Nhận thấy thể chất và tinh thần của Thích Thư Lan đều  tệ đến cực điểm, An Hưng Nghiệp quyết đoán  tay, khi cô đang ngủ say, đột nhiên bật nhạc thật lớn, khiến tim cô thắt  vì sợ hãi, lên cơn bệnh.
Và thuốc cấp cứu tim cũng   An Hưng Nghiệp giấu  từ ...
Chỉ trong một phút ngắn ngủi, An Hưng Nghiệp mất  một mối đe dọa, còn An Nam thì mất .
Những chuyện tiếp theo, An Nam  sớm .
Xử lý xong tang lễ của vợ, An Hưng Nghiệp với tốc độ cực nhanh đón Liễu Tú Liên  nhà, tức c.h.ế.t bà cụ nhà họ Thích đang ốm liệt giường,  đó  đuổi An Nam  khỏi nhà.
Đến đây, sẽ  còn ai  sự thật về cái c.h.ế.t của Thích Thư Lan, cũng  còn ai  thể cướp đoạt tài sản trong tay .
Nếu   tận thế đến, An Hưng Nghiệp, Liễu Tú Liên và An Tiểu Bắc,  thật sự sống một cuộc đời giàu , hạnh phúc.
An Nam  xong những lời đó,  kìm  nắm chặt tay.
Cô còn tưởng   hề  sự tồn tại của Liễu Tú Liên và An Tiểu Bắc.
Hèn gì  một  thời gian, sắc mặt   tệ, còn thường xuyên thất thần   thấy cô  chuyện.
Mà cô  ngây thơ cho rằng thật sự là công ty  chuyện,  áp lực công việc quá lớn, nên mới như .
Không ngờ, lúc đó , đang một  trải qua một kiếp nạn long trời lở đất.
Chồng phản bội, tiểu tam sỉ nhục, thể xác đau đớn, tình trạng tài chính lộn xộn,  còn  giả vờ như   gì xảy , giấu cô và bà ngoại,   họ  lo lắng.
Mắt An Nam đỏ hoe, đau lòng vô cùng.
Mẹ của cô,  mà cô yêu nhất,   chính bố ruột  mưu sát!
Mà cô  ở trong căn phòng mà  để  cho cô, vẫn luôn chờ đợi, chờ đợi kẻ  hại c.h.ế.t   đến đón cô về nhà.
Thậm chí dù sống  một đời, cô cũng vì An Hưng Nghiệp là bố cô, mà  truy cứu ân oán kiếp    thấy c.h.ế.t mà  cứu, chỉ định cùng  đường ai nấy , ai lo phận nấy.
Nếu   trời  thấy, sẽ đau lòng đến mức nào?
An Nam tức giận đến   run rẩy.
Giây phút , cô như hòa  một với   nhiều năm , cảm nhận  nỗi bi thương và phẫn nộ của .
An Hưng Nghiệp, tên khốn nạn g.i.ế.c vợ! Chết một vạn  cũng  đủ!
Lúc  An Hưng Nghiệp, vì mất m.á.u quá nhiều, thần trí   còn tỉnh táo, còn  nhận  vẻ mặt phẫn nộ của An Nam.
Lẩm bẩm một : “Những gì nên     , con  giữ lời hứa, giúp  băng bó điều trị cẩn thận.”
“Mẹ con mất  quả thật  .   cũng thật sự hối hận. Biết thế Liễu Tú Liên  cắm sừng , ban đầu còn  bằng sống  với  con...”
“Nếu là  con, nhất định sẽ  cuỗm vật tư của   bỏ trốn cùng Vương Đăng. Bây giờ  hẳn là vẫn còn ở biệt thự  núi, sống những ngày tháng thoải mái.”
“  con cũng       . Nếu cô   thể giống Liễu Tú Liên, học cách  một  phụ nữ dịu dàng hơn,  cũng  đến mức  sai đường...”
“Nam Nam, bố  con nhất định sẽ giận, nhưng chúng  là cha con, bố  so đo hiềm khích  đây,   đều sống . Bố đảm bảo với con, quãng đời còn  sẽ đối xử  với con, bù đắp hết những thiếu thốn tình thương của  cho con.”
Nghe những lời vớ vẩn đó, An Nam,  vốn  giận đến tận trời, càng thêm tức giận.
Cô giơ tay lên, trực tiếp tát mạnh  mặt An Hưng Nghiệp một cái.
Người luyện võ  lực tay  lớn, An Hưng Nghiệp lập tức tỉnh táo hơn nhiều,  thể tin nổi : “Mày điên ! Dám tát bố mày?!”
