An Nam thu  ánh mắt, mở cửa xe: “Đi thôi! Ngày đầu tiên  học, đừng đến muộn.”
Cố Chi Dữ lên tiếng, hai  cùng lên xe rời .
Trên tầng, phòng 601.
Đường Khỉ Vân vỗ ngực, hoảng hốt lùi  vài bước.
“Sao  là họ?!”
Cô  khi thức dậy, tâm trạng khá    cửa sổ,  ngắm cảnh bên ngoài.
Ở trong phòng thí nghiệm  lòng đất quá lâu, giờ  thể   cao phóng tầm mắt  cảnh tuyết, cô cảm thấy vô cùng vui vẻ và thoải mái.
Thế là  ngắm cảnh, cô  tò mò liếc  chiếc “xe tăng” màu đen  nhà,   chủ nhân nó là ai.
Hôm qua khi cô thuê xong phòng và đến ở  phát hiện, chiếc xe đen vẫn luôn  theo  cô  đường cũng đỗ ở  nhà.
Rõ ràng, chủ xe cũng ở trong tòa nhà .
Vì  đường   chiếc xe kỳ quái và thiếu kiên nhẫn   cho c.h.ế.t máy nhiều , nên Đường Khỉ Vân khá tò mò chủ xe là  như thế nào.
Ai ngờ  tùy ý  xuống, cô  thực sự  thấy chủ xe   từ trong tòa nhà và lên xe.
Chỉ là hai bóng  đó  vô cùng quen thuộc.
Đường Khỉ Vân bám  cửa sổ, nheo mắt  chằm chằm hai   nhà,  đó mới nhận , họ chính là cặp tình nhân ở biệt thự  một Lạc An Sơn.
Cô  bảo  hôm qua cảm thấy chiếc xe đen   chút quen mắt mà!
Bây giờ nhớ ,  đó khi cô  ngoài sân biệt thự  một  , dường như  lờ mờ thoáng thấy chiếc xe oai vệ và chắc chắn .
Thấy  phụ nữ tên An Nam  đột nhiên ngẩng đầu  lên, Đường Khỉ Vân vội vàng rụt cổ , sợ  đối phương  thấy.
Đây là cái vận may quái quỷ gì ?!
Căn cứ chính phủ rộng lớn như ,  cô  trở thành hàng xóm với bạn của Du Thần chứ?!
Đường Khỉ Vân  chắc họ   bạn bè  , nhưng cô , Du Thần  quan tâm và để ý đến hai  . Nghĩ rằng quan hệ của họ  đơn giản.
Nếu  họ  cô ở đây, thì Du Thần bên  chắc chắn sẽ  giấu .
Đường Khỉ Vân  bệt xuống sofa, vẻ mặt u sầu.
Căn phòng  là cô khó khăn lắm mới  , thuê hẳn một năm, chắc chắn  thể bỏ.
Cho dù cán bộ đồng ý  tiền, thì ví tiền của cô cũng  cho phép cô tìm căn khác!
Dùng tiền gấp mười hai ,  thuê một căn phòng nhỏ hơn bốn mươi mét vuông, cô chắc chắn  .
Chỉ là căn phòng   ở tầng cao nhất, cho dù hai   ở tầng nào  nữa, lúc cô xuống lầu chắc chắn sẽ  ngang qua cửa nhà họ.
Ngày hôm qua xem như may mắn, hai     ngoài, cô dọn hành lý lên xuống chạy nhiều  như  mà  gặp.
    thể nào may mắn mãi  đúng ?
Chỉ cần cô xuống lầu đúng lúc họ cũng  khỏi nhà, hoặc từ bên ngoài về, thì chỗ ẩn  của cô sẽ  còn giấu  nữa.
Du Thần tên điên , chắc chắn vẫn  bắt cô về  thí nghiệm!
Đường Khỉ Vân càng nghĩ càng sốt ruột,  nhịn  bực bội đ.ấ.m  sofa vài cái.
Truy Phong ở bên cạnh nghi hoặc  cô,  hiểu tại  một buổi sáng tự do   mà chủ nhân  tức giận đến .
Thế là nó tiến  gần hơn, nhỏ giọng “gâu” vài cái.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/song-lai-truoc-mat-the-tich-tru-hang-ty-vat-tu-roi-dien-cuong-tan-sat/chuong-695-sao-lai-la-ho.html.]
