4.
Chuyện buổi sáng  mới giải quyết xong, buổi tối    ca ca tìm tới cửa
“Hứa Vong! Muội rốt cuộc sẽ bắt nạt Vãn Vãn tới khi nào?”
Giọng của Hứa Thần  nghiêm khắc, đây là đến  Hứa Vãn Vãn bênh vực kẻ yếu.
Ta chờ chính là lúc .
Ta bò lên giường, mặc lớp quần áo mỏng, chậm rãi   ngoài, “Ca ca”
Môi trắng bệch, đầu bó băng gạc, thanh âm   sức lực, giống như là  bệnh vô cùng nặng.
Hứa Thần thấy dáng vẻ của  thì hoảng sợ.
Hắn  Hứa Vãn Vãn  đơn giản là   phân   hạ thủ đánh , vô cùng  .
Do đó nghĩ nàng nhu nhược dễ bắt nạt, phẩm hạnh lương thiện.
 trơ mắt    đánh, dù  nghi ngờ, Hứa Thần vẫn sẽ chọn tin tưởng Hứa Vãn Vãn.
Quả nhiên,  mặt mày  vội vàng lo lắng, “Làm  mà  giống như ma quỷ thế ,  là đích nữ tướng phủ,  chút lễ nghi thế mà cũng học  nổi?”
Ta bật dậy hành lễ, chỉ là  động đậy,   liền nhịn  , ho lên.
“Đừng ở đó mà giả vờ,” Hứa Thần vẻ mặt  kiên nhẫn, “Rõ ràng là  đánh Vãn Vãn, thế mà còn dám giả vờ đáng thương.”
“Vãn Vãn là  như thế với  ư?” Ta giả vờ  thể tin nổi,  một lúc lâu dường như nhớ tới cái gì đó,  khôi phục nguyên dạng, trong mắt trở nên quật cường.
“ , đúng là  đánh, thật xin  ca ca, đều là tại  sợ  đuổi  khỏi tướng phủ, nên  mới đẩy nàng.”
Đời   quá thẳng thắn thật thà,   chút tâm cơ nào.
Thế cho nên  Hứa Vãn Vãn đùa bỡn xoay vòng.
Sống  một đời,    đường của nàng,  cho nàng   đường để .
5.
Hứa Thần  ,  co ro  giường mường tượng  ván cờ hôm nay  đánh cùng với Hứa Vãn Vãn, thằng đến nửa đêm mới  thể khó khăn   giấc ngủ.
 giấc mộng dường như  chịu buông tha , nó cứ ở trong đầu  lặp  lặp  những hình ảnh mà   chịu trong xuân nhật yến (1)  đời .
Tiếng châm chọc ồn ào xung quanh, hết   tới  khác quanh quẩn bên tai .
“Nàng là một kẻ độc ác gian ngoan.
“Tướng phủ thế mà  sinh  một  như thế! Thật mất mặt!”
“Trời ơi,  nếu là nàng liền tự tử chết,   loại chuyện ”
Bọn họ mỗi  đều đồng nhất chỉ tay  , tất cả đều kết tội cho  “ác độc” đối với Hứa Vãn Vãn.
Đó là bức thư tuyệt mệnh của Hứa Vãn Vãn   công khai, cũng là vũ khí lợi hại nhất mà nàng  dùng để chống  .
Ngày mười ba tháng mười hai
Hôm nay là ngày trừ tịch, tỷ tỷ  trở ,   vui
Ta  đoạt mất vị trí thiên kim thật của tỷ tỷ,  nghĩ  nên trả  cho tỷ .
Ngày mười hai tháng một
Hôm nay mẫu  đo  đo may xiêm y cho chúng , rõ ràng là  chọn xong, nhưng tỷ tỷ  lén tìm  đòi tiền
Tỷ  lấy tiền  đánh bạc,   nên  cho mẫu   ?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/song-lai-va-mat-thien-kim-gia-tra-xanh/chuong-2-thay-doi.html.]
Ngày ba mươi tháng một
Người của sòng bạc tìm đến đây,  vẻ tỷ tỷ thua  nhiều tiền, nàng bắt   tìm mẫu  xin tiền, nếu  sẽ hủy diệt cả tướng phủ.
Cây trâm vàng mẫu  thích nhất cũng  tỷ  lấy mất.
Ngày mùng bảy tháng hai
Sau khi tỷ tỷ ép    tỷ   một lá thư,  đến khi  xong, tỷ tỷ  bắt  chép lời bạt, bắt  quỳ lên mảnh sứ  vỡ,  đau quá.
Trước đó lấy kim đâm, lấy nước sôi nóng, tát  mặt   đều  thể nhịn, nhưng ngày mai  cùng với Tạ ca ca  cưỡi ngựa.
Ngày mùng mười tháng hai
Ta  với mẫu , mẫu   tin , còn giận ,  tỷ tỷ phẩm hạnh lương thiện, nếu  lung tung sẽ đem  đuổi  khỏi tướng phủ
Ta  dám , thật sự đau quá
Vì   tin  mà  tin tỷ ?
Ngày mười bốn tháng hai
Tỷ tỷ thế mà  gọi mấy  đàn ông lang thang  ý đồ… May mà     cứu , mẫu  cùng ca ca cũng  tin , Tạ ca ca cũng chán ghét vứt bỏ .
Thật  chết.
Mỗi chữ trong thư tuyệt mệnh đều vô cùng quen thuộc, nhưng đều là  ghi  những điều độc ác mà Hứa Vãn Vãn  đối với .
Vì cái gì sẽ biến thành của nàng? Người  hại là !
“Nàng ăn trộm nhật ký của , là nàng cố ý diễn trò lừa các ngươi!”
Ta điên cuồng xé bỏ bức thư, vọng tưởng giãy giụa  cuối.
 mà trong mắt mẫu  và ca ca chính là giấu đầu hở đuôi,   hối cải.
“Lúc    nên tìm ngươi trở về”.
Mẫu  ôm Hứa Vãn Vãn, vẻ mặt đau lòng, vô cùng chán ghét .
Những quý nữ xung quanh   nhỏ, khóe miệng rõ ràng sự trào phúng, hèn mọn, sợ hãi  từng .
Các nàng đều cảm thấy  là loại sinh  ở nông thôn,   loại chuyện  là  bình thường.
Hứa Vãn Vãn  lóc ầm ĩ.
“Ta  bao giờ trách tỷ ?”
Người dễ thương làm những điều dễ thương, dịch/viết những truyện dễ thương
Đến trang Facebook của mình để tìm hiểu thông tin nhé: I will tell you lovely stories
“Là  của , là  chiếm vị trí thiên kim của nàng”
Một câu hắt nước bẩn cho 
Một câu, khiến cho  vĩnh viễn  sỉ nhục,  thể trở 
Ánh mắt  đỏ bừng giận dữ trong tuyệt vọng, lấy chủy thủ bên hông đ.â.m  Hứa Vãn Vãn.
Giây tiếp theo, phía  lưng   đánh úp 
Vô cùng đau đớn đánh úp …
Ta mở mắt choàng tỉnh dậy, nôn khan  ngừng.
Nghĩ đến những ấm ức và nhục nhã xâm nhập tận cốt tủy,    thể khống chế mà run rẩy,  bắt buộc  trấn định  bản .
Hứa Vãn Vãn, nếu ngươi  chiếm tất cả  thứ,  đều trả  cho ngươi
Chỉ  cái mạng  thì  đủ.
(1) Xuân Nhật Yến: Bữa tiệc ngày xuân