Nói là sinh viên chứ thật  Tống Tịch cũng  là sinh viên năm cuối, chỉ còn một kì nữa là  trường. Bởi vì  lựa chọn  khóa luận  nghiệp nên nửa năm    cần đến trường, chỉ cần ở nhà  thành khóa luận là . Đây cũng là lý do mà  dám tìm việc  cả ngày ở quán cà phê . Công việc buổi sáng bắt đầu  chín giờ nhưng bảy giờ   tỉnh dậy.
 
Hắn  dậy sớm, nhân lúc cô  tỉnh , vì cô mà chuẩn  một phần đồ ăn sáng.
 
Tới khi Hướng Âm mắt nhắm mắt mở  đến bên ngoài, Tống Tịch cũng   thành việc nấu đồ, bước  giai đoạn trang trí. Cô mơ mơ màng màng tiến tới phòng khách lấy nước uống. Tống Tịch thấy cô thì lập tức nở nụ  tươi tắn khiến gương mặt điển trai sáng bừng như ánh bình minh: "Chị Âm, chào buổi sáng."
 
Hướng Âm  chằm chằm  trai xuất hiện trong bếp nhà , thiếu chút nữa phun  bộ nước trong miệng . Cũng may cô  kinh nghiệm rèn luyện  thương trường, chút bất ngờ   đủ để khiến cô  sặc nước. Cô kiên định nuốt sạch đống nước suýt chút nữa   phun  ngoài.
 
 , hôm qua cô  mới thu nhận một tên nhóc  trai về nhà.
 
Hướng Âm gắng gượng kéo  nụ  cứng đờ: "Ờ, chào buổi sáng."
 
"Mấy giờ chị    thế?" Tống Tịch  công việc của Hướng Âm là nhân viên văn phòng cho nên bình thường buổi sáng sẽ    sớm hơn .
 
Hướng Âm    với Tống Tịch là     lúc nào cũng  nhưng chợt nhớ  sáng nay cô còn  cuộc họp trong công ty nên lập tức sửa miệng: "Khoảng ba mươi phút nữa."
 
Hắn liếc mắt  lên đồng hồ, bảy giờ ba mươi, ba mươi phút nữa là tám giờ, đúng giờ  việc của nhân viên công sở bình thường. Hình như công ty của chị  ở gần đây nhỉ, thế nên sát giờ mới  . Có thể ở  một căn hộ gần với công ty, tình hình tài chính của chị  quả nhiên   bình thường. Thôi ,  là nam nhân, chỉ cần cố gắng, tiền đồ   cũng sẽ rộng mở, chẳng mấy chốc  thể đuổi kịp chị  .
 
"Vậy chị chuẩn  , đồ ăn sáng em  nấu xong . Hôm qua em quên  mua hộp đựng thức ăn mới nên chị cứ dùng tạm cái cũ của em nhé, một lát em xuống siêu thị mua cái mới cho chị."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/song-lai-vo-tinh-gap-duoc-trai-dep/16.html.]
 
Hướng Âm  bao giờ  khái niệm ăn sáng,   thì  chút buồn : "Không cần phiền phức như thế."
Mập
 
Bị cô từ chối, nụ   gương mặt điển trai  liền biến mất: "Em  dậy  sớm để nấu mà chị ..."
 
"Được ,  ,  cứ cho  hộp cho , một lát  sẽ mang theo."  là   tiền đồ,   buồn một chút thôi là cô  phát sầu theo. Huống hồ, kiếp  là bởi vì cô ăn uống  điều độ mới dẫn đến ung thư  dày. Sống  một đời, cô  nên dẫm  vết xe đổ. Nếu như   chuẩn  đồ ăn cho cô,  thì cô cũng đành nhận lấy.
 
Cô đồng ý , nụ   đẽ   xuất hiện. Hướng Âm liếc  , chậc lưỡi  về phòng.
 
 là hồng nhan họa thủy.
 
Hướng Âm   quản   nữa,   phòng chuẩn  đồ đạc. Tài liệu cho buổi họp hôm nay đều   Kim Nguyên chuẩn  đầy đủ gửi cho cô  tối qua, cô chỉ cần tranh thủ thời gian  bộ tới công ty để  qua là . Làm việc  quên rèn luyện sức khỏe, mỗi năm qua , cô  cảm thấy cơ thể  yếu  một chút,  thể sung sức như thời còn đôi mươi  nữa.
 
Trước khi  khỏi nhà, cô   dáng vẻ tươi sáng của Tống Tịch chọc mù mắt.
 
"Chị Âm, chúc chị một ngày vui vẻ."
 
Cô nhàn nhạt đáp : "Ờ,  cũng ."
 
Quả nhiên là tuổi trẻ, nhiều năng lượng thật đấy.