệt Vi  đói, cầm đồ ăn lên liền ăn ngay.
Mặc dù lúc đói, cô sẽ  kén ăn, nhưng bây giờ, cái loại gọi là mì nước   đủ cho cô  bụng. Đồ ăn nóng quá, nước dùng trong mì thì ăn  mùi nước rửa nồi, bánh bao còn đỡ hơn một chút, chỉ là nhân thịt   vị thịt chút nào, hình như thịt   chút cảm giác thiu.
Công xã chỉ  một nhà hàng, đồ ăn khó ăn, dần dần,   cũng  kén ăn như ban đầu, Giang Nguyệt Vi nhớ rõ kiếp  khi cô ly hôn  đến đây thì chuyện  ăn ở nơi    chút tiêu điều, hơn nữa, xí nghiệp tư nhân  nhanh cũng  cho phép  việc, việc  ăn của nhà hàng  càng lúc càng  ảnh hưởng.
Đối với tiệm cơm , cô vẫn còn  chút tình cảm, hiện tại những  đó  bận rộn, cô nghĩ thầm, đợi qua mấy ngày nữa ly hôn, đến lúc đó  đến hỏi bọn họ   thêm  giúp việc  , cô vẫn  giống như đời ,  đầu bếp ở đây .
Cơm nước xong từ tiệm cơm  , Giang Nguyệt Vi mới phát hiện  tiền trong túi của cô   đủ để mua vé xe trở về, từ công xã đến nhà họ Giang  xe ít nhất cũng  mất một giờ,  bộ thì  càng lâu, dù  ăn xong cũng  tiêu thực, cô đơn giản chậm rãi  trở về, chờ đến khi cô trở  nhà họ Giang,  là chuyện hơn hai giờ .
Lý Mỹ Ngọc đang ở trong sân chuẩn  bê củi,  thấy cô trở về, bà lập tức dừng động tác trong tay, ngẩng đầu  với cô: "Con gái,   mới tan  trở về  ngang qua khu bộ đội bên ,  chồng con  gọi điện thoại đến chỗ chúng , bảo con lập tức trở về. Bà   là Hiểu Phong  trở về ."
Giang Nguyệt Vi  thế sửng sốt một chút, cô  nghĩ tới thời điểm Hà Hiểu Phong trở về so với   vẫn   đổi, hình như    giống cô, nhưng cô còn  lên tiếng, Lý Mỹ Ngọc  : "Con chờ  một chút, để   lấy thuốc cổ truyền cho con, con hãy nhanh chóng thu dọn một chút lập tức trở về bên , đỡ  đến lúc đó bên   bảo con thế , con thế ."
Giang Hướng Quân từ trong phòng  ,   như thế liền : "Cũng  cần vội vã như , cơm sắp  xong , con cứ ăn cơm tối  hãy qua."