An Nam   hai lời,  tát thêm một cái: “Cái  là tát  !”
Sau đó  một cái nữa: “Cái  là tát  ông ngoại bà ngoại.”
Mấy cái tát xuống, vẫn  hả giận, cô dùng cả hai tay, tát mạnh thêm  nhiều cái nữa.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/song-lai-truoc-mat-the-tich-tru-hang-ty-vat-tu-roi-dien-cuong-tan-sat/chuong-376-cai-chet-cua-an-hung-nghiep.html.]
“Tát cho mày cái tội vong ân phụ nghĩa!”
“Tát cho mày cái tội mặt dày vô sỉ!”
“Tát cho mày cái tội   hối cải!”
An Nam lớn lên  giống , hơn nữa An Hưng Nghiệp mất m.á.u quá nhiều,   tát đến đầu choáng váng,  mơ mơ màng màng, giống như thật sự là  vợ  mất đang tát .
An Hưng Nghiệp tức giận: “Thích Thư Lan! Cô   là phụ nữ! Dám đánh chồng cô ?!”
An Nam   còn dám lăng mạ  ,  tát mạnh thêm mấy cái nữa, cho đến khi  ngất , cô mới nhổ một bãi lên  ,     chỗ, bình   thở.
Lúc , xe  đến gần đích.
Cố Chi Dữ đỗ xe sang bên,  đến ghế  kiểm tra tình hình của An Nam.
“An An, em   chứ?”
Vừa nãy những lời An Hưng Nghiệp ,  ở phía    rõ ràng. Ngay cả một   từng thấy Thích Thư Lan như ,  xong còn thấy tức giận. Huống hồ An Nam, con gái ruột của bà.
Anh quan sát sắc mặt cô, sợ cô quá đau lòng: “An An,  cần  giúp em giải quyết  ?”
An Nam vuốt chiếc vòng cổ hình sư tử  treo  cổ, thở dốc: “Không cần! Em tự !”
Sau đó  quanh: “Nơi  an  ?”
Cố Chi Dữ gật đầu: “Phú Quý , nơi trú ẩn của bang Thương Lang ở phố khách sạn phía . Anh cố ý đỗ xa một chút, em   gì cứ ,  ở bên cạnh canh chừng.”
Phú Quý cũng “gâu” hai tiếng.
Còn  tao nữa!
An Nam kéo An Hưng Nghiệp từ  xe xuống, dùng sức ném xuống đất.
An Hưng Nghiệp kêu lên một tiếng, từ từ tỉnh .
An Nam   hai lời, trực tiếp cầm d.a.o đâm, mạnh mẽ đ.â.m   .
Chưa đợi An Hưng Nghiệp kịp kêu thảm thiết, An Nam nhanh chóng rút d.a.o , ngay  đó  đ.â.m .
Cứ như  liên tục đ.â.m hơn hai mươi nhát, mỗi nhát đều dùng  lực, khoét  từng lỗ m.á.u   .
An Hưng Nghiệp khản giọng,  ngừng cầu xin: “Bố sai ! An Nam, bố sai ! Con tha cho bố.”
“Đưa bố về biệt thự  1 , xin con, bố đau quá!”
An Nam  ngơ, trong đầu cô chỉ hiện lên ánh mắt bi thương của . Cho đến khi An Hưng Nghiệp   tắt thở, cô mới run rẩy dừng tay.
Nhìn An Hưng Nghiệp   đ.â.m đến  còn hình dạng , An Nam sững sờ một lúc lâu, cho đến khi Cố Chi Dữ lo lắng chạy đến ôm cô, cô mới bật .
“Cố Chi Dữ, em  g.i.ế.c An Hưng Nghiệp…”
“Hắn  g.i.ế.c  em…”
Cố Chi Dữ đau lòng ôm lấy cô: “Ngoan, đừng buồn.”
“Em   ,  sai là .”
“An An, em vẫn còn  .”
Dưới những lời an ủi của Cố Chi Dữ, An Nam đầy m.á.u cuối cùng cũng dần bình tĩnh , lau nước mắt  mặt.
Vân Vũ
 , cô g.i.ế.c   là bố, mà là một con quỷ.
Cô nên vui mừng, vì    may mắn tự tay báo thù cho .
An Nam vuốt ve chiếc vòng cổ  cổ,  thèm liếc  An Hưng Nghiệp nữa,  với Cố Chi Dữ: “Chúng   thôi.”