Nếu hứa sang chơi với Đường Nhã, Lý Thanh Lê cũng trì hoãn, cơm nước xong liền thẳng đến ký túc xá thanh niên trí thức.
Đầu tiên là Vương Húc Đông và Từ Tự Cường bắt, là Hoàng Quảng Linh và Lương Lỗi bắt, hiện tại ký túc xá chẳng còn mấy mống, đ.á.n.h bài uống rượu cũng gom đủ .
Cô ký túc xá nữ, bên trong chỉ Đường Nhã và Tô Nhân, mà cả hai là tình địch xé rách mặt nên hiện tại một câu cũng , xem đối phương như khí.
Tiếng đập cửa hấp dẫn sự chú ý của hai trong phòng, Tô Nhân thấy đến là Lý Thanh Lê thì sầm mặt, oán khí như sắp hoá thành thực thể.
Nếu Tô Nhân lườm nguýt, Lý Thanh Lê còn thể coi như nước sông phạm nước, nhưng cô cứ đỏ mắt mà trông, hỏi cô thể chịu .
Cô giả vờ yểu điệu bước phòng, thiết gọi: “Chị Tiểu Nhã, chiều nay trai em lên huyện thành , khi còn dặn em đến chơi với chị đó nha. Úi chà, chẳng chỗ nào , chỉ cái thương yêu thôi, chị Tiểu Nhã đúng là phúc!”
Mặt Tô Nhân vốn đen nay càng đen hơn.
Đường Nhã bắt tín hiệu của Lý Thanh Lê, vuốt tóc tai, khẽ :
“Nếu thì còn lâu chị mới chịu hẹn hò với nhé!”
Đến đây mặt Tô Nhân đen nữa mà thành bảy sắc cầu vồng luôn , đáng giận hơn là trong ký túc xá còn thêm một kẻ địch khác, cô cảm thấy bầu khí ô nhiễm chịu nổi, cuối cùng chỉ hậm hực sập cửa bỏ ngoài.
Lý Thanh Lê và Đường Nhã , hẹn mà cùng đắc thắng.
Có câu, kẻ thù của kẻ thù là bạn, cho nên tuy hai quá quen thuộc nhưng xuất phát điểm tình bạn cao.
Đường Nhã thầm nghĩ nhiều tuổi hơn Lý Thanh Lê, đang hẹn hò với Lý Thành Dương, đương nhiên nên chủ động chút, vì thế cô mở miệng bắt chuyện:
“Chị chuyện của em và Phó Bạch .” Đầu Lý Thanh Lê đầy dấu chấm hỏi, “Hả?”
“Buổi trưa mấy hôm chị đổ thùng nước tiểu... thấy hai ở rừng trúc...”
Lý Thanh Lê: “… Mỗi chị đổ nước tiểu đều đúng lúc quá ha!”
Một là gặp Lương Lỗi và quả phụ Vương cãi , là gặp cô và Phó Bạch hẹn hò… Không , tán gẫu chứ.
“ mà em yên tâm, nếu hai ngoài thì chị sẽ , Thành Dương cũng luôn.” Đường Nhã kéo cô xuống, ghé sát tai cô như đang chuyện .
Lý Thanh Lê: “Vậy em cảm ơn chị !”
Cô lướt qua đề tài , nhưng Đường Nhã vẫn cứ tiếp:
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/song-trong-cuon-tieu-thuyet-chien-thang-nhan-sinh/chuong-113.html.]
“ mà, hẹn hò với Phó Bạch thì em chuẩn tinh thần đối phó với mấy cô gái trẻ đó, em chứ, dù thành phần gia đình thì vẫn còn một đống hỏi han ân cần, đưa đưa đấy! Người ở công xã khác cũng ít ! Em nhớ cẩn thận!”
Dạo thấy mặt gầy , Lý Thanh Lê nhất thời nổi hứng buộc tóc đuôi ngựa, hất tóc đầu, tự tin: “Vừa vặn, hỏi han ân cần, đưa đưa cho em cũng ít, xứng đôi lứa ghê.” Chẳng qua đám đó đều cô mắng chạy mà thôi.
Đường Nhã cô một lượt đ.á.n.h giá:
“Cũng đúng, em gầy , xinh hơn cả lúc . chị chị Tĩnh Vân , Phó Bạch thích sách, bận công thì buổi tối vẫn bật đèn pin một lúc, em rảnh thì cũng ít sách , điểm chung thì tình cảm cũng thăng tiến.”
Lý Thanh Lê : Im lặng 1.
Cô chắc chắn, Đường Nhã bạn nguyên nhân, tâm cô , nhưng chuyện thẳng thắn quá.
Cũng may, cô thích thẳng tính!
Vì thế Lý Thanh Lê càng chân thành, “Em hiểu tâm ý của chị Tiểu Nhã ! chị , tri thức em thể bằng , nhưng chuyện trồng trọt chắc giỏi hơn
em, lấy sở đoản của so với sở trường của khác thì thật công bằng.”
Để tìm thì cô cũng ưu điểm mà!
Đường Nhã vẫn nhịn mà tiếp tục khuyên: “Rồi nhỡ trồng trọt cũng giỏi hơn em thì ? Chị Ngưu kể, lúc công Phó Bạch cũng sách đó, thế mà năng suất vẫn cao hơn ối .”
Lý Thanh Lê: Im lặng 2.
Lần lẽ vì cô im lặng quá lâu, Đường Nhã cuối cùng cũng nhận quá, lúng túng hỏi: “Có chị thẳng quá ? Nào nào, chúng ăn hạt dưa .”
Nói Đường Nhã mang một vại hạt dưa , chút lên lời trong lòng Lý Thanh Lê lập tức tan thành mây khói.
“Chị Tiểu Nhã đừng nghĩ nhiều, chị gì thì , em để ý .”
Dù sống cùng Đường Nhã cả đời cũng cô, trai cô thích là ! Xem , còn mang cả vại hạt dưa cho cô ăn đây , chỉ bằng từng thôi, chị dâu , cô nhận!
Đường Nhã cũng , tuy bên ngoài đồn em gái Lý Thành Dương vô cùng lợi hại, nhưng thực tế thì khó ở chung chút nào, chỉ cần cho cô ăn no thì gì cũng dễ, may , cô thiếu tiền.
Hai cô gái tuy tâm tư khác , nhưng kỳ quái mà đạt đồng thuận.
Ăn xong hạt dưa, Lý Thanh Lê mỉm tạm biệt Đường Nhã, hai thoạt mật như bạn bè quen mười mấy năm.
Đang vui vẻ trở về nhà, lúc ngang qua rừng trúc Lý Thanh Lê ai đó kéo trong.