“Có ai bên trong ? An Nam ở đây ?”
An Nam mở cửa, mà hỏi qua cửa: “Có chuyện gì ?”
Người bên ngoài thấy cuối cùng cũng tiếng động bên trong, lập tức :
“Cô là An Nam đúng ! Có tố cáo cô cố ý g.i.ế.c , mời cô theo một chuyến, hợp tác điều tra!”
An Nam vẫn mở cửa, thông qua mắt mèo cẩn thận quan sát .
Lúc một vài hàng xóm tiếng ồn hấp dẫn, ở cầu thang giữa lầu 13 và lầu 14 lén lút xem.
“Ôi! Đây là bụng báo cảnh sát, cảnh sát đến thu dọn cái con ma nữ !”
“Tốt quá , đợi cô cảnh sát bắt , chúng lúc phòng cô xem, rốt cuộc cô tích trữ bao nhiêu vật tư.”
“Trời mắt mà! Cuối cùng cũng thể quản lý cái con đàn bà kiêu ngạo ! Cô g.i.ế.c đối diện nhà , thể tòa chứng!”
“Hừ! Xem cô thế nào. Kiêu ngạo nữa thì dám đối đầu với chính quyền ?”
“Đã sớm chướng mắt cô , còn trẻ như , dựa mà nhiều vật tư như thế!”
Lòng chính là như , thường hận bạn , bạn .
Từ khi thiên tai đến nay, mỗi đều vẻ mặt xanh xao, chỉ riêng An Nam, vẫn hồng hào tươi tắn, sống . Không chỉ thế, cô còn mạnh mẽ đuổi hết những thèm vật tư của . Mấy ngày thấy cô chợ, ngày nào cũng chiến thắng trở về, thật khiến hận đến ngứa răng.
Thấy cô cuối cùng cũng sắp gặp xui xẻo, đều hưng phấn, kéo đến xem càng lúc càng đông.
Còn ít hò hét một cách hả hê:
“Đồng chí cảnh sát, cuối cùng các cũng đến ! Con ma nữ đúng là loạn cả khu phố!”
“ , đồng chí cảnh sát, chúng đều thể chứng, cô g.i.ế.c ít !”
“Nghe cô còn là tội phạm truy nã, khi thiên tai xảy chính là một tên cuồng sát biến thái, xin ngài mau bắt cô !”
Thấy cảnh sát ở đây, những hàng xóm ghen tị với An Nam từ lâu cũng còn sợ hãi nữa, liên tục thêm tội danh cho cô. Họ kích động chờ xem cô gặp họa.
Người cảnh sát trẻ tuổi chính trực , giơ tay ngăn bàn tán.
“Mọi xin hãy giữ trật tự một chút, đừng ảnh hưởng đến việc phá án của .”
Sau đó với cánh cửa: “Cô An Nam, xin cô lập tức mở cửa, về đồn cảnh sát hợp tác điều tra với .”
Lúc Sở Bội Bội ở bên trong vô cùng căng thẳng, lo lắng An Nam:
“Thiên tai mới kết thúc, báo cảnh sát?”
Rồi an ủi: “Cậu đừng sợ, tớ thể chứng cho , đều là do những đó đến gây sự , chỉ là phòng vệ chính đáng thôi.”
An Nam khẽ một tiếng: “Tớ sợ cái gì?”
Ngay đó hô ngoài cửa: “ đếm đến ba, lập tức rời khỏi cửa nhà , nếu đừng trách cho cơ hội.”
Ngữ khí chấn động tất cả .
Không chỉ những hàng xóm hóng chuyện ở bên ngoài, ngay cả Sở Bội Bội phía cô cũng sững sờ.
Người phụ nữ quá mạnh mẽ !
Thật sự nể mặt ai cả...
Người ngoài cửa thấy lời cô , nhíu chặt mày.
“An Nam! Kháng cự sẽ xử lý nghiêm! Xin cô đừng chống cự vô ích!”
“Ba.” An Nam ngơ, bắt đầu đếm.
Người cảnh sát trẻ tuổi: “Xin cô lập tức mở cửa!”
“Hai.”
“Nếu đừng trách khách khí!”
“Một.”
Theo tiếng An Nam dứt lời, cơ quan khởi động, mắt mèo lập tức di chuyển, để lộ một lỗ b.ắ.n súng. An Nam giơ s.ú.n.g b.ắ.n đinh lên, dứt khoát tay.
Một cây đinh găm trúng giữa hai lông mày của cảnh sát. Hắn thể tin mà trợn tròn mắt, còn kịp phản ứng, là mấy phát s.ú.n.g nữa b.ắ.n tới.
