SỐNG TRONG CUỐN TIỂU THUYẾT CHIẾN THẮNG NHÂN SINH - Chương 117

Cập nhật lúc: 2025-11-27 04:20:09
Lượt xem: 12

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Bà Điêu xắn tay áo đến phòng nhì, mới đến cửa Lý Thanh Lê cùng Lý Nhị Nha một trái một kéo .

 

“Mẹ, chúng Nhị Nha xong cái , chờ hai về thương lượng nên xử lý thế nào. Chị dâu đang ở trong phòng, dạy dỗ lúc nào mà chẳng , quan trọng là một trăm đồng kìa!” Lý Thanh Lê điên cuồng chớp mắt hiệu với .

 

Bà Điêu kịp thời phanh xe, gật gật đầu:

 

đúng đúng, chúng đòi 100 đồng về . Chờ đòi tiền thì Phùng Yến chạy đằng trời cũng thoát ! Chỉ cần cô vẫn là con dâu Lý gia, nhiều biện pháp để xử lý!”

Lý Nhị Nha suýt bật , nhỏ giọng xin: “Trong bụng cháu còn em trai…”

 

“Tưởng cháu m.a.n.g t.h.a.i trứng vàng đấy , bà đây cũng thiếu cháu trai!”

 

Hiện tại Lý Thanh Lê cũng tức c.h.ế.t , bà chị dâu hai đúng là vô sỉ, ỷ m.a.n.g t.h.a.i mà đùa bỡn cả nhà, tưởng gia đình cô là đồ ngốc coi tiền như rác ? Tượng đất còn hai ba phần tính tình huống chi là .

 

quên hỏi: “Còn việc cháu đau bụng thì ?” Lý Nhị Nha bà nội, cô út:

“Mẹ cháu hiện tại nhà bà ngoại đến cơm cũng mà ăn, tiền giúp, mà hỏi thì chắc chắn bà nội cho vay, nên sai cháu đun nước rễ cây uống. Cháu cũng là cây gì nữa, nhưng mỗi uống xong bụng cháu đều đau. Mẹ định dùng cách moi chút tiền của bà nội, dù thì chỉ cần cháu ngưng uống nước rễ cây thì bụng sẽ đau nữa…”

 

Nghe xong, Lý Thanh Lê và bà Điêu đều cạn lời.

 

Mặt cô như táo bón, “Mẹ, thể để Nhị Nha tiếp tục theo nó nữa, cứ thế thì đầu nó hỏng mất! Mẹ nó bảo uống nước rễ cây nó liền uống luôn, tới bảo nó uống t.h.u.ố.c độc chắc nó cũng từ chối !”

 

Quay đầu , cô trợn mắt, mắng, “Lý Nhị Nha, đầu óc cháu bệnh đấy ? Cô tiêu tiền cho cháu học cấp 3 là hy vọng tương

lai cháu thi đỗ đại học, thành tài sẽ báo đáp cô, giờ cháu hỏng đầu còn học hành cái gì nữa? Có tiền cô mua sữa mạch nha, mua kẹo đại bạch thỏ ăn sướng hơn ? Cháu bỏ bê bản như thế, chờ đến khi thi đại học chẳng còn mạng nữa ! Thật đúng là uổng phí tình cảm của cô!”

 

Từ khi Lý Thanh Lê bảo vệ và cho phép ngủ chung một phòng, trong lòng Lý Nhị Nha coi cô là quan trọng chỉ cha , hiện tại cô út chua ngoa quở trách, mỗi một câu giống như một roi hung hăng quất lên nó, tim cũng như bóp chặt.

 

Lý Thanh Lê hiển nhiên tức giận đến mức thể kiềm chế, mặc cho Nhị Nha thương tâm cỡ nào cô cũng nửa điểm đau lòng.

 

Ba ở nhà chính chờ về, ngoại trừ Lý Nhị tẩu và Lý Thành Dương vắng mặt, tất cả những khác đều gọi nhà chính, đóng cửa mở họp gia đình.

 

Cả nhà sắc mặt /bà nội âm trầm u ám, răng nghiến ken két mà hoảng, nếu mối thù g.i.ế.c chồng lừa tiền thì mặt /bà nội sẽ bao giờ như .

 

Mà phía lưng còn Lý Thanh Lê ôm tay hất cằm như tả hữu hộ pháp, mặt lạnh như tiền.

