An Nam Bạch Văn Bân chặt thành tám mảnh, thở một thật sảng khoái.
Cô lấy Tiền Oanh Nhi cất gian . Quan sát một lúc, xác định cô sống .
Sau đó cũng chặt cô thành tám mảnh giống như .
Sống ?
Xem hai còn sống bằng cách nào!
Làm xong tất cả, cô xoa trán, chỉ cảm thấy trong lòng vô cùng vui sướng.
Sở dĩ khi sống trực tiếp g.i.ế.c c.h.ế.t hai em, là vì oán khí của cô khó mà nguôi ngoai.
Bọn họ khác với những kẻ ác đồ khác mà cô gặp.
Đối phó với những kẻ chặn đường cướp bóc, ý đồ , cần nhiều, một nhát d.a.o là xong.
đối phó với hai em , cho họ c.h.ế.t một cách thoải mái, thể phụ nỗi đau xẻ thịt lóc xương của cô kiếp !
Bây giờ để hai cảm nhận sự tàn nhẫn và tuyệt vọng của tận thế, tra tấn họ một phen.
Cuối cùng để họ c.h.ế.t thảm bằng những cách đau đớn.
Mới cuối cùng xua tan oán khí trong lòng cô.
An Nam tiện tay thu hai vali hành lý của Bạch Văn Bân gian.
Sau đó, cô nhét hai em bao tải, lái xe, đến một siêu thị lớn gần đó.
Đậu xe xong, cô kéo hai bao tải .
Trong siêu thị vẫn còn một vài đang tìm kiếm đồ tiếp tế.
lúc , nơi đây còn nhiều đồ vật. Ai tìm một gói gạo mốc trong một góc, cũng thể khiến họ đánh .
Thấy một phụ nữ bước siêu thị vốn “lang nhiều thịt ít”, những đều sang với vẻ mặt thiện chí.
Đặc biệt là hai cái bao tải tay cô, vô cùng đáng chú ý.
“Người phụ nữ tìm nhiều đồ tiếp tế như ở ?!”
“Cô cũng tham lam quá! Đã tìm nhiều đồ như , còn đến đây tranh giành với chúng ?”
Những còn đánh , đều ăn ý dừng tay, chằm chằm An Nam và những thứ tay cô.
Lại thấy cô thẳng về phía , thẳng đến khu thịt tươi mới dừng .
Mọi chút khó hiểu.
Cô nàng tìm đồ ăn và nước uống, đến đó gì? Bên đó chẳng còn gì cả.
Chỉ thấy cô dừng một lát ở khu thịt dê, thịt bò và khu thịt gà, thịt vịt, đó dứt khoát đến khu thịt heo.
Quăng hai bao tải trong tay xuống đó, sải bước rời .
Lúc , cô vẻ tâm trạng , luôn miệng ngân nga một bài ca khó .
“Hôm nay là một ngày lành, Mọi chuyện đều thể thành. Hôm nay là một ngày lành, Mở cửa nhà đón gió xuân…”
Một đám tò mò đến khu thịt heo, mở hai bao tải căng phồng .
“A!!!!”
“Người, kìa!!”
Có hét lên kinh hãi, lảo đảo chạy ngoài.
Vân Vũ
cũng khi kinh ngạc một lát, lộ ánh mắt tham lam…
Làm một báo thù đúng nghĩa, nên “gậy ông đập lưng ông, ăn miếng trả miếng”.
An Nam thật sự thể mất nhân tính, càng để cặp em ghê tởm ô uế đường ruột của .
Cô lái xe về nhà, hồi tưởng lời của Bạch Văn Bân.
24 giờ vĩnh mặt trời.
Côn đồ hung ác.
Một loài động vật biến dị đáng sợ nào đó…
Chuyến còn giá trị hơn cô tưởng.
Không chỉ tự tay giải quyết kẻ thù kiếp , mà còn một loại thảm họa.
Mặc dù lời Bạch Văn Bân thể tin , nhưng nghĩ đến tình huống , cũng đủ sức lực để bịa chuyện.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/song-lai-truoc-mat-the-tich-tru-hang-ty-vat-tu-roi-dien-cuong-tan-sat/chuong-100-tren-doi-nay-co-ma-quy-khong.html.]
Dù cực lạnh là vĩnh , chuẩn theo lời vẫn là nhất.
mà… vĩnh và côn đồ thì cô thể hiểu.