Đường Khỉ Vân tiếp tục đ.ấ.m sofa vài cái,  giải thích lung tung với Truy Phong:
“Không . Căn phòng  hại , chị giáo huấn nó một chút.”
Truy Phong nửa hiểu nửa  gật đầu,  đó cũng thử nhe răng, chạy đến khung cửa cắn một cách hung dữ.
Đường Khỉ Vân hoảng sợ. Sau đó  chút buồn  ngăn nó : “Này ! Được ! Cẩn thận cắn hỏng răng!”
Truy Phong  sợ hỏng răng, chỉ sợ chủ nhân  tổn thương. Vì thế vẫn “đánh  với căn phòng” một cách mãnh liệt.
Đường Khỉ Vân cản  : “Nó phục ! Căn phòng  phục ! Mau đừng cắn nữa.”
Truy Phong lúc  mới dừng ,  gầm gừ  xung quanh vài tiếng để cảnh cáo,  đó mới chạy về bên cạnh Đường Khỉ Vân,  mật dựa  lòng cô.
Làm ầm ĩ như , tâm trạng Đường Khỉ Vân cũng  hơn một chút.
Cô vuốt đầu con chó, lẩm bẩm:
“Thôi kệ, mặc cho  phận ! Một con  nhỏ bé  thể lay chuyển ông trời .”
Ở biệt thự lớn, những nhân vật  giá trị xa xỉ, thực lực siêu nhiên, đều  thể chạy tới ở chung cư cùng cô, nào  đạo lý gì đáng ?
Trước đây cô  ý tứ trong lời  của Du Thần, thực lực của biệt thự  một còn mạnh hơn nhà họ Du.
Người như  đều  thể ở đây ngẫu nhiên gặp cô,    ông trời sắp đặt, ai mà tin?
Đường Khỉ Vân thở dài: “Chúng  cứ cẩn thận một chút,  thể tự do  ngày nào  ngày đó.”
Ban đầu cô định dậy sớm, đến siêu thị căn cứ dạo chơi.
Ngoài việc  tìm thuốc sảy thai, cũng  tiện thể đổi lấy một ít điểm tích lũy.
Hôm qua cô  hỏi thăm nhân viên,  bánh nén khô thực    giá trị.
Cứ như vé  cổng căn cứ, lương thực bình thường cần năm cân, mà bánh nén khô chỉ cần một hộp là đủ.
Vì thế cô tính lấy  một phần bánh quy để đổi lấy điểm tích lũy, dùng để đổi lấy một  tài nguyên sinh tồn khác, tiện thể còn  thể phong phú thêm đa dạng ẩm thực của cô.
Dù  bánh nén khô no bụng đến mấy, cũng  thể quanh năm suốt tháng chỉ ăn nó  chứ?
Chỉ là bây giờ gặp An Nam và Cố Chi Dữ, cô   dám tùy tiện  cửa.
Ai  họ lái xe  ngoài  gì? Lỡ cũng là  siêu thị. Dù  trong căn cứ  cũng   nơi nào đáng để dạo chơi khác.
Nếu cô cứ tùy tiện   ngoài,   khả năng sẽ gặp họ ở siêu thị hoặc  nhà.
Đường Khỉ Vân nghĩ nghĩ, vẫn quyết định án binh bất động .
Theo như hôm qua, đợi hai   về nhà , cô sẽ  cửa. Như  thì chắc chắn an .
Vì thế cô tìm thấy sợi dây nhảy  cô ném sang một bên tối qua,   cửa sổ và nhảy lên.
Đứng ở vị trí , chỉ cần xe của đối phương  về, cô lập tức  thể  thấy.
Vân Vũ
Thời tiết lạnh như ,  thích hợp để tập thể dục  ấm , nếu  thể trực tiếp  sảy thai đứa bé, thì cô cũng đỡ  tốn tiền mua thuốc.
Một bên, Truy Phong  hiểu tại  chủ nhân  thương còn  chịu đau tập thể dục.
Nó   thể nghĩ , đối với Đường Khỉ Vân, điều khó giải quyết nhất hiện tại   vết thương ở xương sườn  khâu , mà là phôi thai đang dần phát triển trong bụng.
 dù  hiểu, nó vẫn  hứng thú  theo chủ nhân nhảy cùng.
Một  một chó sáu chân, cứ như  “bang bang”, “thùng thùng” nhảy lên.
Làm ồn đến mức Phú Quý  nhà  chằm chằm trần nhà, nhe răng.