SỐNG TRONG CUỐN TIỂU THUYẾT CHIẾN THẮNG NHÂN SINH - Chương 105

Cập nhật lúc: 2025-11-25 07:08:46
Lượt xem: 10

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Trái tim Lý Thanh Lê run rẩy, cô mỗi một câu Phó Bạch đều là thật lòng, dù cô vẫn hết giận.

 

“Nếu nghĩ như thì hiện tại còn hối hận gì? Anh cứ sống cô độc cả đời , dù cũng …”

 

Chưa hết câu, Phó Bạch kéo vai cô, hai cơ thể nháy mắt dán sát , hai đôi môi cũng chạm .

 

Lý Thanh Lê nắm chặt tay, căng cứng như cây trúc, m.á.u cả như vọt hết lên mặt, cảm nhận một thở nóng bỏng và đôi môi đang tùy ý bậy môi .

 

Phó Bạch cũng gì nhiều, chỉ đơn giản chạm môi, cọ xát,… Cánh tay ôm lấy cô cũng ngày càng siết chặt, hôn mà như nuốt cô bụng

 

Hơi thở Lý Thanh Lê dần nặng nề, nhiệt độ mặt hề giảm bớt, nhịp tim mất kiểm soát...

 

Qua hồi lâu, Phó Bạch cuối cùng cũng hôn đủ, ôm eo tựa cằm lên vai cô thở hổn hển, tiếng thở truyền tai cực kỳ quyến rũ.

 

“Không em gần gũi với đàn ông khác, cũng cho phép, càng em kết hôn với … Lý Thanh Lê, từ bỏ em, nhưng .”

 

“Đời , em chỉ thể thuộc về một …”

Lý Thanh Lê mất hết sức lực, dựa vai Phó Bạch như xương, đôi tay đặt lên lưng từ bao giờ.

 

“Nếu để khác thấy như ... sẽ bắt vì tội lưu manh đó…”

 

Phó Bạch , “Thì em giữa chúng chỉ thể là một loại quan hệ còn gì, coi như em đồng ý nhé.”

 

dựa vai thêm một lúc nữa, đột nhiên ôm chặt rạng rỡ.

 

Ai quan tâm chứ! Anh trai giờ là của cô !

 

Vả trong tiểu thuyết về cũng quá t.h.ả.m .

 

...

 

Lý Thanh Lê tươi về nhà, định phòng bếp xem cơm chiều nấu , chạy đến kéo cô phòng.

 

“Tiểu Lục, Tiểu Đỗ thư cho con hả? Viết gì thế?” Đóng cửa xong bà vội vàng hỏi.

 

Lý Thanh Lê ôm cánh tay hừ lạnh:

 

“Mẹ, thư cho bác cả chứ gì? Con là con tiếp tục xem mắt nữa cơ mà?”

Bà Điêu cũng để bụng: “Trai vợ gái chồng, thích thì đến với , thích thì dừng, còn bày đặt thư gì, ? Hửm…”

 

Bà bất ngờ kéo tay con gái, ghé sát , mắt sắc như dao: “Miệng con thế ? Sao mà đỏ thế?”

 

Lý Thanh Lê vô thức sờ môi, nhanh chóng buông xuống, tự tin giải thích: “Mồm miệng nhạt nhẽo quá nên con ăn tạm hai miếng ớt khô thôi, đỏ lắm hả ?”

 

Nếu là Lý Thanh Ly thì ăn ớt cũng khó hiểu lắm, bà Điêu cứ thế mà cho qua việc .

 

“Tiểu Đỗ rốt cuộc ở chỗ nào? Thanh niên đốt đèn lồng cũng khó tìm đấy, thành đôi thì chỉ nước hối hận thôi con! Mẹ ăn muối còn nhiều hơn con ăn gạo nữa kìa, sai !” Bà kéo cô xuống tận tình khuyên bảo.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/song-trong-cuon-tieu-thuyet-chien-thang-nhan-sinh/chuong-105.html.]

“Con…” Lý Thanh Lê yêu , nhưng cuối cùng thôi.

 

Phó Bạch bảo cô cho thời gian hai tháng, chờ chuyện cha giải quyết xong, bất luận kết quả , cũng sẽ tự tới cửa chuyện với cha cô.

 

Mà hiện tại để cha sớm quá cũng , cứ từ từ mưu tính sẽ hơn.

Bên cha cô thì cần lo, còn cô thì luôn vượt mặt con Chu Thư Đào, nếu Chu Thư Đào gả cho công nhân xưởng máy móc nông nghiệp, mà cô yêu một thanh niên trí thức thành phần gia đình , thế nào cũng tức c.h.ế.t cho xem!

 

Không chỉ thế, cô còn dự cảm, chắc sẽ đồng ý hôn sự giữa năm và Đường Nhã, chỉ sợ đêm nay sẽ cực kỳ bùng nổ, thời điểm vẫn là đừng chọc giận bà thì hơn.

 

Tóm , cô chỉ còn cách càn quấy gây sự:

 

“Nói chung là con yêu đương gì hết, thì đ.á.n.h c.h.ế.t con luôn ! Không chỉ hiện tại yêu, cũng đừng sắp xếp cho con xem mắt nữa, để con giận dỗi đắc tội , đến lúc đó đừng trách con!”

 

“Cái con bé !”

 

Lý Thanh Lê vật giường lăn lộn, “Con hẹn hò, yêu đương !” Con yêu trai !

 

“Mẹ cứ ép con thôi, chê con chướng mắt, nhanh chóng gả con ngoài chứ gì? Huhu…… Con đau lòng quá, cần con nữa , con là đứa trẻ ai thèm! Con còn sống gì nữa?”

 

Mặt bà Điêu chất chứa sầu não, kịch bản quen thuộc ? Đều là mấy vở bà từng dùng đấy.

 

Vật đổi dời, quả thật sai!

Chỉ là, dù con gái đang giả vờ , bà vẫn nhịn mà thấy đau lòng.

 

“Thôi thôi thôi, đời đúng là mắc nợ con mà! Xấu tính c.h.ế.t , con tự thư cho , mặc kệ đấy!”

 

Bà Điêu nổi giận đùng đùng đẩy cửa bỏ .

 

Lý Thanh Lê dậy, mới hạ tay xuống thì cửa mở , cô theo phản xạ che mặt tiếp tục giả :

 

“Mẹ ghét bỏ con…”

 

“Được đó, lâu .” Lý Thành Dương nhấc ghế lên, đối diện Lý Thanh Lê.

 

Cô buông tay, hạ giọng hỏi: “Anh năm, việc gì ?”

 

Tầm mắt Lý Thành Dương cũng rơi xuống môi cô, chỉ chỉ, “Miệng thế ?”

 

“Ăn ớt cay đó, ? Có rắm mau thả!” Lý Thanh Lê như dẫm trúng đuôi.

 

Lý Thành Dương tỏ vẻ khó hiểu, cuối cùng vẫn nhíu mày, hỏi: “Chuyện vị hôn phu của Tiểu Nhã em cũng ?”

“Em tưởng tin em cơ mà, giờ còn hỏi em gì?”

 

“Hiện tại vẫn tin, nhưng nếu lời em phù hợp với tình hình thực tế của Tiểu Nhã, sẽ miễn cưỡng tin một chút, bởi vì Tiểu Nhã nay từng kể cho ai chuyện nhà cô .”

 

Từ ký túc xá nữ thanh niên trí thức , đầu tiên Lý Thành Dương và Đường Nhã cãi .

 

Loading...