Cái loài động vật biến dị đáng sợ rốt cuộc là gì?
Nhắc đến biến dị, cô vô thức nghĩ đến Phú Quý ở nhà.
Vốn dĩ nó chỉ là một con ch.ó nhỏ cao 60 cm, nặng mười mấy cân, mà bây giờ vóc dáng to gấp đôi!
Trước thảm họa, cô từng thấy một con ch.ó Pháp nào to đến .
Mắt thấy nó lớn thêm chút nữa, sẽ to hơn cả chó Shiba, chó Border Collie và những loài chó cỡ trung khác.
Phú Quý nhà cô thì đáng sợ.
Tuy lớn lên , nhưng cô thấy dễ thương.
Rõ ràng là một nàng công chúa kiêu ngạo, đáng yêu và béo …
Dù Bạch Văn Bân loài động vật biến dị là gì, thì tự cường bản vẫn là điều đúng đắn.
Chờ về đến nhà, chỉ cô tiếp tục rèn luyện cơ thể, mà Phú Quý cũng tham gia huấn luyện.
Cơ thể cường tráng và sức mạnh vượt trội mới là chỗ dựa để tồn tại lâu dài trong tận thế.
An Nam tính toán, tăng tốc lái xe về nhà.
Bên , tại khu biệt thự lưng chừng núi.
Long Tòng An bước vội vàng đến căn biệt thự cùng.
Anh hiếm khi cởi bỏ bộ vest trang trọng, mặc một bộ áo phông quần đùi và dép lê, bước nhà Cố Chi Dữ.
Vừa bước cửa, khí mát mẻ bao bọc, thoải mái thở phào nhẹ nhõm.
Hiện tại nhiệt độ bên ngoài ngày càng cao, đoạn đường từ nhà đến biệt thự của Tổng giám đốc Cố khiến nóng chịu nổi.
Nhà của Tổng giám đốc Cố đúng là “ngầu” thật!
Biệt thự lớn như , mà thể bật điều hòa khắp các phòng.
Không giống , chỉ dám bật điều hòa trong phòng ngủ, cả nhà ba ở chung một phòng để tránh nóng.
Để tiết kiệm dầu châm đèn, còn dám bật nhiệt độ quá thấp.
như là hơn nhiều so với những máy phát điện và dầu châm đèn.
Long Tòng An một vòng, cuối cùng tìm thấy Cố Chi Dữ đang nâng tạ trong phòng gym, cơ bắp cuồn cuộn.
Anh cảnh tượng mắt mặt, khỏi cảm thán trong lòng:
Người ngoài nóng đến mức nổi, sợ c.h.ế.t vì nóng, mà Tổng giám đốc Cố nhà họ hề ảnh hưởng, vẫn tập luyện, rèn luyện cơ thể.
là so với , tức c.h.ế.t mà!
Cố Chi Dữ thấy Long Tòng An , đặt tạ giá đẩy, dậy uống nước nghỉ ngơi.
“Mọi chuyện đến ?”
Long Tòng An: “Dầu châm đèn sắp xếp theo đúng yêu cầu của ngài, tiền lương của thợ cũng thanh toán rõ ràng, nhưng mà…”
Cố Chi Dữ dùng khăn lau mồ hôi, liếc : “Có chuyện gì thì thẳng.”
Long Tòng An cau mày: “Lại xuất hiện chuyện kỳ lạ.”
Nói , đưa mấy tấm ảnh trong tay cho .
“Có vài trạm xăng dầu trạng thái khá kỳ quái, đây là ảnh hiện trường công nhân chụp .”
Cố Chi Dữ nhận lấy ảnh, lật xem từng tấm.
Long Tòng An bên cạnh giải thích:
“Mặt đất của mấy trạm xăng dầu đào với diện tích lớn, chỉ mấy cái lỗ nhỏ đường kính mấy chục centimet. những thùng chứa dầu chôn đất biến mất hết…
Tổng cộng sáu trạm xăng dầu như , đều ở ngoại thành.”
Anh càng càng thấy kỳ lạ.
Thông qua một cái lỗ nhỏ như , thể nào lấy những thùng chứa dầu lớn ngoài.
Những thùng dầu đó cứ như thể biến mất một cách thần bí lòng đất!
Long Tòng An nhớ cả một tòa trung tâm thương mại vật tư cũng biến mất kỳ lạ như .
Không khỏi : “Tổng giám đốc Cố, đời thật sự ma quỷ đấy chứ…”