Người đàn ông găm đầy đinh đầu, ngã ngửa .
“Bành” một tiếng, thể ngã mạnh xuống đất.
“A a a a!”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/song-lai-truoc-mat-the-tich-tru-hang-ty-vat-tu-roi-dien-cuong-tan-sat/chuong-71-moi-co-theo-toi-mot-chuyen.html.]
Đám đông xem chuyện phía lập tức bùng nổ một trận la hét.
“Con ma nữ g.i.ế.c !”
Vân Vũ
“Đánh cảnh sát !”
“Giết cảnh sát!”
Lúc , cánh cửa hành lang tầng 14 đột nhiên mở .
Chỉ thấy cô gái xinh mặt lạnh như rắn, hung hăng giơ s.ú.n.g b.ắ.n đinh:
“Tất cả im miệng! Ồn ào c.h.ế.t !”
Mọi lập tức im lặng.
Cô còn dám động thủ với cả cảnh sát, ai mà dám lên tiếng nữa!
An Nam từng bước từng bước lướt qua, ánh mắt mỗi khi dừng một , đó liền nhanh chóng né tránh.
Cô lạnh lùng : “Còn tụ ở đây gì? Muốn xuống bạn với ?”
Mọi sợ hãi, xô đẩy , nhanh chóng chạy tán loạn.
An Nam chỉ cảm thấy thế giới cuối cùng cũng trở yên tĩnh, hài lòng đóng cửa .
Lúc ngay cả Sở Bội Bội cũng cô cho kinh hãi.
Cô run rẩy : “An, An Nam, gây họa lớn !”
An Nam điên , thể động thủ với cảnh sát!
Lại thấy An Nam vẻ mặt cho là đúng:
“Tớ giải thích cho nhé. Cưỡi ngựa trắng nhất định là hoàng tử, mặc đồng phục cũng chắc là chú cảnh sát .”
Sở Bội Bội sững sờ, đó trợn tròn mắt: “Ý là, là giả?”
Sao thể chứ... Người đó rõ ràng vẻ mặt chính trực lắm mà.
An Nam gật đầu: “Cảnh sát nhân dân của Hoa Quốc khi phá án thường hành động một , ít nhất là hai trở lên. Hơn nữa lề mề mãi, ngay cả giấy chứng nhận cũng đưa .”
Sở Bội Bội vẫn còn căng thẳng: “Chỉ dựa những điều , thể khẳng định là giả ?”
Vạn nhất là thật, thì phạm trọng tội !
“Tất nhiên .”
An Nam chỉ vai : “Vấn đề lớn nhất, ở cái phù hiệu cảnh sát cẩu thả .”
“Chưa đến cái vạch vẽ lệch , chỉ đến cấp bậc thôi...”
Cô nhạo một tiếng: “Hai mươi mấy tuổi là cấp bậc Cảnh đốc bậc một? Mơ mộng hão huyền gì .”
Sở Bội Bội cô xong, bừng tỉnh.
Thảo nào!
An Nam tuy rằng thích g.i.ế.c chóc, nhưng vẫn chừng mực, thể đột nhiên g.i.ế.c một cảnh sát như . Cô dọa sợ ít, còn tưởng An Nam thật sự điên .
Bây giờ nhớ bộ dạng của gã cảnh sát giả , kết hợp với những gì An Nam giải thích.
Ừm...
Lỗi quá lớn, c.h.ế.t oan.
Tuy rằng cô hiểu gì về cấp bậc cảnh sát, nhưng nếu An Nam tay dứt khoát như , chắc chắn sẽ tính sai.
Sở Bội Bội yên tâm, sùng bái An Nam: “An Nam, vẫn là giỏi nhất, nếu là tớ chắc dọa sợ, theo ...”
Nghĩ đến thôi thấy rùng : “Nếu thật sự theo , chừng sẽ xảy chuyện gì đáng sợ nữa!”
An Nam bĩu môi.
Đi theo thì thể .
Chỉ thể đưa .
Đưa đầu thai.
Vừa An Nam hề nương tay chút nào, dù đều cho rằng thiên tai kết thúc, trật tự sắp khôi phục, mà đối phương còn dám mạo hiểm giả mạo cảnh sát, điều đó cho thấy mục đích của chắc chắn đơn giản, khi là nhắm mạng sống của cô.
Đương nhiên là g.i.ế.c .
An Nam chào hỏi Sở Bội Bội, tiếp tục về nhà ăn cơm.
Còn Sở Bội Bội, vốn định ngoài xử lý cái xác của tên cảnh sát giả , nhưng nghĩ , cứ để đó dọa đám hàng xóm phiền phức cũng , thế là cô cũng về nhà.