 

Bà Điêu xuống ghế, một chưởng đập bàn, quát Lý lão nhị: “Lý Thành Dũng, mày quỳ xuống cho !”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/song-trong-cuon-tieu-thuyet-chien-thang-nhan-sinh/chuong-117.html.]

 

Đầu Lý lão nhị ong ong, hai đầu gối vô thức quỳ xuống đất, hết cách, hơn ba mươi năm luyện tập hình thành phản xạ điều kiện mất .

Lý lão nhị chớp mắt, gãi gãi đầu:

 

“Mẹ, chuyện gì ? Dạo con chuyện ?”

 

Mắt bà Điêu như sắp lồi , “Mày , nhưng vợ ngoan của mày thì ! Bụng vợ mày vốn chẳng vấn đề gì cả, nó cùng nhà đẻ cấu kết diễn trò lừa tiền nhà chúng ! Cũng giỏi lắm, gả đến Lý gia mười mấy năm, thấy cô cái gan ch.ó , bà đây đúng là coi thường cô !”

 

Lý lão nhị vẫn , “Mẹ, đang đùa đúng ? Tiểu Yến gan chuyện đó? Không thể nào, tuyệt đối khả năng…”

 

Lý Thanh Lê đẩy Lý Nhị Nha lên, “Lý Nhị Nha, cháu với cha cháu , cháu giả bệnh thế nào, trộm đổ t.h.u.ố.c giả từ bao giờ? Rồi ép cháu uống nước rễ cây để lừa tiền bà nội?”

 

Lý lão nhị sang, Lý Nhị Nha áy náy né tránh, mặt Lý lão nhị nháy mắt biến sắc, “Nhị Nha?”

 

Lý Nhị Nha c.ắ.n môi, đầu nặng nề cúi thấp xuống, giọng ồm ồm: “Cha… Mẹ lừa cả nhà, những lời bà nội … Đều là thật sự.”

Lý lão nhị vốn đang quỳ thẳng tắp, xong liền phịch xuống đất, mặt mờ mịt, “Hả?”

Đã đến nước , chuyện Lý Nhị tẩu giúp nhà đẻ lừa tiền nhà chồng là chuyện ván đóng thuyền, ba em Lý lão đại cùng em nhà với ánh mắt tràn ngập đồng tình.

 

Bà Điêu hừ lạnh: “Nếu mà là đây, đ.á.n.h c.h.ế.t cô trả về cho Phùng gia mới là lạ! Không những thế còn dẫn theo sang dạy cho bọn họ một bài học, để bọn họ thể sống yên ở cái đội sản xuất ! Không trả gấp đôi tiền , xin thì đừng hòng mong bỏ qua. nể tình cô đang thai, tạm thời tha cho cô , nhưng bảo nuốt cơn giận xuống thì đừng mơ! Thằng hai, mày , việc định giải quyết thế nào đây?”

 

Lý lão nhị thẫn thờ đất, đôi mắt vô hồn, hiển nhiên tin tức đập cho choáng váng.

 

Tận 100 đồng đấy! Ở công xã, nhiều gia đình bận rộn cả một năm cũng chỉ kiếm 180 đồng thôi, Lý gia bởi vì quân nhân nên sinh hoạt mới dễ chịu hơn những nhà khác, nhưng 100 đồng vẫn là một món tiền khổng lồ.

 

Lại , Lý lão nhị và vợ yêu là đương tự do, tình cảm sâu đậm, thế mà giờ nhận tin vợ và nhà đẻ hợp tác lừa tiền , lừa cả gia đình , thậm chí lừa cả … Thử hỏi ai thể chịu ?

 

Đám Lý lão đại bao giờ thấy Lý lão nhị hồn bay phách lạc như bây giờ, đành lòng liền đỡ:

 

“Mẹ, xảy chuyện thế , đau lòng nhất chính là em hai, cho em một chút thời gian ?”

“Mẹ, hai còn cần đỡ mới dậy , xem còn hồn đây .”

 

“Anh hai, chúng nam t.ử hán đại trượng phu, đổ m.á.u đổ mồ hôi chứ đổ lệ, gì mà vượt qua ? Mau lên !”

 

Bà Điêu tức giận lườm Lý lão nhị, “Thật đúng là đồ hèn! Ngày thường la lên hét xuống, gặp chuyện là liệt đấy, sinh cái đứa vô dụng như mày, đến vợ cũng quản xong! Xì…”

Loading...