Anh hỏi chuyện vị hôn phu, Đường Nhã im lặng chịu , hơn nữa còn giải thích cô bao giờ chuyện gia đình cho khác , hiện tại , càng , nếu tin thì chia tay. Vậy nên lúc mới tìm đến Lý Thanh Lê.
Trong suy nghĩ của Lý Thành Dương, và Đường Nhã yêu đương là để tiến tới hôn nhân, giữa vợ chồng thể tồn tại bí mật, nhưng liên quan đến gia đình cô thì sớm muộn cũng đối mặt, giấu giếm gì chứ?
Hơn nữa, cũng thích cảm giác , rõ ràng ở ngay mắt, nhưng thấy xa xôi vời vợi. Cô luôn né tránh sự gần gũi của , cũng chịu với bất cứ điều gì, như thể tin tưởng, cũng chẳng hề cùng nghĩ đến tương lai .
Loại cảm giác thất bại khiến càng hiểu cô và bảo vệ tình yêu của hai . Chính vì , khi Tô Nhân nhắc đến vị hôn phu, mới để tâm và tìm đến em gái để nhờ giúp đỡ.
Lý Thanh Lê thu hết biểu tình của trai mắt, khoanh tay hờ hững:
“Anh năm, lừa em chứ gì, lấy hiểu của em về chị Đường Nhã, chị tuyệt đối cho . Nếu thật thì cũng thôi, cũng chỉ là mấy câu . cùng là con gái, em cảm thấy như ngược sẽ đẩy chị càng xa hơn đó.”
Lý Thành Dương bán tín bán nghi, “Thật ? Vì ?”
Lý Thanh Lê cũng ngờ ngày đến phiên dạy dỗ trai, rằng từ nhỏ thông minh hơn cô, gì đến lượt cô dạy dỗ chứ?
“Nói ngắn gọn, tình huống gia đình phức tạp khiến chị trở nên nhạy cảm, tâm lý phòng cũng nặng, theo đuổi chị khó lắm đúng ?”
Thấy trai gật đầu, cô mới tiếp:
“Anh cho phép tự tiện điều tra gia đình chị , hành vi là cực kì thiếu tôn trọng, chị phản cảm tức giận cũng lạ. Em thấy cũng cần gấp gáp cưới vợ , câu d.ụ.c tốc bất đạt, cứ từ từ thôi, dùng thời gian và hành động chứng minh tình yêu và sự tôn trọng của .”
Anh xuống đất tự hỏi hồi lâu.
“Anh hiểu .” Nói xong liền dậy, mặt mày giãn , “Nếu thành công, năm nợ em một ân tình.”
Lý Thanh Lê chống cằm hì hì:
“Ân tình thì chắc chắn là thiếu em , nhưng mà tự lo cho bản , chuyện đấy, chắc là sẽ đồng ý cho và chị Đường Nhã ở bên .”
Lý Thành Dương để bụng, “Tiểu Nhã như cơ mà, đồng ý.”
“Anh cứ chờ mà xem.” Lý Thanh Lê toe toét. Lại trò để xem .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/song-trong-cuon-tieu-thuyet-chien-thang-nhan-sinh/chuong-106.html.]
––––––––––
Buổi tối bàn cơm, bà Điêu mắng Lý Thành Dương như tát nước.
“Lý Thành Dương, cho con , con dám cưới cô nữ thanh niên trí thức thì cần đứa con trai nữa!”
Lý Thành Dương sang em gái đang ăn cơm, đó bất đắc dĩ hỏi:
“Mẹ ơi, trong đại đội bao nhiêu thích Tiểu Nhã, con trai vất vả lắm mới theo đuổi cô đó, thích cô ở điểm nào?”
“Chỉ nội việc con bé là thanh niên trí thức thôi là thích ! Công xã chúng còn ít cưới gả thanh niên trí thức ? Cuối cùng mấy hạnh phúc? Lần lượt từng , cơ hội trở về thành phố là luôn, bỏ nhà bỏ cửa, bỏ vợ, bỏ chồng, con cái cũng tiếc! Làm còn là con nữa ? Nếu về thành phố như thế, xem thường nông thôn như thế, còn kết hôn với nông thôn gì? Hủy hoại cả đời khác! Mẹ đồng ý con với Đường Nhã là cho con, con hiểu ?”
Cũng yêu là thanh niên trí thức - Lý Thanh Lê - đột nhiên thấy nhột.
Dù tính tình như Lý lão đại cũng khỏi can ngăn:
“Em năm, cũng là vì cho em thôi, nhóm thanh niên trí thức vốn ở đây, dù kết hôn sinh con cũng giữ bọn họ , chỉ cần cơ hội là bọn họ đều sẽ . Nếu , thà rằng ngay từ đầu kết hôn với cùng công xã, thanh thản định mà sống còn hơn. Em thấy đúng ?”
Lý Tứ tẩu cũng kể:
“Chú Tứ Bảo , ba của chị cũng kết hôn với thanh niên trí thức đấy, sinh hai đứa con . Năm ngoái nhà cô gái bệnh hưu xin cho con gái trở về thành, khi cô một câu cũng thèm , hai đứa con cũng cần, cứ thế bỏ luôn , về thành cũng cắt đứt liên lạc luôn. Điều kiện nhà chị ở công xã cũng kém, thế mà vẫn chẳng giữ cô .
Anh trai chị chính là ví dụ sống sờ sờ đấy, cho nên chú hãy suy nghĩ cho kỹ!”
Nghe con dâu kể, bà Điêu càng kiên định:
“Thằng năm, con chứ? Không bừa , Đường Nhã nên học theo thanh niên Phó Bạch kìa. Thanh niên Phó ngoại hình xuất sắc, bao cô gái trong đại đội yêu thích, thậm các công xã xung quanh cũng ít , nhưng đến bây giờ vẫn chỉ một đấy thôi?”
“Thanh niên trí thức về thành phố đáng trách, dù nhà bọn họ cũng ở đây, nhưng trở về thành phố, lập gia đình ở nông thôn, đó bỏ gia đình để trở về thành phố? Làm nên ?”
Lý Thành Dương phản bác, “Mẹ, mỗi ngày con đều chạy qua giữa đội sản xuất và công xã, cho nên những việc con đều mà. thể vơ đũa cả nắm ! Tiểu Nhã là thế nào con hiểu rõ, con tin mắt của , con cũng tin bản thể cho Tiểu Nhã một cuộc sống mà cô . Hơn nữa cô và gia đình bất hòa từ lâu, còn lý do nào để trở về thành nữa ?”
“Cái thằng , từ nhỏ cứng đầu , lời hả? Chẳng lẽ hại con ?” Lần bà Điêu giận đến tái mặt.