Lâm Nhàn lắc đầu.
Văn Sóc lạnh lùng : "Cô     kiếm thêm cho công ty bao nhiêu phiền toái ?”
Lâm Nhàn tiếp tục lắc đầu.
Văn Sóc gõ nhẹ ngón tay lên bàn, Lâm Nhàn ngoan ngoãn  tới chiếc ghế đối diện  xuống.
Văn Sóc: "...'.   kêu cô  xuống!
 mà Văn Sóc  rảnh rỗi kêu cô  dậy, đành tiếp tục : "Cô   buổi sáng   gặp ai ?"
Lâm Nhàn ngẩng đầu  Văn Sóc,  với vẻ mặt kỳ quái: "Anh  thể...  thẳng vấn đề  ? Sáng sớm   ở bên cạnh   thì   mà   lúc đó   gì."
Văn Sóc nghẹn ngào: ”...'
Lâm Nhàn: "Còn nữa! Tại   chỉ mua một hộp cơm?”
Văn Sóc: "... 2222"
Lâm Nhàn cúi đầu  đồng hồ : "Rõ ràng là  hẹn  gặp mặt trong giờ cơm trưa.
Văn Sóc theo đó cũng cúi đầu  tay, 11 giờ 50,  nhất thời  kịp phản ứng: "... Cô...  ăn ?”
Lâm Nhàn chỉ  hộp cơm   mở , đang đặt  mặt hỏi: “Anh cũng   ăn?” Vì thế, Văn Sóc chả hiểu  ma xui quỷ khiến gì  đem hộp cơm đó đẩy qua: "Vậy cô ăn !”
Văn Sóc: "...". Hình như  chỗ nào  .
Văn Sóc thực  là một   tính cách lãnh đạm, đối với ai cũng đều  nóng  lạnh. Ở Văn gia, cuối cùng ngay cả cha  ruột của  cũng từ bỏ .
Sau vụ tai nạn xe ô tô, tính tình   đổi mạnh mẽ,  thật lâu    thể hiện cảm xúc  ngoài mặt như . Đối với sự dung túng dành cho Lâm Nhàn, Văn Sóc cũng  mấy phần ngạc nhiên.
  cũng  quá để tâm, đây cũng   là chuyện ,    xem chính   sức chịu đựng tới ?
Nhất thời, trong văn phòng đều trở nên im ắng. Văn Sóc cũng  thèm để ý chuyện hộp cơm, chỉ xoay  tiếp tục  việc  máy tính.
Mà Lâm Nhàn  đối diện, nghiêm túc ăn cơm. Cô ăn cơm  yên tĩnh, suốt buổi  phát  tiếng động nào.
Trong phòng  việc, ngoài tiếng gió mát từ máy điều hòa thổi , còn  tiếng gõ phím của Văn Sóc. Lốc ca lốc cốc, khiến  khác mơ màng  ngủ trưa  lúc .
Sự an tĩnh ,   lâu Văn Sóc và Lâm Nhàn  thấy. Họ thoải mái tận hưởng quá trình , như thể bữa ăn là một điều  bình thường.
Sau khi Lâm Nhàn ăn xong miếng cơm cuối cùng, cô thuận tiện đẩy hộp cơm   đó dựa thẳng sống lưng  ghế.
Văn Sóc liếc  hộp cơm một  nữa  đẩy tới  mặt,  đó giương mắt  Lâm Nhàn ở phía đối diện. Văn Sóc: "...'. Cô cũng quá tùy tiện!! 
Sự tùy tiện của Lâm Nhàn vượt quá sức tưởng tượng của . nhưng ngoài ý ,  cũng   tâm tình để truy cứu.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/song-lai-tro-ve-toi-pha-dao-showbiz/chuong-15.html.]
Người phụ nữ  cùng  trong lời đồn,    giống  lắm. Cô   hề rụt rè và khuất phục như lời thư ký Kiều mô tả, thậm chí  thể  cô  khá dũng cảm. Cô  còn  nghĩ tới vài lời khen ngợi dành cho sếp  mặt.
Văn Sóc nhếch môi , thật sự  thú vị.
Tuy nhiên, những chuyện nên  thì cần  . Rốt cuộc,  hiện giữ chức chủ tịch của công ty Giai Dịch Gia.
Văn Sóc đẩy máy tính sang một bên, đang định mở lời thì thư ký Kiều liền gõ cửa  .
Thư ký Kiều   liền hỏi: "Văn tổng, tiểu thư Bạch Úy Minh  gặp . Anh và cô Lâm Nhàn  thảo luận xong ?”
Văn Sóc còn  bắt đầu  chuyện: "..."
Thư ký Kiều ngơ ngác  Văn Sóc nghi hoặc mà mở to mắt. Tổng giám đốc Văn! Người thật sự  bắt đầu  chuyện!
Ở một bên, Lâm Nhàn tự nhiên rút khăn giấy  lau miệng,  đó  lên và : "Không, chúng   thương lượng."
Văn Sóc  đầu  cô: "Khi nào?"
Thư ký Kiều: "222".
Lâm Nhàn mỉm  với Văn Sóc: "Nếu như chúng  còn  cần  chuyện ,  thì để   gặp mặt sẽ thảo luận ." Văn Sóc: '????". Đây là vấn đề lớn tới mức nào mà cần gặp mặt tận hai ?
Lâm Nhàn: "Cảm ơn Văn tổng  chiêu đãi,  xin phép  ."
Văn Sóc: "... chờ một chút!"
Văn Sóc nhíu mày, cuối cùng cũng thoát  khỏi nhịp điệu kỳ lạ của Lâm Nhàn,  sang thư ký Kiều : "Cô  ngoài,   họ Bạch chờ."
Họ Bạch?
Thư ký Kiều: "... Cô Bạch là  của chúng , hiện tại... kiếm  tiền nhiều nhất cho công ty."
Văn Sóc cau mày: "Cô  là diễn viên?"
Thư ký Kiêu nhanh chóng gật đầu: "Vâng, đúng ."
Văn Sóc lạnh lùng một từng từ một: " Để, cô, , chờ."
Biết thái độ Văn Sóc  nghiêm túc, thư ký Kiều đành bất đắc dĩ đáp: "Vâng". Nói xong nhanh chóng   ngoài, còn ân cần đóng cửa giùm cho Văn tổng.
Văn Sóc chỉ  chiếc ghế đối diện  với Lâm Nhàn: "Chúng  cùng   xuống để  chuyện vui vẻ  ?”
Lâm Nhàn vui tươi, hớn hở : "Văn tổng  ý  như ,   dám từ chối. Không  hôm nay  gọi  tới đây,  việc gì ?"
Văn Sóc đè nén giữa hai hàng lông mày, luôn  cảm giác sẽ  cô dắt  vòng vòng  nữa.
Anh  giọng nghiêm túc: "Hôm nay, Kim Thiện Lâm bên Bành Húc  tới tìm . Lâm Nhàn: "Cô  là ai?" Văn sóc: "...". Đột nhiên,  cảm thấy... Thiện Lâm cũng  đáng thương.