"Ấy, chị Âm, cái gì đây? Đồ ăn sáng ư?" Kim Nguyên  hộp giữ nhiệt  bàn, để nó giữa một đống văn kiện, quả thật  nổi bật.
 
Hướng Âm đang  sơ qua tài liệu chỉ tùy tiện ừ một tiếng đáp .
 
Kim Nguyên lập tức bày  dáng vẻ  .
 
Mập
"Chị Âm, quả nhiên là chị hợp với   mà...  mới yêu đương thôi mà   tự chăm lo cho bản , còn mang đồ ăn sáng  ."
 
Vừa , cô nàng  lau nước mắt: "Chị   , vì chuyện ăn uống của chị mà  đây em  lo lắng  chọc cả đầu đấy."
 
Kim Nguyên là trợ lý của Hướng Âm, ngoài việc  quản chuyện công việc của cô thì cô nàng cũng quản  nhiều chuyện riêng tư, bình thường việc ăn uống của cô cũng là do cô nàng lo. Dạo  bởi vì ăn uống thất thường mà Hướng Âm  đau  dày nhẹ khiến cô nàng  vắt óc suy nghĩ   để khiến cô ăn uống đúng giờ. Sau một hồi đấu tranh, cô nàng cũng giành  quyền đặt đồ ăn buổi trưa và tối cho cô, duy chỉ  buổi sáng là cô chê phiền phức,  bao giờ chịu ăn.
 
 mà, khoa học  chứng minh, trong một ngày bữa sáng là quan trọng nhất, cho dù cô  ăn đúng giờ hai bữa  mà bữa sáng cô  chịu ăn thì bệnh đau  dày vẫn  thể trị . Thỉnh thoảng nó vẫn sẽ tái phát  hành hạ cô.
 
Bây giờ,  cần cô nàng  tay thì cũng    lo giúp , Kim Nguyên vui vẻ  bao nhiêu.
 
" mà,  cái , hình như là cơm tự nấu nhỉ, đừng  với em là chị tự nấu nha." Có đánh c.h.ế.t cô nàng cũng  tin.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/song-lai-vo-tinh-gap-duoc-trai-dep/17.html.]
 
"Có  nấu cho." Cô đương nhiên  rảnh đến mức tự  nấu bữa sáng... a... khoan ...
 
Hướng Âm cảm nhận  tình hình  , đưa mắt  vị trợ lý , kết quả  ngoài dự đoán, Kim Nguyên đang dùng ánh mắt to bằng hai con ốc nhồi để  cô. Cô nàng dường như hận  thể lập tức nhào tới chỗ cô mà hỏi chuyện.
 
"Chị Âm, chị với vị  đang ở chung hả? Nếu như   ở chung,   cũng chẳng thể nào sáng sớm  nấu đồ ăn  đem tới tận nhà cho chị chứ!"
 
Hướng Âm  hỏi đến ngại ngùng, vành tai lập tức đỏ lên. Mặc dù cô  hai bảy tuổi, cũng từng  một mảnh tình vắt vai nhưng về phương diện  da mặt của cô đều  mỏng. Bình thường cô đều dùng lý trí, đến việc yêu đương với Vỹ Mạnh Kỳ   cũng là do lý trí quyết định, cô  ít khi để tình cảm xen  giữa. Theo cách nghĩ của cô, tình cảm luôn là thứ bóp c.h.ế.t  bộ lợi ích của bản . Vì bản , cô  thể để tình cảm xen  bất kì chuyện gì, cho nên  đây cô cũng  từng cảm thấy ngại ngùng.
 
Vậy mà bây giờ, khi Kim Nguyên chỉ  đề cập đến , cô  ngại đến mức tai đỏ như máu.
 
Hướng Âm thẹn quá hóa giận, nghiêm mặt quát: "Quản ít thôi,   ngoài, đừng phiền chị  việc."
 
Kim Nguyên liếc một cái là nhận  cô đang thẹn. Vì miếng cơm manh áo, cô nàng cũng  dám đùa dai, ngoan ngoãn lùi  ngoài. Trước khi đóng cửa, cô nàng còn để  cho cô một ánh  đầy ẩn ý.
 
Hóa , giám đốc Hướng cũng sẽ vì chuyện tình cảm mà thẹn thùng.
 
Không  chỉ là   thôi , cô nàng còn tự  điều tra   ,  gì mà  ngại chứ. Huống hồ, cô nàng còn là trợ lý đắc lực, cô  gì nên  hết cho cô nàng mới đúng,   cô nàng còn  thể đưa cho cô lời khuyên. Hê hê, cứ nghĩ đến việc giám đốc nhà  bao nuôi trai trẻ, khóe miệng của cô nàng   tự chủ mà cong lên.